Lạc giữa mùa Đông
2025-01-06 13:50
Tác giả: Võ Đào Phương Trâm
Tháng 12 lặng về qua khung cửa
Ngày của gió và những nỗi buồn một nửa
Reo rắt nhau về trên những dòng ca
Những chớm sương nồng rơi bám vào nhánh lá
Lạnh âm âm, mờ mịt khung cửa kính ven đường
Người qua người, đâu đó ở muôn phương
Kéo tay nhau cùng về xóm Đạo
Nơi nhà thờ của người Thiên Chúa giáo
Hát đồng ca trong gương mặt trang nghiêm
Mùa đông rơi trên những bậc thềm
Những cây thông xanh, những món quà vàng đỏ
Trang hoàng lộng lẫy trên dãy phố, cửa hàng
Những chiếc áo khoác thênh thang
Những dãy đèn lóng lánh
Tỏa lan trong chiều lạnh
Nằm đong đưa thu hút mắt người
Có một cô bé nhỏ nhắn xinh tươi
Với vạt tóc mai bên tai lõa xõa
Lướt qua mắt tôi rồi dừng chân yên ả
Cô bé nhìn sang khung cửa kính bên đường
Đôi mắt lấp lánh ánh đèn buông
Mái tóc thả ru êm
Và dáng người mong manh, thùng thình trong áo khoác
Tôi lặng im theo đôi mắt cô khẽ hát
Bài tình ca mùa đông, ấm áp mơ hồ
Một chiếc cà-rem bốc khói ngây ngô
Một bịch kẹo bông gòn trắng xóa
Một gói bắp rang thơm lạ
Một bầu Trời tuổi thơ êm ả
Lướt qua tầm mắt, trong lòng bàn tay
Và đôi mắt vẫn nhìn mê say
Nơi những cây thông xanh nằm sau cửa kính
Có ông già Noel vác quà lỉnh kỉnh
Giữa những bông tuyết tròn đầy
Và bầy tuần lộc đang bay
Đến tặng quà trẻ em bằng đường ống khói
Ánh mắt trẻ con mong đợi
Giữa đêm mùa đông, nhộn nhịp Sài Gòn
Lơ lửng mảnh tình trên nhánh thông non
Người qua lại giữa lạnh mềm phố xá
Sau những ánh đèn rọi soi bao người lạ
Cô gái nhỏ với đôi mắt trong veo
...vẫn nhìn sang hướng đó
Đôi môi thắm đỏ
Khẽ nở nụ cười
Và tôi cũng buông lơi
Những lời ca vụng dại,
Trong một đêm mùa đông hoang hoải
Lạc giữa đôi mắt Sài Gòn…
© Võ Đào Phương Trâm - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hãy Một Lần Sống Cho Chính Mình | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lạc đường
Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.
Một người, hai cuộc sống
Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.
Chào mừng em đã tìm được nhà của mình
Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…
Bí ẩn con số đằng sau ngày sinh Âm lịch: Ai sinh những ngày này sẽ giàu phúc khí, tài lộc đầy nhà?
Từ xa xưa, người ta đã tin rằng ngày sinh Âm lịch ẩn chứa những bí mật về vận mệnh mỗi người. Đặc biệt, những người có ngày sinh Âm lịch tận cùng bằng số nhất định được cho là sở hữu trí tuệ hơn người và khả năng kiếm tiền phi thường.
Lời thì thầm của trái tim (Ngoại truyện)
Miệng cũng vô thức nhoẻn một nụ cười dịu dàng, đôi mắt cũng lan tỏa một dòng sinh khí ấm áp. Thầm nghĩ, chỉ vì cậu cứ đắm chìm trong nuối tiếc và cứ ngắm nhìn Hạ Du mãi nên bản thân cậu quên mất một tương lai không xa rằng, cậu và Hạ Du từ bây giờ sẽ không bao giờ vụt mất nhau nữa.
Khi may mắn không chỉ là sự tình cờ
Một điểm thay đổi khác chính là việc tôi học cách sống tích cực và biết ơn. Thay vì chờ đợi điều gì đó lớn lao xảy ra, tôi bắt đầu trân trọng những niềm vui nhỏ mỗi ngày – một cuộc trò chuyện ý nghĩa, một thử thách mới được vượt qua hay thậm chí là những khhoản khắc bình dị bên gia đình.
Đêm không sắc màu
Mùa hạ năm đó, không chỉ riêng nhà tôi mất điện, mà cả cái bản làng không một nhà nào có. Tôi mở cánh cửa sổ ra nhìn bên ngoài, có các chú thợ điện đang lắp đặt hệ thống từ đầu, tôi lại gieo thêm hy vọng, rồi cuối cùng, tất cả chỉ đợi trong vô vọng.
Em, hoa, và những lá thư anh vẫn hằng e ấp
"Anh ước gì có thể ở cạnh em, che chắn cho em khỏi cái lạnh này. Nhưng em hãy tin, mỗi bức thư anh gửi, mỗi cuộc gọi anh dành cho em, đều là sự cố gắng để một ngày chúng ta không còn phải xa nhau nữa."
Nét phấn thanh xuân
Mảng ký ức mộng thơ, xuân trẻ ấy một lần nữa rục rịch hiện về tô vẽ lên bức tranh mái trường đã thẫm màu rêu phong, khăn quàng đỏ, lớp học, thầy cô, bạn bè và tà áo dài trắng ai nhấp nhoáng trong chiều mưa. Ôi, ký ức đong đưa cho khóe mắt mình tràn giọt đăng đắng!
Khi bạn bè càng ít đi, bạn đang âm thầm trở nên tốt hơn
Trí tuệ của cuộc sống chính là lọc bỏ những thứ không cần thiết và giữ lại những thứ quan trọng nhất.