Em kể anh nghe về người đàn ông em yêu
2015-12-03 01:00
Tác giả: Aki
Em sẽ kể anh nghe về người đàn ông em yêu, anh nhé! Đó là người đàn ông đến trước anh trong cuộc đời em, và kể cả những năm tháng sau này người đó cũng sẽ vẫn giữ vị trí quan trọng trong tim em, dù người có ở bên em hay người không còn nữa. Đó là người đàn ông đã hi sinh gần như cả cuộc đời này cho em, người đã yêu thương em hơn cả chính bản thân mình.
Đó là người đã từng giờ từng phút mong mỏi em đến với thế giới này, là người đã bật dậy trong đêm mùa đông gió rét căm căm tối mịt tối mù để đi tìm bà đỡ khi mẹ có dấu hiệu sắp sinh. Người lo lắng, hồi hộp khi mẹ bắt đầu vượt cạn, mồ hôi mẹ rịn ra bao nhiêu thì mồ hôi người cũng nhỏ tương tự như thế vì lo lắng cho cả hai mẹ con, người vỡ òa trong niềm hạnh phúc khi em cất tiếng khóc chào đời.
Là người đã thay mẹ bồng bế em mà ru à ơi ơi à mỗi khi em khóc còn mẹ thì vắng nhà. Là người chẳng cần bàn tính đến chuyện đi làm về mệt đến đâu, chỉ cần em khóc thì người sẽ dỗ dành đến khi em nín, là người chờ khi em ngủ say rồi mới đặt lưng xuống giường.
Và em lớn dần.
Những trưa hay đêm hè nóng nực, người sẽ quạt cho em ngủ, và nhiều khi em tỉnh giấc, thấy người đã ngủ rồi mà tay vẫn phe phẩy cái quạt nan cho em. Những ngày em bị dát ngứa nổi đầy, người đã đi bộ giữa trưa hè nắng nôi tìm chú y tá về khám cho em, và dặn dò em bao nhiêu là điều cần phải tránh. Em hay ốm vặt, nên những hôm em sốt li bì người sẽ bỏ công việc đấy mà đi mua thuốc cho em, và em thì vốn nhõng nhẽo nên cha sẽ phải dỗ dành mãi em mới lại ăn chút gì đó để uống thuốc, và người sẽ ngồi thức trông em trắng đêm, vì người không yên tâm đi ngủ khi em cứ sốt như thế, người sợ biết đâu có điều gì đó không may xảy ra với em.
Và người đó chính là cha em, anh à!
Em nhớ những ngày mùa đông hay những ngày trời mưa phùn rét mướt. Cha ôm em trong vòng tay ấm áp và kể em nghe những câu chuyện cổ tích, người hát ru em ngủ. Cuộc sống khi ấy sao mà quá đỗi bình yên anh à, những năm tháng sau này nhiều khi em thấy bơ vơ lạc lõng giữa dòng người, chỉ cần nhớ về cha thì em biết rằng mình vẫn còn có nơi để thuộc về. Và dù em chỉ là một phần nhỏ bé của cuộc sống này, nhưng em biết em đã là cả cuộc sống của cha. Những câu chuyện, những câu ca người hát ru thấm đẫm tình người đã đi vào tâm hồn trong trẻo của em một cách tự nhiên nhất. Em thương con cò mẹ trong câu ca dao lặn lội đồng sâu, những người phụ nữ bất hạnh trong cuộc sống hay chú bé trong câu chuyện bát cát quả cà mà hình ảnh chú bé bị bỏ mặc trong rừng sâu với một lớp cơm mỏng phủ trên bát cát và một vài quả cà , khi chết chú hóa thành chim và vẫn còn kêu “bát cát quả cà” vẫn còn làm em thấy xót xa. Và em thấy mình vẫn còn thật may mắn, vì em được sống trong tình yêu thương của cha. Như thế đấy anh, em đã lớn lên bằng tình yêu vô bờ bến của cha mẹ và những câu chuyện nhẹ nhàng sâu lắng, đậm chất con người.
Ngày đi học đại học xa nhà, dù cha không nói nhưng em biết người buồn nhiều lắm vì con gái không còn quấn quýt bên cha được nữa mà xa nhà rồi em sẽ phải tự lập thật nhiều. Hôm em đi học người cười thật tươi cho em vui lòng để tiễn em đi học, vậy mà sau này mẹ kể với em rằng sau khi chiếc xa khách đi khuất người trở về mà cứ thẫn thờ vì nhớ em. Mỗi cuối tuần em luôn về thăm nhà, thói quen ấy em giữ từ khi còn đi học, và cả khi đã đi làm rồi cũng vậy.
Em nhớ hồi còn đi học, mỗi sáng đầu tuần người sẽ gọi em dậy sớm ăn sáng rồi chở em lên đầu đường quốc lộ đón xe cho kịp giờ học ở trên thành phố. Nhớ những ngày đông đất trời còn mù mịt, cái lạnh như cắt da cắt thịt, vậy mà người nhất định đứng chờ khi em đón được xe rồi mới quay về. Rồi khi chiếc xe dần lăn bánh, em ngoái lại nhìn cha và lại khóc nức nở, em vốn vẫn chẳng làm chủ được cảm xúc của mình như thế! Những khi em bận không về được, người sẽ lại gọi điện và hỏi rằng em có còn tiền hay không, vì người sợ nếu hết tiền thì em sẽ bị đói. Và lần nào gọi cho em cha cũng dặn em phải ăn uống cẩn thận, kẻo lại ốm. Cha cứ quan tâm em như thế, như thể em vẫn còn là một đứa trẻ chưa lớn.
Người đàn ông em yêu còn là một người chẳng hề cứng nhắc trong chuyện tình cảm. Ấy là khi thấy em buồn vì chuyện tình dang dở, người nhẹ nhàng khuyên nhủ và người bảo em có thể đi đâu đó một thời gian cho khuây khỏa. Giờ em lớn rồi đấy, nhưng mỗi lần về quê em vẫn lẽo đẽo theo cha đi chơi vì em thích cái cảm giác nhỏ bé và được chở che khi ở bên người.
Vậy đấy anh, người đàn ông em yêu nhất là người đã cho em có cơ hội đến với cuộc sống này, là người đã chẳng quản gian khó để chăm lo cho em, là người đã yêu thương em vô điều kiện,người đã hi sinh cho em thật nhiều. Thời gian trôi, em lớn lên cũng là lúc người cũng đã già, tóc người đã chẳng còn xanh và những nếp nhăn- dấu hiệu của tuổi già cũng xuất hiện nhiều thêm trên gương mặt người. Dẫu vạn vật có đổi thay, thời gian có làm con người thay đổi thì mãi mãi, người vẫn là người đàn ông vĩ đại nhất trong lòng em.
© Aki – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu