Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lấy vợ sát thủ

2013-03-11 11:33

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team

Dù gọi "anh" – "em" từ ngày mới quen nhưng thật ra nàng hơn tôi đúng một giáp. Ngày gặp nhau, nàng bước sang tuổi 34, tôi mới 22. Lúc ấy tôi đang nằm dưới vực sâu của sự đau khổ vì người yêu đầu đời đột ngột bỏ đi lấy chồng. Cô ấy nói tôi trẻ con, không đủ đảm bảo để làm chồng, làm cha. Nếu muốn cưới xin phải chờ ít nhất là bốn, năm năm nữa. Đấy là cô ấy nói với bọn bạn sau khi đã đi lấy người khác chứ có hỏi tôi nửa lời đâu.

Tôi hoàn toàn có thể lấy vợ ngay lập tức, hoặc sớm hơn. Nhưng với tôi, cô ấy toàn ngúng nguẩy, thoái thác, đôi khi dùng thái độ cao đạo để giãn cách, nào là "chúng ta còn nhiều thời gian", "phải tập trung vào học đã". "Ít nhất sau khi em tốt nghiệp thạc sĩ thì bố mẹ em mới cho em lấy chồng, không sớm hơn được đâu"... Tính tình của cô ấy đúng là sáng nắng, chiều mưa, trưa là cơn lốc, chả biết đâu mà lần. Lúc ấy tôi thấy bầu trời trước mắt như sụp đổ, niềm tin tan vỡ, chỉ một mong muốn duy nhất tồn tại là được chết. Tất nhiên tôi chưa kịp chết, mới vào quán bar ngồi nhậu cho bí tỉ để sau đó sẽ thực hiện điều mong muốn này thì tôi gặp nàng.

Tác giả: Sưu tầm – Người đọc: Nhím Xù, Jun  – Kỹ thuật: Nhím Xù

Ảnh minh họa

Hôm ấy nàng ngồi một mình ở chiếc bàn bên cạnh bàn tôi. Tôi cũng ngồi một mình ở chiếc bàn bên cạnh bàn nàng. Thấy tôi uống nhiều quá, nàng đem luôn cả đồ của mình sang uống cùng. Ngay lần đầu tiên tôi và nàng đã gọi nhau là "anh", "em" dù nàng chẳng hề giấu tuổi của mình. Chúng tôi đã bộc lộ tâm sự với nhau, dường như tất cả.

Nàng tên Nga, xưng là "Nga sát thủ". Nàng kể: "Bây giờ em chẳng còn gì để mất, trẻ trung đã, xinh đẹp đã, trong sáng đã, tin yêu đã, nhưng bị "quỵt" sạch rồi. Các cụ quan niệm cứ hơn tuổi là anh là chị, nhưng xưa rồi! Với em thì ai tốt, ai thật em tôn là anh là chị tất. Lũ chúng nó hơn em vài ba tuổi, có thằng hơn cả chục tuổi nhưng mở miệng là hàng đống xảo ngữ y Cuội thì còn tôn trọng gì mà gọi là anh". Tôi tán thành. Từ đó, lúc thì tôi gọi nàng là em, khi là "chị", tùy hứng.

Ngay lần đầu nàng đã trần tình rằng yêu đến cả hơn chục mối mà vẫn chưa lấy nổi chồng, huống hồ tôi mới một mối. Giờ, nàng chẳng còn hy vọng yêu chứ nói gì tới chuyện cưới. Nhưng thà không yêu, không cưới, hoặc có chết đi nữa còn hơn là chịu sự chui lủi, giả dối, phụ bạc. Đã yêu là phải chung tình đến chết. Tôi cũng tán thành.

Nàng khá trẻ so với tuổi của mình. Đôi mắt xếch có ánh nhìn quyết liệt kết hợp với khuôn mặt lạnh lùng của nàng khi cười thì rạng rỡ, tít mít như không còn thấy ai, nhưng khi điên lên thì đến con muỗi cũng phải chạy xa, chẳng dám đốt. Tôi thì thấy nàng hiền, dễ chịu và đáng thương. Còn dường như tất cả mọi người lại thấy nàng dữ dằn, đáng gờm.

Nàng hút thuốc như nghiện, uống rượu như nước lã, nhảy nhót chuyên nghiệp, ăn mặc sexy, mái tóc vàng rực lên, móng chân móng tay dài và vẽ hoa văn nhằng nhịt, sau gáy điểm xuyết hình xăm có họa tiết của nàng, nhưng xem ra chẳng mấy ai đánh giá cao sự kỳ công trang trí đó. Nàng biết, chỉ cười bảo "Đời thế mới vui, mình là số một"!


Ảnh minh họa

Ngay lần đầu tiên đó, tôi đã biết rõ nghề nghiệp của nàng. Nàng bảo "Học hành mãi rồi, mòn đũng quần trên ghế nhà trường, bằng cấp đủ các kiểu từ phổ thông đến đại học, nhưng có ai thèm dùng mình cho tử tế đâu. Chỗ nào cũng thử việc. Thử tới năm cơ quan, làm tốt đến hơn cả giám đốc người ta cũng chỉ hứa cho mình cái hợp đồng thời vụ, hoặc cộng tác ít lâu. Bố ai mà cống hiến mãi như thế được. Lang thang cũng chẳng chết đói, vậy thì việc gì không lang thang cho đã".

Thế là nàng thành sát thủ, chuyên nghề đi đòi nợ. Con nhà võ sư nên nàng giỏi võ từ trong trứng, cơ mà cái thần khí và ánh mắt đầy uy lực của nàng mới là yếu tố tiên quyết khiến hầu hết con nợ phải tìm cách xì tiền trả khi chủ nợ thuê nàng kéo bọn đàn em đến "làm việc". Thế nhưng nàng cũng chỉ đòi được nợ bằng tiền cho người ta, còn biết bao khoản mà một số đàn ông nợ nàng thì nàng lại dễ cho chúng quỵt.

(...)

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn


 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

back to top