Dấu chân online 77: Đi bụi ở Palawan
2013-03-11 15:37
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team
Cô gái bắt tay tôi, đặt hành lý của tôi lên xe, rồi đưa tôi đi trên những con đường đất đỏ ngoằn ngoèo, xuyên qua những cánh đồng, những cánh rừng, những dòng sông. Hình như, tôi đang đi ngược về tuổi thơ, để lại bắt gặp những cánh đồng lúa bát ngát, những ngôi nhà tranh nhỏ nằm hiền hoà dưới những rặng cây, và những đứa trẻ da đen nhẻm, chân trần chạy lon ton trong nắng.
Nguồn ảnh : Palawanresort
Thoáng chốc, tôi đã ở bến cảng của thành phố Coron, bước lên một con thuyền trắng đầy ắp gió.
Chỉ 45 phút sau, tôi đặt chân lên đảo Sangat, một hòn đảo nhỏ nhắn mà tất cả những người say mê lặn biển đều mong ước một lần đặt chân tới. Sangat là thế giới của sự trong lành, của tiếng chim, của núi, đại dương, san hô, và các loài sinh vật biển. Thật ngạc nhiên, đón tôi tại Sangat không phải là một người Philippines, mà là một chàng trai Đức hết sức thân thiện. Anh tên là JoJo, đã ở đây 8 năm, quản lý trung tâm lặn biển của hòn đảo này. JoJo nói với tôi rằng, khoảng 80% khách ở đây là những người biết lặn biển, phần lớn đến từ Châu Âu.
Nơi ở của tôi là một ngôi nhà sàn đơn giản bằng tre nứa, nằm gần bãi biển, ẩn mình trong sum suê cây cối. Chỉ có hơn một chục căn nhà như thế ở đây, trên hòn đảo này. Tất cả sử dụng nguyên liệu từ thiên nhiên, tất cả không có nước nóng, không có TV, điện thoại, Internet và chỉ có điện từ 6 giờ tối đến 7 giờ sáng hôm sau. Cuộc sống giản đơn nơi đây dường như đang nhắc nhở con người hãy trút bỏ những nhu cầu xa hoa của cuộc sống, để hưởng thụ những vẻ đẹp trinh nguyên mà thiên nhiên ban tặng.
Trong bữa tối, tôi vừa thưởng thức những loại hải sản tươi, vừa nghe những câu chuyện của JoJo. Anh cho tôi xem hải đồ của khu vực xung quanh Sagat và vị trí của gần một chục con tàu lớn nhỏ của Nhật đã bị quân đội Mỹ đánh chìm vào ngày 24.9.1944, trong Chiến tranh Thế giới thứ II. Sau hơn 60 năm, những con tàu đắm đã trở thành những mê cung trong lòng biển, cho khách du lịch khám phá. Dù anh đã thực hiện hàng nghìn cuộc lặn, mỗi cuộc lặn đều ẩn chứa những bất ngờ. Chỉ hai tháng trước, anh và những người bạn lặn đã tìm thấy một bộ xương người, gồm cả đầu lâu, xương sườn và 8 chiếc răng, tất cả vẫn còn chìm sâu ở đáy đại dương, trong một chiếc tàu bị đắm.
Nguồn ảnh : Palawanresort
Thiên nhiên trong trẻo
Rời mê cung của quá khứ, tôi được đến với thế giới sống động của khu vườn san hô, nằm ở khu bảo tồn của đảo Sangat. Tại đây, vô vàn những đàn cá đủ màu sắc khiến tôi khát thèm sự tự do của chúng. Những cụm san hô xoè rộng những bàn tay, rực rỡ khoe những màu sắc lạ mắt ở độ sâu từ 1 đến 2 mét. Cảnh tượng lộng lẫy và sống động nơi đây gợi tôi nhớ đến thế giới diệu kỳ trong bộ phim “Avatar”.
Sau nhiều giờ ngụp lặn, tôi quyến luyến tạm biệt thế giới của san hô, sự sống và sắc màu, để đến suối nóng Sangat. Thật bất ngờ khi thuyền thả tôi xuống một khu rừng tràm, với những chiếc rễ khoẻ khoắn vươn ra, bám sâu vào lòng biển. Nước ở đây trong vắt như gương soi, lác đác cá và loài sao biển. Tôi lội trong lòng nước ấm, xuyên qua khu rừng tràm để đến với một hồ nước nóng nhỏ như một chiếc gương trong, nằm lọt thỏm giữa rừng và dưới một ngọn núi cao.
Buổi tối trở về khu nghỉ mát, trong ánh trăng vằng vặc, tôi cùng bạn bè đi dạo quanh biển, rồi ồ lên thú vị khi thấy một cây cầu vắt ngang sườn núi ở cuối bãi cát. Hoá ra cây cầu này là một con đường bắc trên biển dài hàng trăm mét, dẫn chúng tôi đi dọc quanh triền núi, xuyên qua núi, để tới một bãi cát nhỏ mịn màng trắng như làn da thiếu nữ dưới ánh trăng.
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.