Huế trong em bồng bềnh đầy thương nhớ!
2016-09-30 01:14
Tác giả:
Anh! Huế bước vào mùa mưa lụt rồi. Mảnh đất thần kinh lại trở mình đúng với cái tên của nó và em thì đã quá xa để mà cảm nhận. Xa Huế, xa mưa, xa lụt và xa cả những ký ức về anh.
Ngày hôm nay, em ngồi đây - nơi thành phố cách Huế hàng trăm cây số, dõi theo tin tức mưa lũ qua những cập nhật của bạn bè, ký ức xưa lại trở về trong em, nguyên vẹn đến sống động. Hình ảnh về anh, về Huế, về thanh xuân của em cứ rõ nét đến thật .
Huế trong em cho đến tận ngày ra trường vẫn tròn vẹn như thuở ban đầu, bình yên đến an lòng mà lắm lúc cũng dữ dội đến vô tình. Mưa Huế vẫn là cái dư vị em nhớ nhất và nó cũng là ký ức buồn - vui lẫn lộn mà em muốn nhắc mãi không thôi, dù cho qua nhiều năm về sau.
Thời gian qua, liệu có quá lâu khi em còn nhớ đến mưa Huế, lụt Huế và anh của Huế ngày xưa. Em từng phân vân không rõ mình thuộc giới hạn phạm trù nỗi nhớ đến đâu? Là đến mưa, đến các món ăn vặt hay đến những ký ức về anh trên xứ Huế. Phân vân đó, thắc mắc đó nhưng rồi sẽ nhanh chóng thôi, bản thân em ngay tức thì vùng lên phản biện, chỉ là nhớ thôi mà cần gì giới hạn. Nhớ là nhớ, bởi Huế trong em bồng bềnh đầy thương nhớ về anh, về bạn bè, về thanh xuân giảng đường của em và về tất cả.

Ngay bây giờ đây, chính em cũng nhớ da diết miền đất một thời em gắn bó, một thời em trưởng thành. Huế trong em đơn giản chỉ là mưa, là dạo vòng quanh phố đêm Trường Tiền cùng bạn bè, là những đêm thức trắng và thao thức đợi chờ.
Bao năm qua đi đủ để em trưởng thành và mạnh mẽ đối diện với tất cả nhưng đâu đó trong sâu thẳm con người em, Huế vẫn chiếm một chỗ an nhiên để nhớ về.
Nhớ về Huế em sẽ không thôi nhớ những lần mưa lũ đến ngập đường. Là nhớ em đã ngơ ngác và lo sợ thế nào khi lần đầu đứng trước dòng nước đỏ ngầu cứ ào ào chạy về xóm trọ mà nước mắt lưng tròng. Là em nhớ ai đã từng căn dặn em đủ điều trong những lần thất thường của thời tiết xứ Huế. Em cũng sẽ chẳng quên những đêm mình mất ngủ thế nào khi vô tình nhận được liên lạc của ai đó.
Có ai đó từng nói với em, Huế bồng bềnh lắm từ cảnh vật đến con người. Và có lẽ em cũng nhận thấy nó bồng bềnh đến vậy. Đó là bồng bềnh huyền ảo của ngọn đèn 7 sắc trên cầu Trường Tiền bắc qua dòng Hương thơ mộng. Là bồng bềnh của những đêm hoa đăng thả ngập cả dòng Hương Giang. Là bồng bềnh của những ngày mưa lũ ùa về, nước tràn hết con đường đi học. Là bồng bềnh của dòng người trong mỗi đêm chen nhau trên phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu; là bồng bềnh của những hôm đạp xe chạy miết trên con đường Lê Lợi đầy nắng gió hay những thứ ánh sáng bừng lên trong đêm Đại nội...

Và chính em cũng bồng bềnh cùng tà áo dài trong tất cả những bồng bềnh đầy thương nhớ ấy.
Thương nhớ trong em cứ lớn dần lên, thúc đẩy chính em lớn lên để một lần về lại không oán hận. Để một lần khi em quay lại nơi xưa, kỷ niệm vẫn là thứ em muốn tìm về để an nhiên trong lòng, để thấy một thời mình sống thật với chính mình dù chưa thể với tay tới hạnh phúc đích thực.
Qua đi tất cả, Huế trong em vẫn là miền ký ức xa vời về anh, về tất cả mà chẳng phai nhòa. Cho dù mai đây khi đường đời đưa em xuôi về đâu, miền ký ức ấy vẫn vẹn nguyên như ngày đầu...
© Nấm Nấm – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Mình còn nợ nhau một duyên phận
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.