Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta sẽ lại yêu nhau lần nữa... đúng không?

2022-10-07 01:25

Tác giả: Ngố


blogradio.vn - Cậu biết không, mình rất hiểu chuyện chúng mình, có đến 99% không thể nào, nhưng mình vẫn cố gắng bám víu 1% có thể để hy vọng, hy vọng sự n lực của mình rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau.

***

Chào cậu, người đã và đang bước vào thanh xuân của mình!

“Hôm nay, chỗ cậu thế nào rồi, bầu trời vẫn còn xám xịt hay nắng đã ươm mầm?” Đó luôn là cậu hỏi mình muốn hỏi cậu, nhưng mình chỉ có thể giấu trong lòng... Hôm nay, chỗ mình thì bầu trời đã le lói chút ánh nắng yếu ớt sau những ngày mưa tầm tã. Ánh nắng ấm áp đã giúp mình bớt đi phần nào cô đơn trong chuỗi ngày thương nhớ cậu.

Chúng ta đã quen biết cũng được mấy tháng, từ người lạ thành người quen, rồi dần trở thành người yêu của nhau nhưng rồi lại trở thành bạn, và chắc giờ cậu cũng đã dần dần quên mất cậu từng "thương" mình. Mình cũng dần dần nhận ra, giữa vạn người trong cuộc sống, cậu đã có quá nhiều người bạn dễ thương... và mình cũng biết mình chỉ là một trong những số đó. Cậu biết không? Mình cảm thấy rất ghen với những người xung quanh cậu, ghen vì nếu họ muốn họ sẽ rất dễ dàng gặp cậu, còn mình... mình không được như vậy!

Mình từng ngu ngốc nghĩ rằng nếu mình có cánh cửa thần kì của Doraemon thì tốt biết mấy, mình sẽ dễ dàng gặp cậu hơn... có đôi khi mình còn tin rằng khi ngủ thức dậy mình sẽ ở bên cậu... có phải cậu thấy mình thật ngốc đúng không? Mình cũng nghĩ thế! Nhưng biết sao được, vì mình nhớ cậu.

Mình có biết đến người cũ của cậu qua những lời cậu hay kể, mình không cảm thấy ghen với cô ấy, mình chỉ cảm thấy ngưỡng mộ vì cô ấy đã từng "có được cậu”. "Có được" đối với mình đó chính là cô ấy luôn nhìn thấy cậu trong tầm mắt, cô ấy có thể nắm tay cậu, cô ấy có thể ôm cậu, có thể nghe cậu hát, cùng cậu dạo bước trong tháng ngày thanh xuân tươi đẹp... Còn mình, mình cũng đã từng có được cậu, nhưng thật đáng buồn... mình chỉ có được cậu qua màn hình điện thoại, vì chúng ta ở xa nhau quá cậu nhỉ! Đúng vậy chúng ta cách nhau một trái tim, mình trong Nam cậu ngoài Bắc, làm sao có thể đây!

Cậu nói đúng, nếu quen nhau làm sao có thể thiếu những ngày hẹn hò, cùng nhau la cà đâu đó, một cái nắm tay, một cái ôm ấm áp... hay có thể đơn giản chỉ là nhìn thấy nhau. Cậu cần những cái thiết thực hơn để có thể kéo dài cảm xúc, nhưng mình thì đơn giản là vì cậu, có cậu là được. Cậu biết không, mình rất hiểu chuyện chúng mình, có đến 99% không thể nào, nhưng mình vẫn cố gắng bám víu 1% có thể để hy vọng, hy vọng sự n lực của mình rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau.

Tối hôm đó, trong giây phút trò chuyện cậu bảo cậu sẽ bay vào Nam để tìm mình, chỉ có câu nói đơn giản thế nhưng trái tim mình như được sưởi ấm, cậu có vì mình, có thể đó chỉ là suy nghĩ của riêng mình, vì cậu cũng có một cô bạn được gọi là "tri kỉ" ở đấy, có thể cậu vì cả hai, nhưng mình lại mong cậu vì mình nhiều hơn một chút... một chút cũng được!

Thật ra, chẳng phải mình mù quáng hay cố chấp một mối tình không có kết quả, nhưng mình nghĩ "kết quả" nằm trong tay mình, mình không muốn bỏ lỡ cậu, không phải mình không có ai, nhưng mình nhận ra những người đến bên mình đều không thật lòng, đều không phải mục đích lâu dài. Mình đã từng nghĩ mình sẽ chẳng yêu ai nữa cho đến khi mình gặp cậu, ở cậu mình có được sự tin tưởng, sự an toàn mà mình vẫn luôn tìm kiếm, nhưng chẳng may, gặp đúng người nhưng vì khoảng cách mà chúng ta lại phải tạm gác mối tình này lại. Mình từng uất ức, tại sao chúng ta lại cách xa nhau như thế, tại sao số phận lại sắp xếp cho chúng ta quen biết nhau.

Thật ra, trái tim mình cũng yếu đuối nhưng vì cậu...

Mình chẳng ngại khó khăn, chẳng ngại yêu xa, mình có thể vì cả hai mà cố gắng đợi nhưng điều mình lo lắng là cậu đã thương ai mất rồi. Lỡ một ngày nào đó có ai đấy bước vào cuộc đời cậu thì mình sẽ thế nào? Có những ngày mình phải đấu tranh tư tưởng giữa con tim và lí trí, chẳng biết có nên tiếp tục hay dừng lại, nhưng có vẻ trái tim lúc nào cũng thắng!!! Cậu bảo cậu không tin vào duyên phận, mình cũng vậy mình chả tin đâu, nhưng mình lần này sẽ tin là hai ta thật sự có duyên, mình vẫn luôn mong là như vậy! Có thể ông trời cho ta quen biết nhau đã là duyên, nhưng có thể tiếp tục cái duyên đó không thì lại là quyết định của cả hai. Mình đã thương cậu, đã nhớ cậu hết tất cả những gì mình có, mình vẫn luôn nhớ ngày cậu bảo cậu thương mình, như mới hôm qua vậy cậu.

Mình phải luôn nhắc nhở bản thân là cậu đã không còn thích mình nữa, đã không còn nhớ mình nữa, mình không nên tiếp tục thích cậu nữa… nhưng đã bao lần mình có buông bỏ được cậu đâu! Sau này nếu gặp nhau, cậu sẽ lại nói thương mình, có được không?

Cậu thật sự rất tốt, ít ra đổi với mình là như vậy, nên mình mong ngàn vạn lần cậu cũng đừng bỏ lỡ mình được không? Hãy để mình tiếp tục chờ đợi cậu... đừng phai nhòa.

© Vy Tuong - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu thêm lần nữa được không em..?

Ngố

Cuộc sống luôn thay đổi và chúng ta cũng thế

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Là vì em yêu anh

Là vì em yêu anh

Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.

Chuyện ngày mưa

Chuyện ngày mưa

Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.

Đất và nước

Đất và nước

Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.

Mùa thu vắng em

Mùa thu vắng em

Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.

Người thầy đầu tiên

Người thầy đầu tiên

Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.

back to top