Phát thanh xúc cảm của bạn !

Dừa ba ngọn quê tôi

2020-10-31 01:20

Tác giả: Phùng Văn Định


blogradio.vn - Người lớn trong làng chỉ dẫn thanh niên chằng bó hai ngọn dừa quý giá đó lại để bảo tồn chúng cho tới khi nào dừa không trụ nổi với thời gian thì buông bỏ. Rồi một ngày nào đó, các ngọn dừa còn lại cũng sẽ lặng trôi vào quá khứ. Chúng tôi vẫn luôn nhớ mãi cây dừa của quê hương.

***

Làng quê tôi khác hẳn với những làng quê quanh vùng là dừa trồng nhiều lắm. Hình như nhà nào cũng có một cây dừa thì phải, có nhà còn tới hai, ba cây được trồng trong vườn hoặc ở nơi nào đó khuất xa nhà ở một chút. 

Có thể cái thời xưa ơi là xưa địa chủ trồng để phục vụ đời sống sang giàu của họ mà đến khi cải cách ruộng đất thì nông dân được nhà nước lấy cây dừa đó chia phần cho mọi người. 

Dừa trồng từ khi nào không biết nhưng chúng tôi lớn lên đã thấy những cây dừa đó cao lớn lắm rồi. Có những cây còn cho cả buồng quả nữa là đằng khác. Người ta trồng xung quanh cái ao làng rộng mênh mông, đi bộ quanh ao một vòng cũng mỏi nhừ chân mà chưa đếm hết. 

Những hàng dừa trồng xung quanh bờ ao ấy, có một cây dừa kì lạ thay ra ba ngọn mọc đều và bằng nhau cơ chứ. Nó khác hẳn với những cây dừa khác là hơi lùn hơn một tí. Khi cây mọc cao độ khoảng 1 mét thì nghe đâu ai đó dùng con dao phay sắc lẹm “phập” mấy nhát gì đó cho hả cơn giận thì ngọn dừa đổ xuống chỉ còn lại thân cây đứng thẳng đuột giữa hàng dừa xanh tốt. 

dua3ngon

Tưởng nó không sống nổi, nào ngờ từ cái chỗ ngọn bị lìa thân cây đó mọc ra ba cái ngọn đều nhau. Do bị thiệt thòi một thời gian nên cây dừa ba ngọn đó không cao lớn như những cây dừa một ngọn. 

Dừa ba ngọn cứ âm thầm phát triển với thời gian và cũng lớn dần theo năm tháng với bao cây dừa khác mặc cho sự đổi thanh của cuộc sống. Tưởng người nào đó “phập” cho một nhát rồi dừa mất luôn, nào ngờ vẫn lớn nhanh cùng reo vui xào xạc với gió bốn mùa năm này qua năm khác. Và còn là sự tò mò của nhiều người hiếu kì nơi khác đến ngó nghiêng tìm hiểu. 

Đối với chúng tôi, cây dừa ba ngọn ấy như là một điểm đến của quê tôi khi nó đã cao lớn.

Lúc nào, chúng tôi cũng thấy đoàn người đến tham quan. Khi thì ba bốn người, lúc thì vài người. Không biết ai đã thông tin cho mà sao họ kéo nhau về nhiều thế. 

Mỗi lần đứng bên này nhìn qua là đã thấy loáng thoáng có bóng người đến bên cây dừa ngước mặt ngó nghiêng rồi chỉ trỏ điều gì đó. Nếu như cứ có nhiều người đến xem như thế này có lẽ một ngày nào đó, cây dừa ba ngọn quê tôi “đội nón” ra đi theo người về xứ lạ mất. 

cayduahoa

Người xưa nói đúng” ếch chết tại miệng”. Vậy là cái nhóm “xì xào” nào quê tôi đã kể cho ai nghe ở đâu đó nên bây giờ ai cũng sợ cây dừa mất “dấu tích”. Nhưng “quảng bá” cho họ biết thì quê mình mới vinh dự chứ. Đi khắp mọi miền đất nước tới xứ dừa nổi tiếng tận miền Nam dễ gì có được cây dừa như quê tôi.

Cây dừa ba ngọn ấy, tưởng rằng cây không ra hoa kết quả mà chỉ lớn lên cho người ta ngắm. Nào ngờ, ba ngọn cây ấy cũng như những cây dừa khác quê tôi đơm hoa kết quả. Nó không chỉ một ngọn mà có tới cả ba thì mới kì lạ.

Dừa ra hoa rồi kết quả cũng cho quả chíu chít . Chẳng ai bảo ai mà hình như có người chỉ cho cách làm để dừa ra hoa và đậu quả nhiều. Khi những bẹ dừa nhú ra một thẻ hoa từ nách tàu lá một vật giống như một lưỡi lê của khẩu súng AK là nó sắp trổ bông. 

Chúng tôi bắc thang tre trèo lên vệ sinh những lá cây của những loài cây khác vương vào cho sạch sẽ để dừa trổ hoa cho nhanh. Bắt những con cóc vàng lên ngọn dừa thả vào đó để cho nó ăn những chú kiến và bọn sâu mọt có ý định đục khoét khi dừa ra hoa. 

Thoắt cái thì nõn hoa dừa dài ra như thanh kiếm rồi bung nở. Một thứ hoa ngà ngà, trăng trắng nở ra trông đẹp lắm. Khoảng năm ngày thì xoè hết ra nhiều khóm dài. Hoa dừa nở tách ra tỏa mùi hương thơm quyến rũ loài ong mật ngày đêm xốn xang, rồi rụng trắng quanh gốc cây. 

hoadua

Trên chỗ hoa nở rụng xuống còn lại những quả dừa con con, dần lớn. Ban đầu màu trắng bị ba cái tai bọc lại rồi lú phần dưới màu xanh xanh phát triển dần thành quả dừa. Hình như cũng có những quảbị đen đầu chỗ ba cái tai rụng xuống đất. Chúng tôi nhặt làm quả chơi đánh chuyền. Những quả không rụng mà lớn dần theo năm tháng rồi chúng tôi cũng được thưởng thức khi dừa đã già. 

Trèo lên cây dừa ba ngọn hái quả dễ hơn những cây dừa khác bởi cây có thế đứng và ngồi thoải mái hơn. Sản phẩm cuối cùng cũng được thưởng thức. Uống hớp nước dừa đứa nào đứa nấy mát lòng, mát dạ biết nhường nào khi đó là dừa được chúng tôi săn sóc. 

Cạo miếng cơm dừa non bỏ vào cái cốc thủy tinh to sao đậm vị ngọt. Tôi vẫn thấy những chú cóc có ích kia ngồi chễm chệ nơi nách tàu dừa khoái chí thưởng thức món ăn khoái khẩu mà chẳng muốn rời xa.

cayduatrai_(1)

Và cứ thế dừa đung đưa vẫy chào bao thế hệ. Nay, chỉ còn có hai ngọn cao vút từ chỗ chỗ bị chặt cao lên trời cùng với những cây dừa khác sống kiên cường bám đất bờ ao làng quê tôi. 

Người lớn trong làng chỉ dẫn thanh niên chằng bó hai ngọn dừa quý giá đó lại để bảo tồn chúng cho tới khi nào dừa không trụ nổi với thời gian thì buông bỏ. Rồi một ngày nào đó, các ngọn dừa còn lại cũng sẽ lặng trôi vào quá khứ. Chúng tôi vẫn luôn nhớ mãi cây dừa của quê hương.

© Phùng Văn Định - blogradio.vn

Xem thêm:

Phùng Văn Định

Thích văn học

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những mảnh ký ức (Phần 6)

Những mảnh ký ức (Phần 6)

Tiếng bù lu bù loa láo loạn cả giấc trưa. Bà Bình sang từng nhà gọi, kết quả là băng đảng tan rã, tình cảm sứt mẻ, cả hôm sau đó chúng tôi phải ở trong nhà cấm không được đi đâu chơi. Tôi và con Nguyệt đáng nhẽ thoát, nhưng Thọ đen lại khai ra có cả tôi trong vụ đó nữa. Thật đáng buồn!

Những mảnh ký ức (Phần 5)

Những mảnh ký ức (Phần 5)

Chính vì bọn nhỏ trong xóm đông đúc thế, cùng với đám đàn anh vô cùng láu cá, nghịch ngợm, mà mùa hè nào đối với chúng tôi cũng đều là một khoảng thời gian tuyệt vời, đầy ắp những chuyến phiêu lưu đáng nhớ.

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc

Em gật đầu, vậy là từ đó em thân với lũ trẻ đó nhiều hơn, và không hiểu sao em càng tin lời của dì em nói, em còn nhỏ lắm em sẽ còn có rất nhiều ngày hạnh phúc ở phía trước, rất nhiều ngày hạnh phúc đang chờ em.

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước

Từ những nỗi đau mất mát, chúng ta đã đứng dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính những khó khăn, thử thách đó lại càng làm cho mỗi người dân chúng ta thêm phần gắn kết, yêu thương và sẻ chia.

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Một cách duy nhất để được ăn phở đó là “bị ốm”, phải được ốm, không ăn được gì thì sẽ được ăn phở. Thế là trưa nắng thay vì trông thóc, bọn tôi lăn ra phơi người để được ốm và cũng được ốm thật!

Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Câu hỏi ấy đặt ra với tất cả chúng ta chứ không phải riêng một bất kỳ ai. Xa nhà để phát triển bản thân, ở gần người thân gia đình nhưng vì mối quan hệ xã hội mà ta níu kéo giữ gìn rồi quên đi bữa cơm gia đình, có đáng hay không?

Tết xa quê

Tết xa quê

Nhớ cha nhớ mẹ mấy lần Mái tranh cũ rích lắm phần xác xơ Giao thừa pháo nổ hững hờ Bếp hồng nơi đó bơ vơ một mình

Những ngày giáp tết

Những ngày giáp tết

Người quê tôi, vốn hiền hòa, chấc phác trong cuộc sống đời thường, khi xuân về lại càng trở nên dịu dàng và thân thương đến lạ. Từ trẻ tới già lúc này với vẻ mặt thật hân hoan, nụ cười trên môi thì luôn tươi như hoa nở. Tay bắt, mặt mừng đón chào thăm hỏi khi thấy người đi xa mới về.

Lặng lẽ chiều xuân

Lặng lẽ chiều xuân

Chiều nay lặng lẽ bên thềm Ngàn hoa hé nở êm đềm tỏa hương Bếp chiều quyện khói hay sương Chút gì như vấn như vương lòng người.

Những mảnh ký ức (Phần 3)

Những mảnh ký ức (Phần 3)

Mà trời ơi sao cái cơm ý nó ngon không cưỡng lại được, tôi ăn nhiều đến nỗi mà bố tôi còn phải hãm lại không cho ăn nữa. Xong thêm cái món thịt lợn rang cháy cạnh bỏ hành lá, lấy miếng cháy chấm với cái nước mỡ đấy thì đúng miếng ngon nhớ nhất trên đời này.

back to top