Duyên - Phận
2024-10-11 18:25
Tác giả:
Ngố
blogradio.vn - Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?
***
"Trăm triệu hạt mưa rơi không có hạt nào rơi nhầm chỗ. Tất cả những người ta từng gặp không một ai là ngẫu nhiên.
Người đến bởi nợ đầy, người đi bởi duyên hết. Mọi thứ đều là duyên phận an bài. Cớ gì phải cưỡng cầu!..." (Thiền sư Thích Nhất Hạnh)
Trong cuộc đời mỗi người phải gặp gỡ biết bao nhiêu là người... Có người giữ mãi trong lòng có người dần mờ nhạt theo năm tháng.
Gặp nhau là "duyên" nhưng có ở bên nhau không lại là "phận". Cũng đã hơn hai năm kể từ ngày chúng ta không còn liên lạc với nhau nữa. Cậu đã có cuộc sống riêng hoàn toàn quên đi tớ... còn tớ cũng đã dần quên đi cậu..
Tớ bây giờ cũng đã có người đến bên và yêu thương tớ kể từ ngày cậu rời đi.
Thời gian trôi nhanh thật... chúng ta cứ thế lướt qua nhau như chưa hề quen biết. Rồi ai cũng sẽ sống cho cuộc đời của riêng họ và dần quên những người từng tồn tại trong quá khứ.
Người ta hay bảo cuộc đời mỗi người sẽ luôn có một người được gọi là "bạch nguyệt quang", một người nhớ mãi không quên, là người mà chúng ta rất thương nhưng mãi không có được.
Để quên được cậu, tớ đã từng vật lộn với đống cảm xúc tiêu cực, tồi tệ, tớ ghét chính bản thân mình. Tớ trách móc cả việc tớ sinh ra không cùng quê hương với cậu, tớ ghét bản thân không nhiều tiền, ghét cả việc ông trời cho chúng ta gặp được nhau, lúc đấy dường như cả Thế Giới đều đang có lỗi với tớ. Giờ nghĩ lại tớ thấy bản thân mình thật tệ!
Tớ quên cậu trong tim, nhưng tớ lại nhớ cậu trong tiềm thức. Tớ trân trọng từng khoảng khắc, kỉ niệm khi quen biết cậu. Bây giờ, thi thoảng tớ vẫn nhớ đến cậu, nhớ lại ngày tháng đó chúng ta từng hạnh phúc với cái cảm giác mới lạ mà đối phương mang lại, từng kỉ niệm đẹp lần lượt trôi qua trong đầu tớ. Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?
Cả hai chúng ta đều biết, chúng ta là hai mảnh ghép hoàn toàn khác nhau, nhưng lại bị thu hút nhau bởi sự khác biệt của đối phương nên đem lòng rung động nhau chăng?
Nhưng có vẻ, cậu lý trí hơn tớ, cậu đã sớm nhận ra chúng ta không thể tiến xa hơn, nên cậu đã phũ phàng bỏ quên tớ. Chỉ có tớ mãi cố chấp, ngông cuồng níu lấy cậu, cố gắng hết sức mình để khiến bản thân trở nên phù hợp với cậu hơn, trở thành một người như cậu mong muốn. Nhưng, tớ mệt rồi… và tớ đã thua...
Tớ từng ghét cậu, trách cậu nhẫn tâm bỏ quên tớ, không vì tớ mà cố gắng. Nhưng đến tận bây giờ tớ mới nhận ra, thật may mắn khi đấy chúng ta đã không đến với nhau. Sự khác biệt đó dù sớm hay muộn cũng sẽ đẩy cả hai ra xa và tan vỡ.
"Lựa chọn, cố chấp mang một đôi giày không vừa chân, đổi lại chỉ làm cho đôi chân của bản thân trở nên đau rát..."
Có thể ngay từ đầu chúng ta vốn đã không thuộc về nhau, nên mọi thứ đều rất khó khăn và dễ vỡ. Bây giờ, tớ đã gặp được một người khiến tớ không còn oán trách bản thân. Bạn ấy cho tớ tất cả cảm giác thiếu thốn mà tớ từng mong ước ở cậu.
Tớ biết tất cả mọi thứ đều sẽ trở nên dễ dàng nếu trong lòng ta thật sự có đối phương.
Dù thế nào tớ cũng mong cậu được hạnh phúc, mãi lấp lánh như ngôi sao... và gặp được người mà cậu muốn che chở...
© Ngố - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Tập Yêu Bản Thân Mình Trước Khi Yêu Một Ai Đó | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.