Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta sẽ lại yêu nhau lần nữa... đúng không?

2022-10-07 01:25

Tác giả: Ngố


blogradio.vn - Cậu biết không, mình rất hiểu chuyện chúng mình, có đến 99% không thể nào, nhưng mình vẫn cố gắng bám víu 1% có thể để hy vọng, hy vọng sự n lực của mình rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau.

***

Chào cậu, người đã và đang bước vào thanh xuân của mình!

“Hôm nay, chỗ cậu thế nào rồi, bầu trời vẫn còn xám xịt hay nắng đã ươm mầm?” Đó luôn là cậu hỏi mình muốn hỏi cậu, nhưng mình chỉ có thể giấu trong lòng... Hôm nay, chỗ mình thì bầu trời đã le lói chút ánh nắng yếu ớt sau những ngày mưa tầm tã. Ánh nắng ấm áp đã giúp mình bớt đi phần nào cô đơn trong chuỗi ngày thương nhớ cậu.

Chúng ta đã quen biết cũng được mấy tháng, từ người lạ thành người quen, rồi dần trở thành người yêu của nhau nhưng rồi lại trở thành bạn, và chắc giờ cậu cũng đã dần dần quên mất cậu từng "thương" mình. Mình cũng dần dần nhận ra, giữa vạn người trong cuộc sống, cậu đã có quá nhiều người bạn dễ thương... và mình cũng biết mình chỉ là một trong những số đó. Cậu biết không? Mình cảm thấy rất ghen với những người xung quanh cậu, ghen vì nếu họ muốn họ sẽ rất dễ dàng gặp cậu, còn mình... mình không được như vậy!

Mình từng ngu ngốc nghĩ rằng nếu mình có cánh cửa thần kì của Doraemon thì tốt biết mấy, mình sẽ dễ dàng gặp cậu hơn... có đôi khi mình còn tin rằng khi ngủ thức dậy mình sẽ ở bên cậu... có phải cậu thấy mình thật ngốc đúng không? Mình cũng nghĩ thế! Nhưng biết sao được, vì mình nhớ cậu.

Mình có biết đến người cũ của cậu qua những lời cậu hay kể, mình không cảm thấy ghen với cô ấy, mình chỉ cảm thấy ngưỡng mộ vì cô ấy đã từng "có được cậu”. "Có được" đối với mình đó chính là cô ấy luôn nhìn thấy cậu trong tầm mắt, cô ấy có thể nắm tay cậu, cô ấy có thể ôm cậu, có thể nghe cậu hát, cùng cậu dạo bước trong tháng ngày thanh xuân tươi đẹp... Còn mình, mình cũng đã từng có được cậu, nhưng thật đáng buồn... mình chỉ có được cậu qua màn hình điện thoại, vì chúng ta ở xa nhau quá cậu nhỉ! Đúng vậy chúng ta cách nhau một trái tim, mình trong Nam cậu ngoài Bắc, làm sao có thể đây!

Cậu nói đúng, nếu quen nhau làm sao có thể thiếu những ngày hẹn hò, cùng nhau la cà đâu đó, một cái nắm tay, một cái ôm ấm áp... hay có thể đơn giản chỉ là nhìn thấy nhau. Cậu cần những cái thiết thực hơn để có thể kéo dài cảm xúc, nhưng mình thì đơn giản là vì cậu, có cậu là được. Cậu biết không, mình rất hiểu chuyện chúng mình, có đến 99% không thể nào, nhưng mình vẫn cố gắng bám víu 1% có thể để hy vọng, hy vọng sự n lực của mình rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau.

Tối hôm đó, trong giây phút trò chuyện cậu bảo cậu sẽ bay vào Nam để tìm mình, chỉ có câu nói đơn giản thế nhưng trái tim mình như được sưởi ấm, cậu có vì mình, có thể đó chỉ là suy nghĩ của riêng mình, vì cậu cũng có một cô bạn được gọi là "tri kỉ" ở đấy, có thể cậu vì cả hai, nhưng mình lại mong cậu vì mình nhiều hơn một chút... một chút cũng được!

Thật ra, chẳng phải mình mù quáng hay cố chấp một mối tình không có kết quả, nhưng mình nghĩ "kết quả" nằm trong tay mình, mình không muốn bỏ lỡ cậu, không phải mình không có ai, nhưng mình nhận ra những người đến bên mình đều không thật lòng, đều không phải mục đích lâu dài. Mình đã từng nghĩ mình sẽ chẳng yêu ai nữa cho đến khi mình gặp cậu, ở cậu mình có được sự tin tưởng, sự an toàn mà mình vẫn luôn tìm kiếm, nhưng chẳng may, gặp đúng người nhưng vì khoảng cách mà chúng ta lại phải tạm gác mối tình này lại. Mình từng uất ức, tại sao chúng ta lại cách xa nhau như thế, tại sao số phận lại sắp xếp cho chúng ta quen biết nhau.

Thật ra, trái tim mình cũng yếu đuối nhưng vì cậu...

Mình chẳng ngại khó khăn, chẳng ngại yêu xa, mình có thể vì cả hai mà cố gắng đợi nhưng điều mình lo lắng là cậu đã thương ai mất rồi. Lỡ một ngày nào đó có ai đấy bước vào cuộc đời cậu thì mình sẽ thế nào? Có những ngày mình phải đấu tranh tư tưởng giữa con tim và lí trí, chẳng biết có nên tiếp tục hay dừng lại, nhưng có vẻ trái tim lúc nào cũng thắng!!! Cậu bảo cậu không tin vào duyên phận, mình cũng vậy mình chả tin đâu, nhưng mình lần này sẽ tin là hai ta thật sự có duyên, mình vẫn luôn mong là như vậy! Có thể ông trời cho ta quen biết nhau đã là duyên, nhưng có thể tiếp tục cái duyên đó không thì lại là quyết định của cả hai. Mình đã thương cậu, đã nhớ cậu hết tất cả những gì mình có, mình vẫn luôn nhớ ngày cậu bảo cậu thương mình, như mới hôm qua vậy cậu.

Mình phải luôn nhắc nhở bản thân là cậu đã không còn thích mình nữa, đã không còn nhớ mình nữa, mình không nên tiếp tục thích cậu nữa… nhưng đã bao lần mình có buông bỏ được cậu đâu! Sau này nếu gặp nhau, cậu sẽ lại nói thương mình, có được không?

Cậu thật sự rất tốt, ít ra đổi với mình là như vậy, nên mình mong ngàn vạn lần cậu cũng đừng bỏ lỡ mình được không? Hãy để mình tiếp tục chờ đợi cậu... đừng phai nhòa.

© Vy Tuong - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu thêm lần nữa được không em..?

Ngố

Cuộc sống luôn thay đổi và chúng ta cũng thế

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

back to top