Em đừng cô đơn nữa, anh đã về rồi đây
2021-01-23 01:30
Tác giả: Trần Xuân Trọng
blogradio.vn - Anh đứng trước mặt, bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên má. Khi đó cô biết rằng không phải là giấc mơ. Mọi cảm xúc cất giấu bao lâu nay không còn kìm nén nổi. Cô lại oà lên khóc. Anh kéo cô vào lòng, sưởi ấm trái tim cô, nhẹ nhàng nói "Anh đã về rồi. Em đừng khóc”.
***
Khi gió lạnh về có không ít người nói đến mùa cô đơn nhưng đối với cô bốn mùa xuân, hạ, thu, đông đều chỉ có một mùa ấy.
Cô yêu anh đã được bốn năm, khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để hai người hiểu rõ về nhau. Ngay từ ngày đầu anh đã nói anh không lãng mạn, không chu đáo, cô sẽ thiệt thòi. Nhưng đối với những trái tim cuồng nhiệt đang yêu, họ sẽ bỏ ngoài tai tất cả. Khi đó, tương lai đối với họ chỉ toàn một màu hồng của hạnh phúc. Cô đã nghĩ rằng, chỉ cần là anh, mọi chuyện sẽ không phải là vấn đề.
Anh là một người cuồng công việc, thời gian dành cho cô không có nhiều. Những lúc rảnh rỗi anh sẽ nhắn tin hỏi thăm. Những ngày lễ, anh phải đi công tác, họ lại càng có ít thời gian bên nhau.
Hai năm đầu yêu của cô như thế nhưng cô vẫn không trách anh nửa câu. Cô chỉ nghĩ đơn giản rằng họ đều đã trưởng thành, không phải chuyện gì cũng có thể làm theo ý mình. Cô thiệt thòi chút cũng không sao. Và cứ thế nụ cười lại hiện lên trên đôi môi nhỏ.
Hai năm sau vào một ngày đầu đông, anh nhắn tin nói rằng cơ quan cử mình đi du học. Cô chỉ im lặng không trả lời. Ngày anh đi bầu trời Hà Nội mưa nhỏ, cô không vào sân bay mà chỉ ngồi trong xe từ xa lặng lẽ nhìn. Cô không hỏi khi nào anh bay cũng không hỏi số hiệu chuyến đi. Cô ngồi đó lặng yên nhìn những chiếc máy bay lần lượt cất cánh trên bầu trời xa thẳm.
Mùa đông ở Matxcơva giá lạnh, từ những bức ảnh, cô thấy mọi thứ đã bị phủ lên một màu trắng lạnh lẽo. Anh ở đó, cách xa cô gần nửa vòng trái đất. Nhiều người nói yêu như vậy cô có thấy cô đơn không. Những lúc đó cô chỉ biết mỉm cười.
Cô hiểu cô đơn mà họ nói là gì. Đó là cảm giác không được bên ai đó vào ngày lễ tình nhân, không được cùng nhau hẹn hò, không được cùng người mình thích ăn bánh trung thu hoặc cũng có thể là không có những cái ôm ấm áp khi cơn gió đầu đông về.
Những điều đó cô đều đã nghĩ đến, cô cũng từng cảm thấy chán nản với cuộc tình này. Nhưng chưa bao giờ cô nghĩ mình sẽ bỏ anh. Tình yêu của cô không vì lý do cô đơn mà nguội lạnh.
Cô biết mọi thứ anh làm đều chỉ vì muốn vun vén cho hạnh phúc hai đứa. Tình yêu của hai người đã từng bị gia đình phản đối. Để có thể được chấp nhận, anh đã phải cố gắng rất nhiều. Anh tuy không lãng mạn nhưng rất hiểu cô, biết cô cần gì, thích gì. Khi cô cần anh, chỉ cần nhắn một tin, dù ở xa đến đâu anh cũng cố gắng ở bên.
Khoảng cách địa lý không xa bằng khoảng cách lòng người. Tình yêu của cô và anh người ngoài không thể hiểu rõ. Cô cũng không có thời gian để giải thích cho từng người. Khi nào vẫn còn niềm tin vào tình yêu của anh, khi đó cô vẫn đủ dũng cảm để chờ đợi.
Trong tuần này, Hà Nội đón đợt lạnh tăng cường. Không khí càng trở nên buốt giá hơn. Cô mặc đến mấy lớp áo mà vẫn thấy lạnh. Khi tan ca, mọi người rủ cô cùng đi ăn nhưng cô đều từ chối. Không phải cô thấy buồn khi mọi người đều có đôi có cặp đi cùng. Cô chỉ không thích khi mọi người luôn hỏi về anh rồi than phiền cho cô khi mùa cô đơn lại về.
Đối với cô, bốn mùa đều là mùa cô đơn. Xuân sang, hè đến, thu về, đông tới, cô luôn thấy nhớ anh. Nhớ gương mặt ấy, nụ cười ấy, nhớ cái ôm nhẹ nhàng nhưng ấm áp. Đã có mấy lần anh đứng đây chờ cô tan làm. Rồi hai người khoác tay nhau cùng đi ăn, khi đó cô luôn nói rất nhiều. Anh chỉ lặng lẽ nghe rồi mỉm cười.
Góc phố quen trước mặt nhưng người không ở đó. Cô bất giác buồn rồi nhẹ nhàng rơi lệ. Xung quanh là phố phường tấp nập người qua lại nhưng không ai hiểu cảm giác của cô. Con phố cũ cô hàng ngày vẫn đi lại đến công ty giờ sao xa lạ.
Khi có tiếng người gọi tên, cô sững sờ không tin vào tai mình. Hai tay đưa lên lau ánh mắt nhòa lệ để nhìn người đối diện cho rõ. Giọng nói ấy, hình bóng ấy đã hai năm rồi cô không được nghe, không được thấy.
Anh đứng trước mặt, bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên má. Khi đó cô biết rằng không phải là giấc mơ. Mọi cảm xúc cất giấu bao lâu nay không còn kìm nén nổi. Cô lại oà lên khóc. Anh kéo cô vào lòng, sưởi ấm trái tim cô, nhẹ nhàng nói "Anh đã về rồi. Em đừng khóc”.
© Shuu - blogradio.vn
Xem thêm: Người từng hứa sẽ mãi ở bên tôi, giờ đang bên ai rồi?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lũ trẻ của rừng núi
Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.
Rồi một ngày...
Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...
Điểm danh 4 con giáp nữ thông minh bẩm sinh sẽ thành công trong 2 năm tới: Tay trái cầm vàng rủng rỉnh, tay phải cầm bạc sung túc
Phụ nữ thuộc con giáp này có lý do để giàu có trong 2 năm tới.
Lời hứa tháng mười (Phần 5)
Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!
Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng
Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.
Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn
Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.
Một mình trong đêm
Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.
Viết cho em
Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai
Ngày bố đi
Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.