Đã đến lúc buông bỏ để chúng ta đều bình yên
2021-02-21 01:30
Tác giả: Yên Lạc
blogradio.vn - Hôm nay, cô đã thấy được điều đó. Anh thay ảnh đại diện, cô tinh ý nhận ra rằng, bên cạnh ghế anh là một chiếc túi hồng thật dễ thương. Cô ấy có lẽ sẽ là một cô gái dễ thương, hiểu chuyện, nhẹ nhàng, đúng mẫu người vì gia đình như anh mong muốn. Nụ cười trên môi ấy là nụ cười đang hạnh phúc. Có lẽ đã đến lúc rồi, đến lúc cô buông bỏ chấp niệm. Biển đêm vẫn sẽ đẹp nhưng nó chỉ còn là kỷ niệm của ngày xưa, của một đoạn đường thanh xuân đã đi cùng nhau.
***
Biển đêm thật đẹp, những con sóng cứ thế nhẹ nhàng thay nhau vỗ vào bờ. Chính là nó, là hương của biển, là cái mát lạnh với đôi chân trần này, là bao kỷ niệm của cô và anh.
Cô nhớ anh. Nụ cười thoáng qua môi, cũng đã nhiều năm như vậy rồi. Trên thế gian rộng lớn này, khó hiểu nhất có lẽ vẫn là tâm tư của con người. Cô từng trải qua không ít mối tình, đơn phương có, tình đầu có, sâu đậm cũng có, nhưng có lẽ, day dứt nhất vẫn là mối tình với anh, chàng trai cung Song Ngư.
Cô quen anh khi hai người học cùng Khoa ở trường Đại học, ấn tượng đầu cũng là vì giọng nói nhẹ nhàng mà mê hoặc của anh. Lúc ấy, cô 19 tuổi, cái tuổi còn suy nghĩ chưa chín chắn, thích thì làm, muốn là cố gắng để có. Và sai lầm bắt đầu từ khi cô tiếp cận anh vì mục đích riêng của cô.
Anh là chàng trai cung Song Ngư, bề ngoài lãng tử, bên trong sâu sắc khó đoán như đại dương. Và thú vị hơn, là cô cũng thuộc cung Song Ngư. Cô bắt đầu thấy hào hứng, muốn tìm hiểu nhiều hơn về người này. Nhiều năm sau nghĩ lại, cảm thấy có những chuyện thật buồn cười.
Cô là cô gái sinh ra trong một gia đình gia giáo, luôn phải sống với tính cách hiền lành, chăm học, ngoan ngoãn, là kiểu "con nhà người ta". Nhưng, liệu có ai biết sở thích thực sự của cô là gì. Thế nên, bản thân cũng sống khép kín , mãi đến khi lên Đại học, bản thân mới thoải mái hơn một chút, sống vì mình hơn một chút.
Tâm hồn của cung Song Ngư lãng mạn và cũng rất dễ bị thu hút bởi những điều nhỏ nhặt. Chính vì vậy, cô đã cố tình gây sự chú ý từ anh từ những điều nhỏ nhặt tưởng như vô tình. May mắn là hai người có những người bạn chung, và họ cũng đã cố ý như se duyên cho cô.
Mặc dù cô phải kiểu xinh đẹp kiêu sa gì nhưng bề ngoài nhỏ bé, kiểu dễ thương, thêm chút ngây thơ, sống hết mình với bạn bè, cũng có được chút sự bảo bọc từ mấy đàn anh và bạn tốt. Tính cách bản thân lại ham vui, tham gia các hoạt động ở trường nên những cuộc vui, lần nào cũng góp mặt đến tàn tiệc. Nghĩ lại thì đó chính là quãng thời gian thanh xuân vô lo vô nghĩ, vui vẻ nhất, là thời điểm cô muốn trở về nhất của quá khứ.
Cô thích quãng thời gian ấy, có lẽ cũng là vì có anh trong đó. Cô biết anh và cô đều thích biển đêm, thích nghe tiếng sóng biển, thích chân trần chạy trên bãi cát mịn, đuổi theo những chú còng biển. Vậy nên, cô đã thường rủ nhóm bạn thân, cũng có bạn chung với anh đi cắm trại đêm ở bãi biển. Và hiển nhiên, anh cũng sẽ có phần.
Thằng bạn thân ai nấy lo của cô quá hiểu ý cô. Vậy là dưới cái se lạnh buổi tối, cô ngồi sau tay lái của anh, thì thầm những chuyện vu vơ, nhưng cũng đủ làm con tim đập rộn ràng. Cô hay thích làm những món đồ handmade để tặng bạn bè. Lần này, cô cũng lấy cớ ấy, làm tặng anh chiếc dreamcatcher nhỏ xinh.
Cô luôn cảm thấy trong anh có một điều phiền muộn nào đó thật khó hiểu. Tặng anh, là muốn nó giúp anh xua đuổi những điều xấu, chỉ giữ lại những điều tốt đẹp đến với anh. Đã có lúc cô nghĩ muốn bản thân sẽ mang lại niềm hạnh phúc bé nhỏ cho anh, nhưng cuối cùng lại không đủ dũng khí làm điều đó.
Nhớ lần đầu tiên đi biển đêm về, anh chở cô về phòng trọ anh thay đồ, pha cho cô ly sữa ấm, và một chút bánh mì lấp cái bụng đói meo, xoa xoa tóc rối lên vì gió biển. Cô đã tắm nhờ phòng tắm của anh, vì những hạt cát xấu xa nó bám riết cô về tận nhà. Ấy vậy mà lúc sơ ý làm rơi mất chiếc áo, khiến nó bị ướt 1 mảng, thì cái vẻ mạnh dạn trong cô bỗng dưng biến đâu mất, đến nỗi sau một hồi đấu tranh tâm lý, thà mang ướt chứ không dám hỏi mượn anh chiếc áo mặc tạm.
Cũng có lần anh chở cô ghé qua phòng anh thì phát hiện rơi đâu mất chìa khóa cửa. Anh bảo chờ anh một chút, để anh chạy sang nhà đứa em lấy chìa khóa dự phòng. Mãi sau này cô mới biết, đứa em mà anh nói chính là mối tình khác của anh.
Cô và anh, như hai kẻ đang chơi một trò chơi đưa đẩy, có tình nhưng lại vô tình. Mối quan hệ ấy, trên tình bạn, dưới tình yêu, chẳng ai nói với ai nhưng có lẽ đều tự hiểu. Và nó chỉ thực sự chấm dứt khi anh chấp nhận công khai mối quan hệ mới, thân mật ngay trước mắt cô. Bề ngoài có vẻ như không có gì, nhưng trong người lại như bị nội thương.
Sai lầm nối tiếp sai lầm, để thỏa mãn cái tôi to đùng, cô đã chấp nhận làm người yêu của một bạn học khác, lại còn làm cho nó nổi khắp trường. Nhưng chính những điều đó lại ngày càng đẩy cô và anh ra xa hơn, đến mức một câu hỏi thăm xã giao cũng không còn nữa.
Nhiều năm cứ vậy trôi qua, cả hai cũng đã trưởng thành. Anh với cô, bây giờ có lẽ là chấp niệm của quá khứ. Người ta thường bảo, mối tình dang dở là mối tình khiến người ta lưu tâm nhất, có lẽ đúng là vậy. Những kẻ cung Song Ngư như cô, vốn thường có não cá vàng, dễ quên đi nhiều thứ. Nhưng tại sao, mối tình đầu cô đã quên, mối tình 3 - 4 năm cũng quên mất, nhưng với anh, mọi khoảnh khắc lại in đậm đến thế, cảm giác nghĩ lại vẫn chân thật đến thế.
Tình cảm con người thật kỳ lạ, rõ là từng có cảm giác tổn thương, nhưng lại chưa từng muốn bỏ đi khoảng thời gian ấy trong ký ức, rõ là ban đầu chỉ muốn tiếp cận anh vì mục đích riêng, chỉ muốn chơi đùa cùng anh, nhưng cuối cùng lại tự làm mình bị thương.
Có nhiều lúc cô nghĩ rằng, anh với cô không thể thực sự đến với nhau, nguyên nhân phần lớn vẫn là hai người có nhiều điểm tương đồng trong suy nghĩ. Thời điểm ấy, cả hai đều chưa muốn một mối quan hệ nghiêm túc. Tuổi trẻ với nhiều sự nông nổi, đã khiến anh và cô thực sự lạc mất nhau.
Cách đây hơn 1 năm, khi anh có chuyến du lịch vào nơi cô sinh sống, bạn bè tụ họp, nhưng cô đã không đủ dũng khí để đến. Chẳng phải cô đã chạy trốn, trốn khỏi nơi có bao kỷ niệm với anh rồi hay sao. Vì dù sao, hiện tại cô cũng đã có người yêu mới, một người rất thương cô. Nhưng giờ đây, khi đứng trước bãi biển này, cô lại nhớ anh. Đã bao lần tự nhủ phải quên đi, vì anh chỉ là một trạm dừng, vì anh có lẽ chưa bao giờ thực sự bước vào cuộc đời cô. Nhiều lần, cô vào trang cá nhân của anh, xem cuộc sống của anh, anh vẫn để dòng thông báo độc thân, trong cô lại có một cảm giác ích kỷ kì lạ.
Suốt nhiều năm qua, cô đã không có đủ dũng khí để nói chuyện hay xóa tài khoản facebook bạn bè với anh. À mà không, cách đây 2 3 năm, đã có lúc cô hạ quyết tâm, nhưng ít hôm sau lại kết bạn trở lại. Dường như đó là cách duy nhất còn lại mà cô có thể nhìn thấy cuộc sống của anh. Cô vẫn luôn hy vọng anh được hạnh phúc.
Hôm nay, cô đã thấy được điều đó. Anh thay ảnh đại diện, cô tinh ý nhận ra rằng, bên cạnh ghế anh là một chiếc túi hồng thật dễ thương. Cô ấy có lẽ sẽ là một cô gái dễ thương, hiểu chuyện, nhẹ nhàng, đúng mẫu người vì gia đình như anh mong muốn. Nụ cười trên môi ấy là nụ cười đang hạnh phúc. Có lẽ đã đến lúc rồi, đến lúc cô buông bỏ chấp niệm. Biển đêm vẫn sẽ đẹp nhưng nó chỉ còn là kỷ niệm của ngày xưa, của một đoạn đường thanh xuân đã đi cùng nhau.
© Yên Lạc - blogradio.vn
Xem thêm: Anh không xứng để em hy sinh nữa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu