Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lá thư gửi muộn: xin lỗi cậu, thanh xuân của tớ!

2018-11-25 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Thời gian chỉ làm người ta nguôi đi mọi thứ chứ không bao giờ có thể làm họ bớt đau hơn. Sau ngần ấy khoảng thời gian, đủ dài để cậu chấp nhận bước ra khỏi cuộc đời tớ. Cũng đủ dài để tớ biết tớ đã mạnh mẽ như thế nào.

***

Ngày cậu ấy đi Mỹ, tôi không đến tiễn. Và một tin nhắn ”cậu nhớ giữ sức khỏe”, tôi cũng không viết thành câu. Thế mà, tôi lại òa khóc khi nhận được tin nhắn cậu ấy gửi. Tôi phải diễn tả như thế nào về tình cảm tôi dành cho cậu ấy, rất xót xa.

Tôi viết những điều này để trả lời cho tin nhắn cậu ấy đã gửi cho tôi. Tôi viết những điều này để gửi đến cậu ấy một lời xin lỗi từ tận đáy lòng. Xin lỗi cậu - thanh xuân của tớ.

Mến gửi cậu!

Một ngày đẹp trời nào đó khi cậu vô tình đọc được những dòng này. Cậu có nghĩ cậu là nhân vật chính không? Hay tớ đã nghĩ quá nhiều, có thể cả đời này cậu cũng không biết đến sự tồn tại của những gì tớ đã viết. Nhưng tớ vẫn cứ viết, viết để tớ thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.

Sân bay ngày hôm đó, cậu có hy vọng tớ xuất hiện không? Sân bay ngày hôm đó, cậu có thấy buồn không? Một mình nơi đất khách, cậu có thấy cô đơn lắm không?

Lá thư gửi muộn: xin lỗi cậu, thanh xuân của tớ!

Sau tất cả, điều làm tớ thấy có lỗi nhất chính là đã im lặng trong ngày cậu rời đi. Tớ cũng không hiểu tại sao tớ lại lạnh lùng đến độ vô tình như thế nữa. Có thể cậu đã rất muốn nghe tớ nói một điều gì đó. Tớ biết, nhưng tớ không biết phải nói thêm gì, chỉ là rất muốn hỏi thăm nhưng không thể.

Tớ đã từng khiến cậu khóc nhiều lắm đúng không? Tớ xin lỗi.
Tớ thật tàn nhẫn, thật vô tình. Đến cả món quà cuối cùng tớ cũng tước đoạt nó khỏi tay cậu.

Cậu đã quên tớ chưa?
Tớ từng nhắc đi nhắc lại với cậu một điều để khẳng định là chỉ khi nào điều đó xảy ra tớ mới quên cậu. Và chắc chắn là điều đó không bao giờ xảy ra. Nhưng nó không đồng nghĩa với việc chúng ta có thể đi cùng nhau mãi mãi, tớ đã không hứa như thế. Cậu mãi mãi sẽ không bao giờ hiểu được vì sao tớ phải làm như vậy đâu. 
"If there's nothing missing in my life. Then why do these tears come at night."

Lâu rồi đúng không? Rất lâu rồi mới đúng. Chúng ta đã không còn cơ hội song hành cùng nhau thêm lần nào nữa. 

Giờ này cậu đang làm gì? Cậu có còn nhớ tới tớ không? 
Khép lại một ngày rồi.

Đâu đó trong cuộc đời này.

Tớ vẫn biết dù tớ làm bất kỳ điều gì.

Cậu sẽ luôn ủng hộ tớ.

Cả một đêm dài tớ chập chờn trong cơn mơ. Mơ thấy cậu trở về, vẫn là những cảm giác ban đầu đầy dư vị ngọt ngào đó. Lần đầu tiên sau ngần ấy năm, tớ mới lướt Facebook của cậu. Tớ mừng vì cậu vẫn ổn, tớ vui vì cậu đã chạm tới được ước mơ của mình. Cuối cùng thì những status của cậu đã không còn bóng dáng của tớ, cuối cùng thì tớ cũng đã trở thành dấu lặng thật sự trong cuộc đời của cậu.
Cảm ơn cậu vì đã mạnh mẽ vượt qua tất cả, cảm ơn cậu vì đã luôn yêu thương tớ như thế! Hãy sống thật tốt và thật thành công để chứng minh cho tớ thấy tớ đã sai khi bỏ rơi cậu, cậu nhé! Cậu phải thật hạnh phúc nhé! Ít ra để tớ tin rằng ngày ấy tớ đã quyết định đúng. Một lần nữa chúc cậu hạnh phúc! 

Lá thư gửi muộn: xin lỗi cậu, thanh xuân của tớ!

Thời gian chỉ làm người ta nguôi đi mọi thứ chứ không bao giờ có thể làm họ bớt đau hơn. Sau ngần ấy khoảng thời gian, đủ dài để cậu chấp nhận bước ra khỏi cuộc đời tớ. Cũng đủ dài để tớ biết tớ đã mạnh mẽ như thế nào. Những gì đã qua với cậu là một nỗi đau quá lớn, là một vết thương không bao giờ lành lặn. Còn với tớ, nó như một hòn đá tớ luôn mang theo bên mình, siết chặt tớ trong từng nhịp thở. 
Khi một người đã lựa chọn cách tàn nhẫn nhất để bước đi thì ắt hẳn họ cũng đã tự định đoạt cho chặng đường sau ngày là sự biến mất vĩnh viễn trong cuộc đời của ai kia.

Với tớ, cậu thật kỳ diệu. Cứ như một phép màu, rõ ràng tâm trạng tớ đang rất tốt, rõ ràng tớ đang rất vui. Ấy vậy mà, tớ đã bật khóc khi bất chợt nghĩ tới cậu và rồi tớ khóc như chưa từng được khóc. Mọi thứ dồn nén bao nhiêu năm tháng qua bỗng vỡ òa trong phút chốc. Chúng ta chỉ là những người xa lạ tạt ngang qua cuộc đời nhau nhưng đã vô tình khắc lên tim nhau những vết cắt quá sâu.

Hôm nay tình cờ tớ thấy lại những thứ trước đây, bao nhiêu ký ức lại ùa về và vẫn vẹn nguyên như thưở nào. Mọi thứ quá đẹp để tớ có thể quên như nó chưa hề tồn tại. 

Cậu- phần ký ức tớ không muốn nhắc tới, dù tớ biết cho dù thời gian chúng ta không còn bên cạnh nhau nữa có thể kéo dài mãi mãi, ấy vậy mà chưa khi nào tớ chịu quên đi. Để rồi mỗi khi chợt nhớ đến cậu, khóe mắt tớ lại cay cay. 

Tớ chọn cách trốn chạy chứ không đối mặt. Với chúng ta bây giờ có lẽ trốn chạy là giải pháp an toàn nhất. Chẳng ai có đủ dũng khí để đối mặt cậu nhỉ?

Cảm ơn cậu đã ở cạnh tớ một khoảng thời gian dài như thế! Hãy để giữa chúng ta là những hồi ức đẹp trong nhau!

"If there is nothing missing in my life,
then why do these tears come at night."
Tớ đã cố chấp chọn sự im lặng cho dòng tin nhắn cuối cùng ấy.

Xin lỗi vì ngày đó đã không khóc.
Xin lỗi vì đã không biết đó là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.
Tạm biệt những hồi ức tốt đẹp.

Ký tên

Một người lướt qua cuộc đời cậu.

© MiN – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top