Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mình hẹn hò đi em, để mùa thu không còn cô đơn nữa

2022-09-05 01:20

Tác giả: Hạ Dung


blogradio.vn - Tháng 8 đâu chỉ có những hoài niệm, nhớ thương. Tháng 8 là một lời tỏ tình thật đẹp, khiến người ta chẳng nỡ chối từ. Mình hẹn hò đi em, để mùa thu không còn cô đơn nữa.

***

“Tháng 8 gọi mùa thu về

Chút nắng hạ gửi lại vào thu”.

Tháng 8, chiều nào trời cũng đổ những cơn mưa. Mưa trong veo. Người đi đường chầm chậm dừng xe, phủi nhẹ giọt mưa trên áo, ngước mắt nhìn thu sang. Mùi hương thanh khiết của mưa quyện với gió se lạnh khiến lòng người trong trẻo hơn những ngày nắng, rồi cứ muốn đắm chìm mãi trong đó, dù có phải dầm mưa vẫn bằng lòng.

Tháng 8 thu về, bầu trời xanh trong vắt, nắng giòn tan. Phố xá trầm tĩnh lạ, bước chân người bộ hành cũng nhẹ nhàng, lãng đãng mà bâng khuâng. Người đi trên phố, có cơn gió hanh hao thổi màu kí ức vô tư đùa qua tóc rối, bất giác mỉm cười nghe lòng mình chật chội yêu thương.

Tháng 8 này, có ai khe khẽ hát tình ca trên phố, bước chân chậm rãi qua những con đường ngập lá vàng. Gió chênh chao thổi lá mong manh gọi mùa về trên vai.

Tháng 8 ấm sực mùi Espresso cùng bản tình ca bên ô cửa sổ quán cà phê nhỏ 

Hà Nội tháng 8 buông mình vào thu. Những ngày tháng 8 anh ngập đầu trong công việc vẫn dành ít thời gian đến quán thưởng thức ly cà phê ngon, chọn một góc nhìn ra thành phố. 

hen_3s

Anh lớn lên ở Hà Nội. Mùa thu Hà Nội đối với anh là những hàng hoa sữa trắng mịn, một hương vị rất riêng mà không phải thành phố nào cũng có được. Hai năm ở Pháp mùa thu nào anh cũng nhớ Hà Nội da diết, thèm được hít hà cái vị nồng nàn của hương hoa sữa. 

Anh đã trót để hương hoa sữa len lỏi vào chuyện tình của mình, để rồi đi đâu cũng ám ảnh khôn nguôi như hình bóng em luôn ngập tràn tâm trí. Em là mảnh vụn yêu thương anh xếp gọn trong tim gọi bằng hai từ “ký ức”. Từ lúc em đi, ngõ nhỏ không mùa đợi bước chân em lại. Con đường ngập hoa sữa, bao lời hẹn hò tan thành hư không. Bước chân em đi trở thành một nỗi buồn mang tên tháng 8.

Hương hoa sữa gieo mình từ trên những tàng cây lan tỏa vào không trung, phảng phất vào lòng người những dư vị nhẹ nhàng như hư không, có lúc lại đắng chát về một nỗi nhớ quay quắt. 

Em à, thu về rồi đấy. Tháng 8 về trên ngõ nhỏ, gió thổi nỗi nhớ giăng đầy phố. Gió xóa tan màu của nắng, cuốn trôi tình đầu vừa chớm nở, cuốn trôi vệt tinh khôi vừa ướm vào tim. Buổi chiều ngồi ở Lãng cà phê miệt mài gọi yêu thương về lại. Bàn tay anh với, nụ cười của em cùng cơn gió trời nghỉ chân rồi mất hút.

Anh đã đi tìm em giữa dòng người xuôi ngược, giữa bao phố cũ hẹn hò giờ đã phong rêu, giữa mùa yêu thương, giữa trời hoa sữa ngập lối.

Lạc mất nhau rồi liệu có tìm về với nhau được không?

Thu! Em ngắm nhìn và lắng nghe trong đó tất cả những màu sắc và thanh âm của cuộc sống. 

Tháng 8 về báo hiệu những trở mình rất khẽ. Em nhớ hanh hao mùa vàng những lá, xào xạc con phố nhỏ với những bản tình ca.

Thu rồi, se lạnh, gió mùa. Em thích đi dạo dưới những con đường hoa sữa trong ngày gió về, để làn tóc sóng sánh tung bay, để cánh mũi phập phồng muốn níu giữ mùi hương ấy cho riêng mình. Mùa thu với em là một trời thương nhớ khắc khoải về anh.

hen_2a

Em vẫn nhớ những ngày anh và em lang thang bên nhau suốt những con phố dài đầy nắng, cùng nhau ngắm Hà Nội về đêm bên ly cà phê ấm sực. Anh từng nói thích Espresso vì nó mạnh mẽ, phức tạp, dữ dội, nhưng em chưa bao giờ dám thử. Em yêu vị ngọt ấm tan vào tim của ly capuchino, như lần đầu tiên em ôm anh thật chặt mặc kệ những cơn gió đêm làm tung bay mái tóc. Vị ngọt đầu môi chưa tan thì một người ra đi và để một người ở lại.

Mình chia tay nhau vào ngày cuối thu, trời mưa, những giọt buồn trượt dài trên lá rơi mình xuống đất. Cơn mưa không ào ào vội vã như mưa mùa hè mà nhẹ nhàng, lửng lơ, không chạm đất mà bay theo gió. Thời gian gặp quá ngắn cho một cuộc nói chuyện dài, mà lại quá dài cho vài câu nói ngắn ngủi. Cuối cùng, chỉ có đôi tay đan vào nhau, để mặc thời gian xuyên hắt qua những kẽ tay còn hở "Anh sẽ đến vào mỗi độ thu sang”.

Anh sẽ trở về cùng mùa thu Hà Nội?

Ngày phố gọi mùa là ngày cơn gió heo may se lạnh, là ngày nắng bớt vàng và nặng màu mưa. Em đưa tay lên hứng một chiếc lá đỏ sậm đang nhẹ chao nghiêng, lấp lánh, óng ánh trong ánh nắng nhạt màu của mùa thu. Nhắm mắt lại và cất giữ yêu thương vào sâu trong nỗi nhớ, gói ghém những mảnh vỡ gửi vào khoảng trời xa xôi. Bỗng thấy lòng mình nhẹ bẫng, khẽ mỉm cười, nụ cười nhẹ như nắng thu.

Tháng 8 này, có cô gái bỏ hết những âu lo, xõa mái tóc ngang vai ra phố, trời ngập lá đổ, bay bay dấu những yêu thương vào lòng.

***

Người ta nói mùa thu để yêu nhau và để tìm thấy nhau

Lãng Cafe tách mình riêng biệt với mọi khung cảnh xung quanh, mang đến cảm giác dễ chịu ngập nắng ấm hễ chiều về. 

Nàng đẩy cánh cửa quán cafe bước vào, dưới ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua ban công , một cơn gió bất chợt ùa qua làm mái tóc rối bời. Nàng đưa tay vuốt những cọng tóc đang che kín mặt, ánh mắt bất chợt dừng lại ở góc cũ quen thuộc. Nàng nghe vị Espresso đắng ngắt có chút ngọt ngào. Nghe đâu trong nhịp thở của gió vẫn còn kịp nhấn một nốt thăng trầm vừa mới lướt qua.

Căn phòng vang lên những giai điệu du dương phát ra từ chiếc máy nhạc cũ kỹ.

“When I go away I miss you, and I will be thinking of you, every night and day…”. 

mua_1

Dường như có một chút gì đó chậm lại trong cuộc sống hối hả năng động nơi đây. Anh tựa đầu khung cửa sổ, lặng im đếm từng nhịp thở của thời gian. Phố phường rộn rã nhưng lòng người cô đơn đến lạ. Anh từng yêu Espresso đến thế, giờ anh chỉ thấy vị đắng của cà phê thấm sâu đến nhói lòng. 

Anh gom hết nặng nề thả vào hơi thở trôi sau lưng anh bay theo làn khói thuốc. Anh không chắc trong làn khói tỏa mịt mù kia là em hay chỉ là sương khói?

Đưa đôi tay lục lọi những mảnh vụn ký ức, tim chợt lỡ một nhịp. Có thể bởi mùa thu vốn yên tĩnh quá, mọi thứ như lắng lại khiến anh dễ dàng nghe thấy từng nhịp đập của trái tim mình.

Họ đối diện nhau trong thinh lặng, làn khói mỏng của hai ly cafe nối đuôi nhau bay lên hoà vào gió, vào nắng, thế là thành mùa.

Gió giao mùa chênh chao gom nắng, gom lá vàng rơi. Mưa dịu nhẹ, khẽ khàng se lạnh chạm một chút vào da, hoa sữa nồng nàn, và  lòng người thổn thức.

Cuộc sống này hình như là những cuộc tìm kiếm, họ đi tìm nhau tìm những hoài niệm những yêu thương, dành cả thanh xuân tìm nhau trong những mảnh vỡ, lang thang một vòng lại trở về với nhau.

Cơn gió ngang qua, thổi những tia nắng sớm vừa lên ấm áp xuyên qua ô cửa nhỏ.

Tháng 8 đâu chỉ có những hoài niệm, nhớ thương. Tháng 8 là một lời tỏ tình thật đẹp, khiến người ta chẳng nỡ chối từ. Mình hẹn hò đi em, để mùa thu không còn cô đơn nữa.

© Hạ Dung - blogradio.vn

Xem thêm: Chúc cậu một đời hạnh phúc nhé, mặt trời nhỏ của tôi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

back to top