Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đánh mất nhau khi giông bão đã qua

2022-11-01 01:25

Tác giả: Lam Yên


blogradio.vn - Tình yêu thật lạ lùng, người ta có thể bên nhau đi qua giông bão, nhưng lại có thể buông tay vì ánh nắng chiều nay quá chói mắt...Sự đứt gãy âm thầm là điều khiến tình yêu dễ dàng tan vỡ nhất

***

Tình yêu là một điều gì đó thật lớn lao, và cũng quá đỗi thiêng liêng. Nhưng bởi vậy đổ vỡ cũng dễ tựa một ly kem đặt dưới mùa hè.

Anh là chàng trai chưa giàu. Giống như biết bao nhân vật chính truyện mang phận lẻ ấy, anh phải cố gắng và nỗ lực hơn mọi người, bởi lẽ số phận không đặt dưới chân anh sẵn một bàn đạp kim tiền. Anh cần trụ lại, anh cần đứng vững, và anh cần ngẩng cao đầu.

Cô là cô gái còn nghèo. Con gái xa quê xa bố mẹ lên thành phố, mọi thứ là những bức tranh rực rỡ, hào nhoáng, nhưng cũng đắt đỏ. Xoay vần giữa học hành và trang trải cuộc sống, cô ngỡ mình từ lâu đã tự thêu thêm tuổi mỗi khi nhìn vào gương. Biết sao được, môi cô chưa từng ngậm thìa vàng để thảnh thơi mỗi sáng chỉ cần tô son và mỉm cười.

Họ tìm thấy nhau. Đầy tin yêu và hạnh phúc. Tình yêu giản dị với những nụ cười rạng rỡ, những mật ngọt mua từ những "đồng bạc lẻ". Cô hay cười nói với anh không hiểu sao mỗi ngày trên Facebook hay báo chí luôn bận rộn với những tít bài tố nhau vì tình phí đắt đỏ, tại sao không có tay bút nào ngó qua tình yêu của họ, chỉ toàn bạc lẻ và hạnh phúc. Mỗi lúc như vậy, anh chỉ khẽ cười và vuốt tóc cô dịu dàng. 

em_1

Anh thương cô quá đỗi, những thiệt thòi và hi sinh của cô anh đều nhớ hết, rồi đun sôi nó thành cafe để thức những đêm làm dự án, những ngày chỉ ngủ vài tiếng rồi mải miết trên công ty rồi nhà máy. Có lần anh ôm cô rồi nói :" Rồi chúng ta cũng sẽ có những tháng ngày bạc tỷ, chỉ là chưa tới thôi em". Cô cười lớn, cọ má lên vai anh, chuyện đó cô chưa nghĩ tới. Chỉ cần anh mỗi ngày đều thương cô như bây giờ, nhường cô mọi chuyện thì bạc tỷ đã xuất hiện rồi.

Cuối cùng cũng đám cưới, bởi chưa giàu tới bạc tỷ nhưng không nhanh sẽ khéo bạc đầu. Hơn nữa về một nhà mọi thứ có cô vun vén, anh yên tâm phát triển sự nghiệp thì mọi giấc mơ chỉ như người ta đang ngồi cuối mùa xuân đợi mùa hè sang vậy. Có tình yêu thì mọi thứ không còn là hoang tưởng hay xa lắc nữa. Đám cưới thật gần.

Cô cười suốt những ngày chuẩn bị kết hôn. Anh không ríu rít nhưng sự hạnh phúc cũng không trốn nổi dưới lớp da ấy. Cả hai nghĩ như mơ vậy, một giấc mơ "bạc lẻ" đẹp vô ngần đang bao trùm lên tất thảy. Cho tới khi mọi thứ nẻ ra vì một chuyện "không đâu". 

Họ bàn về tuần trăng mật. Khỏi phải nói với con gái, tuần trăng mật là dịp mong chờ và gửi gắm bao ao ước về những thước phim lãng mạn và ngọt ngào. Cô muốn tới một nơi có biển xanh cát trắng, những ốc đảo xinh đẹp ngút mắt cây xanh và hoa trái, những căn chòi lá tắm mình trong nắng vàng và mỗi sáng một âm sắc dịu dàng như tiếng gió hòa cùng tiếng chim gọi bình minh. Nhưng anh không nghĩ vậy. Với tình huống gom tiền để mua nhà như bây giờ thì cái cần làm là tiết kiệm. Một khoản tiền chi cho trăng mật thật không thiết thực và hợp lý chút nào. Anh bàn với cô là huỷ, cô nói với anh cô muốn đi. Bàn qua bàn lại, bàn từ tông giọng yêu thương sang tông giọng chán chường, từ sắc mặt năn nỉ sang sắc mặt sầu bi nhưng sự thống nhất vẫn không xuất hiện.

- Anh nghĩ chúng ta có thể đi sau này, khi kinh tế đã ổn định và mọi thứ đã vào quỹ đạo hơn.

- Sau này là bao giờ?

- Mấy năm nữa.

em_7

Cô chán nản nhìn anh. Mấy năm... Anh không hiểu mấy năm ấy những chuyện gì sẽ xảy ra ư? Những đứa con, làm dâu làm vợ làm mẹ, công việc, gia đình... Mọi thứ sẽ buộc chân cô lại như những chiếc xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ. 

Tình yêu và trách nhiệm sẽ giữ cô lại trong căn nhà nhỏ. Anh không hiểu cô của bây giờ và cô của vài năm nữa sẽ không như nhau. Bởi có nhiều thứ khi có tiền người ta cũng không mua được nữa, trong đó có thời gian, và thanh xuân.

Thế rồi những trận tranh cãi đầu tiên xảy ra, như một nét hài không tưởng trong một bộ phim tình cảm. Chỉ vì xuất phát điểm chuyện đi trăng mật mà giờ đây anh thấy cô không hiểu chuyện, khó hiểu và hão huyền. Cô lại thấy anh ích kỷ, không hiểu cho cô và nhẫn tâm. Họ bất ngờ vì hoá ra người kia lại có những góc khuất xấu như thế. 

Những năm tháng kia nó ở đâu mà không ló ra cho tới hôm nay mới chịu ồn ào gây chú ý. Thật kì lạ. Người ta có thể vì nhau làm nhiều chuyện phi thường nhưng rồi lại trót ghét nhau chỉ vì người kia có tật khi ngáp không che miệng. Người ta có thể vượt qua núi sông cách trở nhưng rồi lại chết yểu vì bị muỗi đốt. 

Chuyện ở đời đôi khi nghe rồi chỉ biết cười vì cái cách nó xảy ra sao lãng xẹt. Lãng xẹt ở đây là họ chia tay. Làm tôi chợt nhớ trong một tác phẩm của Nam Cao, một đôi vợ chồng trẻ góp tới hơn mười đồng bạc để chung nhau dựng cái nhà, nhưng rồi cuối cùng chỉ vì hai hào mua lạt buộc kèo cột mà cãi nhau tới bỏ dở cả cái nhà đang làm. Còn ở đây, một đám cưới bị huỷ khi còn chưa kịp in thiệp cưới. Mà tất cả chỉ bắt đầu vì một chuyến trăng mật thôi...

Tôi tự hỏi là thật một trận tranh cãi không đáng với sự chia tay lãng xẹt, hay bản thân tình yêu này vốn đã mỏng như giấy, và nhẹ như bạc lẻ. 

© Lam Yên - blogradio.vn

Xem thêm: Ngày người nói thương tôi, bầu trời mang một màu xanh rất khác

Lam Yên

Mình là Lam Yên! Lam trong màu lam chiều, và Yên trong khói chiều bình yên. It'sOK2bME!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top