Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lãng quên trong em là hai chữ xin lỗi với người ( Thì thầm 252 )

2013-04-30 21:00

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team

Mãi đến sau này, em mới học được thế nào là yêu một người, tiếc rằng anh đã rời xa - đã tan biến nơi biển người mênh mông.

Mãi đến sau này, khi những giọt lệ rơi xuống cuối cùng em cũng hiểu ra, Có những người - nếu bỏ lỡ thì sẽ không bao giờ trở lại, vĩnh viễn không bao giờ trở lại.


Có người con trai yêu người con gái đến vậy.

Sau này…. Nếu tình yêu là một giấc mơ, khi bình minh lên, anh đã thức dậy còn em thì chưa. Trên con đường tình yêu, đáng tiếc không phải là anh, chỉ có những vết sẹo chưa bao giờ lành hẳn nhưng vẫn còn đó những hạnh phúc muộn màng.



"Tương lai, có người vẫn sẽ đợi em. Nhìn trái, nhìn phải rồi nhìn về phía trước. Tình yêu có bao nhiêu ngã rẽ trước khi đến với em? Rồi em sẽ gặp được ai? Em sẽ phải nói gì đây? Người em vẫn chờ, tương lai anh còn cách em bao xa nữa? Em xếp hàng đứng đợi, nắm trong tay chiếc vé mang con số tình yêu…"

Em không hối hận vì những gì mình đã trải qua. Người biết không? Người từng lưu tên em trong danh bạ là “ t”, chỉ 1 chữ cái cô độc, vắng lặng. em từng hỏi người, tên em không bắt đầu bằng “t”, cũng chẳng có biệt danh nào gắn với chữ “ t”, tại sao lại lưu em là “t”? người chỉ cười hiền hòa, “t” là “ tea”, nồng nhưng cũng đạm. Tùy lúc, tùy tay người pha chế như thế nào để có ly trà ngon.

Để rất nhiều năm sau này, em mới hay, 1 chữ “ t” chông chênh không chỉ thanh lắng là “tea”, “t” còn là những hoang vắng lạnh lẽo khi nước mắt rơi mặn chát giữa đêm mưa mùa hạ.

“t” còn là” tear”. Người nói con gái có nốt ruồi khóe mắt là người hay ẩn nhẫn rơi lệ, phải thế không? Em là “Tear” sao?

Tối nay, em đi ngang qua nơi người đã từng học tập, bóng những chiếc blue trắng thấp thoáng trên những lan can, hối hả vội vã quanh những góc quẹo cầu thang . những mảnh hoa sứ rụng dưới chân em, tan vỡ, ướt sũng nước mưa. Em ngẩng đầu nhìn chăm chú ánh đèn phát ra từ cửa phòng thư viện to lớn, tự nhủ: “Ra thế! Nơi đây người đã từng dừng chân”.

Một chiếc ô che trên đầu em, tiếng lộp độp của những hạt mưa rơi đập vào tấm vải dù nghe nặng nề, chát chúa. Có người dúi vào tay em chiếc ô rồi chạy vội đi trong cơn mưa. Em không nhìn rõ mặt, nhưng mỉm cười vì sự ngây thơ ấy, vì sự quan tâm giữa những người chẳng mảy may có chút quen biết. tự nhiên thấy ấm lòng, chút gì đó lạ lẫm len lỏi vào tim.

Những hạt mưa phả vào mặt em mang theo hương vị nhạt nhòa, trong mông lung mờ mịt, dường như lại thấy, giữa sân bay tấp nập năm nào, hình bóng người lướt nhanh qua những barie đến cạnh em, trên chiếc áo khoác còn vương hơi lạnh rét mướt của mùa Đông Wasington.

1 thoáng người, 1 thoáng em, 1 thoáng đôi ta cười vụng về. Giá như, cứ mãi ngây ngô như thế, có được không, người nhỉ?



… Từ tiệm Coffee in the road bên kia đường vang lên giai điệu buồn bã, thê lương “ sory seem tobe the hardest word”, chậm rãi hòa trong tiếng mưa rót vào tai, day dứt ảo não:

What have I got to do to make you love me

What have I got to do to make you care

What do I do when lightning strikes me

And I wake to find that you're not there

What do I do to make you want me

What have I got to do to be heard

What do I say when it's all over

And sorry seems to be the hardest word…


Em đã từng muốn hỏi, xin lỗi, dường như là lời khó nói nhất, phải không? phải không?

Em nghe người ta nói Định mệnh như 1 chớp mắt nhẹ tựa lông hồng mà kết thúc của tình yêu chỉ là những gì câm nín nhất, phải thế không người nhỉ?

Gửi từ thính giả Phương An : email duongnguyenanphuong@

Thì thầm số 252 được thể hiện qua giọng đọc Bum Bum và Nhóm sản xuất Dalink Studio


Lắng nghe truyện ngắn cảm động Người khách mù trên xe bus
(...)

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.

back to top