Dừa ba ngọn quê tôi
2020-10-31 01:20
Tác giả: Phùng Văn Định
blogradio.vn - Người lớn trong làng chỉ dẫn thanh niên chằng bó hai ngọn dừa quý giá đó lại để bảo tồn chúng cho tới khi nào dừa không trụ nổi với thời gian thì buông bỏ. Rồi một ngày nào đó, các ngọn dừa còn lại cũng sẽ lặng trôi vào quá khứ. Chúng tôi vẫn luôn nhớ mãi cây dừa của quê hương.
***
Làng quê tôi khác hẳn với những làng quê quanh vùng là dừa trồng nhiều lắm. Hình như nhà nào cũng có một cây dừa thì phải, có nhà còn tới hai, ba cây được trồng trong vườn hoặc ở nơi nào đó khuất xa nhà ở một chút.
Có thể cái thời xưa ơi là xưa địa chủ trồng để phục vụ đời sống sang giàu của họ mà đến khi cải cách ruộng đất thì nông dân được nhà nước lấy cây dừa đó chia phần cho mọi người.
Dừa trồng từ khi nào không biết nhưng chúng tôi lớn lên đã thấy những cây dừa đó cao lớn lắm rồi. Có những cây còn cho cả buồng quả nữa là đằng khác. Người ta trồng xung quanh cái ao làng rộng mênh mông, đi bộ quanh ao một vòng cũng mỏi nhừ chân mà chưa đếm hết.
Những hàng dừa trồng xung quanh bờ ao ấy, có một cây dừa kì lạ thay ra ba ngọn mọc đều và bằng nhau cơ chứ. Nó khác hẳn với những cây dừa khác là hơi lùn hơn một tí. Khi cây mọc cao độ khoảng 1 mét thì nghe đâu ai đó dùng con dao phay sắc lẹm “phập” mấy nhát gì đó cho hả cơn giận thì ngọn dừa đổ xuống chỉ còn lại thân cây đứng thẳng đuột giữa hàng dừa xanh tốt.
Tưởng nó không sống nổi, nào ngờ từ cái chỗ ngọn bị lìa thân cây đó mọc ra ba cái ngọn đều nhau. Do bị thiệt thòi một thời gian nên cây dừa ba ngọn đó không cao lớn như những cây dừa một ngọn.
Dừa ba ngọn cứ âm thầm phát triển với thời gian và cũng lớn dần theo năm tháng với bao cây dừa khác mặc cho sự đổi thanh của cuộc sống. Tưởng người nào đó “phập” cho một nhát rồi dừa mất luôn, nào ngờ vẫn lớn nhanh cùng reo vui xào xạc với gió bốn mùa năm này qua năm khác. Và còn là sự tò mò của nhiều người hiếu kì nơi khác đến ngó nghiêng tìm hiểu.
Đối với chúng tôi, cây dừa ba ngọn ấy như là một điểm đến của quê tôi khi nó đã cao lớn.
Lúc nào, chúng tôi cũng thấy đoàn người đến tham quan. Khi thì ba bốn người, lúc thì vài người. Không biết ai đã thông tin cho mà sao họ kéo nhau về nhiều thế.
Mỗi lần đứng bên này nhìn qua là đã thấy loáng thoáng có bóng người đến bên cây dừa ngước mặt ngó nghiêng rồi chỉ trỏ điều gì đó. Nếu như cứ có nhiều người đến xem như thế này có lẽ một ngày nào đó, cây dừa ba ngọn quê tôi “đội nón” ra đi theo người về xứ lạ mất.
Người xưa nói đúng” ếch chết tại miệng”. Vậy là cái nhóm “xì xào” nào quê tôi đã kể cho ai nghe ở đâu đó nên bây giờ ai cũng sợ cây dừa mất “dấu tích”. Nhưng “quảng bá” cho họ biết thì quê mình mới vinh dự chứ. Đi khắp mọi miền đất nước tới xứ dừa nổi tiếng tận miền Nam dễ gì có được cây dừa như quê tôi.
Cây dừa ba ngọn ấy, tưởng rằng cây không ra hoa kết quả mà chỉ lớn lên cho người ta ngắm. Nào ngờ, ba ngọn cây ấy cũng như những cây dừa khác quê tôi đơm hoa kết quả. Nó không chỉ một ngọn mà có tới cả ba thì mới kì lạ.
Dừa ra hoa rồi kết quả cũng cho quả chíu chít . Chẳng ai bảo ai mà hình như có người chỉ cho cách làm để dừa ra hoa và đậu quả nhiều. Khi những bẹ dừa nhú ra một thẻ hoa từ nách tàu lá một vật giống như một lưỡi lê của khẩu súng AK là nó sắp trổ bông.
Chúng tôi bắc thang tre trèo lên vệ sinh những lá cây của những loài cây khác vương vào cho sạch sẽ để dừa trổ hoa cho nhanh. Bắt những con cóc vàng lên ngọn dừa thả vào đó để cho nó ăn những chú kiến và bọn sâu mọt có ý định đục khoét khi dừa ra hoa.
Thoắt cái thì nõn hoa dừa dài ra như thanh kiếm rồi bung nở. Một thứ hoa ngà ngà, trăng trắng nở ra trông đẹp lắm. Khoảng năm ngày thì xoè hết ra nhiều khóm dài. Hoa dừa nở tách ra tỏa mùi hương thơm quyến rũ loài ong mật ngày đêm xốn xang, rồi rụng trắng quanh gốc cây.
Trên chỗ hoa nở rụng xuống còn lại những quả dừa con con, dần lớn. Ban đầu màu trắng bị ba cái tai bọc lại rồi lú phần dưới màu xanh xanh phát triển dần thành quả dừa. Hình như cũng có những quảbị đen đầu chỗ ba cái tai rụng xuống đất. Chúng tôi nhặt làm quả chơi đánh chuyền. Những quả không rụng mà lớn dần theo năm tháng rồi chúng tôi cũng được thưởng thức khi dừa đã già.
Trèo lên cây dừa ba ngọn hái quả dễ hơn những cây dừa khác bởi cây có thế đứng và ngồi thoải mái hơn. Sản phẩm cuối cùng cũng được thưởng thức. Uống hớp nước dừa đứa nào đứa nấy mát lòng, mát dạ biết nhường nào khi đó là dừa được chúng tôi săn sóc.
Cạo miếng cơm dừa non bỏ vào cái cốc thủy tinh to sao đậm vị ngọt. Tôi vẫn thấy những chú cóc có ích kia ngồi chễm chệ nơi nách tàu dừa khoái chí thưởng thức món ăn khoái khẩu mà chẳng muốn rời xa.
Và cứ thế dừa đung đưa vẫy chào bao thế hệ. Nay, chỉ còn có hai ngọn cao vút từ chỗ chỗ bị chặt cao lên trời cùng với những cây dừa khác sống kiên cường bám đất bờ ao làng quê tôi.
Người lớn trong làng chỉ dẫn thanh niên chằng bó hai ngọn dừa quý giá đó lại để bảo tồn chúng cho tới khi nào dừa không trụ nổi với thời gian thì buông bỏ. Rồi một ngày nào đó, các ngọn dừa còn lại cũng sẽ lặng trôi vào quá khứ. Chúng tôi vẫn luôn nhớ mãi cây dừa của quê hương.
© Phùng Văn Định - blogradio.vn
Xem thêm:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu