Hãy trao cho anh thứ anh đang mong chờ (Cafe Vlog)
2019-07-11 03:10
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team
blogradio.vn - Này cô gái, trong đầu em đang hiện hữu điều gì? Là nỗi sợ hãi bất an khi nhìn xung quanh có quá nhiều người bất hạnh trong tình yêu?
Con gái thân mến! Người ta vẫn bảo rằng con gái dù mạnh mẽ đến đâu cũng có những lúc yếu lòng, cần một vòng tay ấm áp chở che. Có thể em nghĩ rằng không phải như thế nhưng thực ra những người cố gồng mình lên tỏ ra mạnh mẽ chỉ chứng tỏ họ đã thương tổn quá nhiều và không còn niềm tin vào tình yêu nữa mà thôi.
Cuộc sống có ngày nắng, có ngày mưa, có những phút hoan ca và những khi mệt mỏi. Tình yêu cũng thế, có niềm vui và nỗi buồn, có nụ cười và nước mắt, em tránh sao được những tổn thương. Nếu chỉ vì tổn thương mà khép chặt lòng mình, biết khi nào vết thương lòng mới thôi đau nhức? Đâu ai cứ một mình cô đơn mãi được phải không em? Vậy thì tại sao không thử một lần mở lòng trao cho em thứ anh đang mong chờ và cũng là thứ em vẫn thầm mong muốn? Đó chính là niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc.
Trong chương trình của tuần này, chúng ta hãy cùng lắng nghe những vần thơ và những dòng tâm sự của tác giả Du Phong dành tặng những cô gái đã từng tổn thương vì tình yêu nhé!
Hãy mở lòng và yêu đi cô gái!
Tháng ngày qua đã đủ để quên rồi...
Em phải ngẩng đầu và bước tiếp thôi,
Cùng một người thương em hơn tất cả!
Cuộc đời này bao khó khăn, vất vả,
Thời gian em vui vẻ chẳng có nhiều.
Nên hãy gật đầu đón nhận một tình yêu,
Em xứng đáng được thương, chiều, chăm sóc.
Can cớ gì mà buồn đau, khóc lóc,
Tội tình gì phải úp mặt tủi thân...
Phía trước em là phơi phới thanh xuân,
Sau lưng em, những lỡ lầm...đã cũ.
Nếu có một người khiến em quên quá khứ,
Nếu có một người khiến em ngủ thật say,
Nếu có một người muốn nắm lấy bàn tay,
Cho em tựa bờ vai đầy vững chãi...
Thì hãy mở lòng và yêu đi cô gái!
Này cô gái, trong đầu em đang hiện hữu điều gì? Là nỗi sợ hãi bất an khi nhìn xung quanh có quá nhiều người bất hạnh trong tình yêu? Em không biết sẽ ra sao nếu một ngày mình cũng giống họ, cũng tin tưởng trao đi trái tim mình để rồi nhận về toàn hụt hẫng và đau khổ? Hay vì em đã vấp ngã một đôi lần, yêu nhầm một đôi người nên giờ đây quanh em chỉ toàn nghi kỵ và bất cần, em không tin vào sự tồn tại của hạnh phúc nữa, hoặc nếu có thì thứ hạnh phúc đó cũng chẳng thuộc về em? Có phải em không muốn mở cửa lòng mình ra thêm một lần nào, để rồi cứ thế mà lầm lũi đi cho đến hết cuộc đời này?
Để anh nói em nghe, nếu như trong cuộc đời không hề có khổ đau, nước mắt thì em sẽ không bao giờ biết quý trọng những điều ý nghĩa mà em đang nắm trong tay, nếu như chưa từng bị ai đó làm cho mình thất vọng, em sẽ chẳng biết thế nào là hi vọng và tin vào những điều tốt đẹp sẽ tới trong đời. Để trưởng thành, chúng ta ai cũng cần bước qua những nấc thang của hạnh phúc, chia ly, nếm đủ mọi mùi vị đắng cay, mặn ngọt mà cuộc đời mang lại. Vậy nên nếu em đang thấy mình đang sống một cuộc đời nhàm chán và vô vị, em đang không tìm được điều gì đó đáng để chạy theo, để sống hết mình vì nó, hi sinh tuổi thanh xuân vì nó…thì sao em không thử mở lòng mình để yêu?
Đừng để những chuyện tình tan vỡ đầy nước mắt mà em chứng kiến ngoài kia cản trở việc em tìm kiếm một ai đó ở bên mình, hiểu và yêu thương mình như em vẫn mong đợi. Cũng đừng nghĩ rằng không ai có thể đối xử với em tốt như người cũ. Thứ gì đã thuộc về quá khứ, hãy đặt nó ở yên tại đó, chúng ta đều phải bước tiếp với những niềm tin và hi vọng mới. Em cứ mãi hoài ủ rũ, chán chường hay đắm chìm trong khoảng trời cô đơn tự em nhốt mình vào đó, sẽ chẳng ai có đủ kiên nhẫn để đợi chờ em mãi được đâu.
Em có biết vì sao chúng ta lại có một đôi tay chứ không phải một cánh tay không? Để chúng ta có thể dang rộng đôi tay của mình ra và ôm chặt lấy một người. Em có biết cách tốt nhất để chữa lành một trái tim đã tổn thương là gì không? Là đặt nó thật gần một trái tim khác, để hơi ấm của trái tim ngập tràn yêu thương kia xoa dịu những đổ vỡ đang run rẩy trong lồng ngực của mình. Em biết điều này không, niềm tin đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với những gì em nhận được trong đời. Nếu em cố chấp tin vào một điều gì đó thì đến một ngày, điều ấy sẽ thành sự thật. Nếu em tin rằng em là kẻ bất hạnh nhất trên thế gian, rằng hạnh phúc là một điều xa xỉ với em, thì niềm tin đó sẽ cản trở em tìm thấy hạnh phúc tương lai của em. Nhưng nếu em tin rằng sẽ có một người đủ yêu thương để đến bên em, đủ kiên định để ở bên em, đủ chung thủy để không rời xa em, thì người đó sẽ đến, nhất định sẽ đến, vào một ngày mà em có thể chờ đợi được.
Có một tuyến đường sắt tên là Semmering, nằm trên dãy Alps, một dãy núi cao vô cùng hiểm trở. Người ta đã xây dựng tuyến đường sắt này như một chiếc cầu nối giữa 2 thành phố Vienna của Áo và Venice của Ý. Điều đặc biệt là tuyến đường sắt này được xây dựng từ rất lâu trước khi chuyến tàu đầu tiên đi qua, khi ấy thậm chí người ta còn không biết rằng liệu sẽ có chuyến tàu nào chạy qua không nữa.
Nếu người ta không nhất mực tin vào một ngày sẽ có một chuyến tàu chạy từ Vienna đến Venice, thì có lẽ cây cầu Semmering sẽ mãi chỉ nằm trong trí tưởng tượng mà thôi.
Nếu em không một lòng tin vào hạnh phúc tương lai của em, thì có lẽ em sẽ suốt đời phải sống trong cô đơn và lạnh lẽo mất thôi.
Không ai hối thúc em phải đón nhận với một tình yêu khi trong em còn vấn vương một bóng hình người cũ, cũng không ai cấm em tự yêu thương, tận hưởng cuộc sống độc thân tươi đẹp của mình. Chỉ là em đừng quá đắm chìm trong quá khứ, trong mặc cảm, trong hận thù…để rồi quên mất rằng có những người vẫn chờ đợi em mở cánh cửa lòng mình để bù đắp thương tổn cho em, để mang hạnh phúc tới cùng em.
Anh biết trái tim em có lẽ vẫn chưa lành...
Nhưng hãy để anh xoa dịu những vết đau đậm sâu, người lạnh lùng bỏ lại.
Người anh yêu là em của hiện tại,
Em xứng đáng được cười, xứng đáng được nâng niu...
Và em vô cùng xứng đáng được yêu...
Bạn vừa lắng nghe lá thư tâm sự được gửi đến từ tác giả Du Phong.
Bạn thân mến! Trong cuộc sống này, ai rồi cũng sẽ trải qua những lần chia tay, buồn bã hay đau khổ vì tình yêu. Thế nhưng cô gái à, tất cả chúng ta sinh ra đều xứng đáng nhận được yêu thương cho mình, đừng như con chim non sợ cành cong, một lần vấp ngã khiến cả đời chẳng dám trao niềm tin cho ai. Cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khác mở ra, em chẳng dám bước qua nó thì làm sao biết được đó có phải là lựa chọn đúng hay không.
Thế nên hãy trao tin yêu đi nhé cô gái!
© Du Phong – blogradio.vn
Giọng đọc: Thanh Toàn
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ
"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".
Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)
Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.
Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)
Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.
Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)
Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.
Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)
Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.
Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)
Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.
Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)
Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.
Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)
Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...
Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)
Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.
Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)
Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.