Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ký ức thời sinh viên

2015-12-05 01:00

Tác giả: Aki


blogradio.vn - Những tháng ngày sinh viên là quãng thời gian đẹp nhất trong tôi, và có lẽ với ai cũng vậy. Dù quãng thời gian ấy có nhiều khó khăn, vất vả nhưng ta đã sống với trọn vẹn tuổi trẻ của mình, chẳng hề phải nuối tiếc. Và những người bạn tôi, dù bây giờ mỗi người mỗi phương trời và cuộc sống còn nhiều những âu lo nhưng kí ức thời sinh viên và những tháng ngày tuổi trẻ ấy sẽ vẫn mãi vẹn nguyên trong tôi.

***

Tặng lớp NA1501, Đại học dân lập Hải Phòng.


Một ngày trời lất phất mưa phùn, tôi cuộn tròn trong chăn và nghe radio trực tuyến. Những ngày thời tiết thế này bao giờ cũng làm người ta buồn đến. Và ca khúc đang phát trên radio “Kí ức thời sinh viên” của Kio Band làm mắt tôi nhòe đi. Tôi đã đi qua thời sinh viên, và bài hát ấy lại gợi về trong tôi biết bao kỉ niệm của những tháng ngày còn đi học. Đó là bài hát mà tôi và các bạn cùng phòng cũng đã cùng nhau nghe rồi lại bật khóc vì nhớ nhà trong những ngày đầu trọ học.

Tôi nhớ thời sinh viên của mình da diết, nhớ bạn bè và thầy cô đến nao lòng. Tôi nhớ ngôi trường ấy, nơi đã in dấu cả một thời tuổi trẻ của chúng tôi và bao nhiêu thứ cảm xúc cứ thế lại ùa về, nguyên vẹn như vừa mới hôm qua. Nhớ từng dãy nhà, nhớ từng bậc hành lang trên lối đi và nhớ cả cây phượng già ở góc sân. Nhớ những ngày đầu bỡ ngỡ vào học, tôi cứ thu mình trong cái vỏ bọc đơn độc của riêng mình vì xung quanh chẳng có ai thân thuộc với tôi cả. Nhưng rồi tôi cũng nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống sinh viên, và đã dần quen với những người bạn, đã vơi bớt đi nỗi nhớ nhà.

Có những ngày tôi đi lạc hàng tiếng đồng hồ vì muốn khám phá thành phố nhưng lại không biết đường, nên cứ lòng vòng đi rồi lại phải hỏi đường về,và tôi nhớ những người bạn đã cùng tôi đi qua những tháng ngày sinh viên với những nỗi buồn và niềm vui. Nhớ những sáng mùa đông trời lạnh căm căm khi đến trường bàn tay đã cứng lại vì lạnh, hay những ngày hè chúng tôi đạp xe ngược gió dưới trời nắng chang chang và đứa nào đứa nấy đều ướt đẫm mồ hôi.

thời sinh viên

Nhớ những ngày báo thức tôi nhớ lắm những đêm thức trắng ôn bài thi dù hai mắt đã muốn nhắm chặt lại để ngủ, những trưa nắng tan học chúng tôi chờ nhau ở cổng hay những ngày thời tiết vào thu se lạnh chúng tôi cặm cụi trên thư viện học bài mà nghe thoang thoảng mùi hoa sữa. Nhớ lắm những ngày mà lịch làm thêm và lịch học chồng chất lên nhau, nhưng cả chúng tôi đều cùng cố gắng để cha mẹ ở quê không phải lo nghĩ nhiều. Nhớ những ngày mưa to nước ngậpsân trường, chúng tôi xách dép xắn quần mà vào lớp, rồi khi ra về đi trong sân trường cứ như thể xe lội nước. Tôi nhớ lắm những ngày cô giáo dạy thêm giờ cho chúng tôi kịp thi hết học phần. Trời dần tối và cô vẫn nhiệt tình giảng giải cho chúng tôi,nhìn mái tóc cô đã bạc mà tự dưng tôi thấy sống mũi mình cay cay.

Bước đi của thời gian chẳng chờ đợi một ai, ngày nào đó chúng tôi còn là tân sinh viên thật nhiều bỡ ngỡ, vậy mà cũng đã đến lúc chúng tôi thực tập và tốt nghiệp ra trường. Nhớ lắm cái hôm trình bày báo cáo thực tập mà chúng tôi in bài đến tận trưa, tôi và mấy đứa bạn thân chỉ kịp ăn mỳ rồi lại vội vã lên trường kẻo muộn. Ngày tốt nghiệp tôi đã khóc thật nhiều, tôi vốn là đứa hay khóc, và trước giờ phút của sự chia ly ấy tôi đã chẳng thể kìm nổi lòng mình. Vậy là chúng tôi phải xa nơi này, phải xa nhau chẳng biết khi nào mới có thể gặp lại.

Con đường mà chúng tôi đã đi ngày hôm qua sẽ mãi chỉ còn trong kí ức. Và có nhiều người sẽ không còn về lại nơi này nữa, nơi đã gắn bó những năm tháng tuổi trẻ của họ, nơi đã chứng kiến sự thay đồi và trưởng thành trong cách suy nghĩ của họ. Sẽ chẳng gặp lại cây phượng già ở góc sân, sẽ chẳng còn đi về trên những con đường đỏ rực màu hoa mỗi độ hè về hay những khi ngồi dưới tán bằng lăng kể chuyện cho nhau nghe… Tất cả, từ ngày mai sẽ được cất vào một nơi gọi là quá khứ, một góc gọi là kỉ niệm và chỉ còn được nhắc đến khi người ta kể về chuyện của ngày xưa.

Những tháng ngày sinh viên là quãng thời gian đẹp nhất trong tôi, và có lẽ với ai cũng vậy. Dù quãng thời gian ấy có nhiều khó khăn, vất vả nhưng ta đã sống với trọn vẹn tuổi trẻ của mình, chẳng hề phải nuối tiếc. Và những người bạn tôi, dù bây giờ mỗi người mỗi phương trời và cuộc sống còn nhiều những âu lo nhưng kí ức thời sinh viên và những tháng ngày tuổi trẻ ấy sẽ vẫn mãi vẹn nguyên trong tôi.

© Aki – blogradio.vn

 Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Aki

Thanh xuân này, gặp được nhau là điều tuyệt vời nhất

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

Cho đi yêu thương là một lựa chọn

Cho đi yêu thương là một lựa chọn

Tôi hiểu cảm giác bất lực khi bản thân mình không có gì trong tay và phải bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt, cùng với đó là việc không thể chăm lo tốt cho những người thân yêu của mình. Cảm giác ấy thật sự rất là tồi tệ.

Mùa thu tôi thấy nàng

Mùa thu tôi thấy nàng

Thu ghé qua chơi, vườn đầy lá Bóng nàng ở lại, nắng dần vơi Hồn ta vi vu, rồi bỗng lạ Một chút xuyến xao, hóa dại khờ.

Người có 3 điều này khi nói chuyện chứng tỏ EQ cao ngất, ai cũng muốn kết giao: Nếu bạn có cả 3 thì xin chúc mừng!

Người có 3 điều này khi nói chuyện chứng tỏ EQ cao ngất, ai cũng muốn kết giao: Nếu bạn có cả 3 thì xin chúc mừng!

Ernest Hemingway từng nói: "Chúng ta mất hai năm để học nói, nhưng lại mất hơn 60 năm cuộc đời còn lại để học cách im lặng". Nói đúng lúc là trí tuệ, im lặng lúc cần cũng là trí tuệ.

back to top