Cúc họa mi trong mắt em
2017-12-09 01:25
Tác giả:

Sáng đi dọc đoạn đường từ Âu Cơ đến Yên Phụ, cách vài bước lại gặp cảnh này. Hàng trăm bông hoa trắng muốt, tinh khôi, dịu dàng nở. Ngoan ngoãn trên chiếc đạp nhỏ của cô bán hàng rong. Cứ thế rong ruổi trên khắp các phố phường Hà Nội. Thỉnh thoảng có cô gái vận áo dài trắng, cầm bó họa mi tinh khôi, làm duyên bên ống kính. Lúc lúc, một hai chị vội vàng tấp vào lề đường, chọn lựa một bó hoa cho riêng mình, ngắm nhìn bó hoa rồi mỉm cười mãn nguyện.
Cúc họa mi có tên tiếng Anh là Daisy. Bắt nguồn từ Day's eye. Nghĩa là con mắt ban ngày. Người ta nói đây là loài hoa tượng trưng cho tình yêu thầm lặng. Sẽ nở bừng trong ánh nắng ban mai. Đêm xuống, khi mặt trời tắt nắng, những cánh hoa mỏng manh lặng lẽ thi nhau cụp lại. Mới nghe đã thấy buồn!
Những ngày này, loài hoa cúc dại mỏng manh ngày nào vô tình được nâng niu. Như báu vật.
Hôm nọ đang làm việc, cậu bạn gọi, ậm ừ mãi mới hỏi: “Gần nhà mày đã có cúc họa mi chưa?” Bật cười, chẳng là hắn mới có người yêu, em ấy thích hoa lắm. Mà thứ hoa này, nhìn một cái là say lòng người. Những ngày Hà Nội đỏng đảnh chuyển mùa, có lọ cúc họa mi cắm trên bàn, trắng tinh khôi, dịu dàng, sao mà thấy mệt mỏi buồn phiền bay đâu hết.
Em tự hỏi. Loài hoa ấy đã từng ao ước điều gì mà âm thầm như vậy? Chịu đựng suốt bốn mùa thu, đông, xuân, hạ để đổi lấy một hai tuần ngắn ngủi nở hoa. Mà phải những ngày chẳng có mặt trời, cũng héo hon rồi chết.
Sáng nay, lúc thong dong chậm rãi đi sau những vòng quay của chiếc xe đạp cũ, chở những điều bình yên ấy đi, những cánh hoa nhỏ rung rinh trong sắc nắng. Em nhận ra cuộc đời mỗi con người cũng như vậy, sẽ có những thứ đẹp đẽ mà mình vẫn âm thầm hướng về mỗi ngày, một giây phút nào đó sẽ nở hoa.

Có một status viêt vu vơ trong một ngày tháng 11 khoảng hai năm về trước như thế này:
"Chủ nhật một ngày tháng 11…
Trên đời này, câu nói tạo khoảng cách gần nhất giữa những trái tim có lẽ là câu nói: "Ra mở cửa cho anh."
Và thế giới, yên ổn trong bó cúc họa mi dịu dàng nằm trên đôi tay chàng trai ấy..."
Hai năm sau chàng trai tặng em họa mi ngày nào giờ đã lên chức chồng. Bó cúc họa mi anh tặng năm đó đã tàn, nhưng trong lòng em luôn có một đóa hoa. Những bông hoa trắng tinh khôi, dịu dàng mà bé nhỏ, đơn giản mà trong lành ấy như tình yêu em dành cho anh.
Và thế giới của em đến giờ vẫn yên ổn trên đôi bàn tay của anh.
Anh cũng vậy chứ? Em sẽ mãi mãi là những đóa cúc họa mi hiền lành mà bình yên nhất trong cuộc đời anh anh nhé...
Vậy thôi anh
Là em.
© Phù Dung – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo
Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.
Tổ ấm bắt đầu từ sự thấu hiểu
Lần đầu tiên, Mai thấy lòng trùng xuống. Hóa ra, đằng sau những lời nhắc nhở kia là sự quan tâm. Tối hôm đó, bà Lan rót cho Mai một chén trà, ngồi thủ thỉ: “Con biết không, thời mẹ mới lấy chồng, mẹ cũng chẳng hợp với bà nội của Hùng đâu. Nhưng dần dần, nhờ bà dạy mà mẹ mới biết cách cư xử, mới có thể đi dạy học mà vẫn giữ được gia đình êm ấm.”
Ba mẹ ơi
Trân thấy bây giờ trẻ con hay là các con đang cấp hai cấp ba đều thông minh và các con luôn có những chính kiến riêng, rất đáng để ba mẹ để những người lớn chúng ta suy ngẫm. Mà đa số gần như các bậc ba mẹ đều áp suy nghĩ và ý muốn của mình vào con, nhiều ba nhiều mẹ còn mặc nhiên quyết định hết tất cả mọi việc liên quan đến con mà không thử nghe xem con muốn gì, con vui con buồn ra sao.
Trăng chê tiền
Đồng tiền sao dơ bẩn Sai khiến biển thế nhân Biển xanh buồn vô tận Sao trắng chuộng thanh bần
Đã từng yêu thế mà
Giờ thì anh đang rất hạnh phúc với người con gái khác. Em nhận ra cô ấy yêu anh nhiều lắm và luôn để ý từng cái nhỏ nhặt nhất của anh. Và quan trọng cô ấy luôn tin tưởng tuyệt đối ở anh. Những điều mà em chưa từng bao giờ làm được với anh.
Khi cuộc sống của tôi là nốt trầm
Có đêm, nhìn con ngủ say, tay ôm chặt con gấu bông sứt chỉ, Thanh bật khóc. Không vì buồn. Mà vì thương. Thương con phải lớn lên trong một thế giới không còn mẹ. Thương bản thân mình – một người đàn ông đã lạc mất tất cả, chỉ còn một chút tình phụ tử mong manh như khói.
Nếu bạn thấy cuộc sống mệt mỏi, hãy làm ngày 10 điều này
Bạn có đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống không? Những guồng quay lặp lại có thể trở nên rất mệt mỏi, nhất là khi bạn không thấy mình tiến bộ. Bạn nhìn xung quanh và tự hỏi: "Cuộc đời chỉ có thế thôi sao?". Những cảm giác này có quen thuộc không? Làm thế nào để lấy lại niềm vui sống?
Sau những cánh cửa đóng kín - Nơi bí mật, tội ác và đam mê dần hé lộ (Shannon McKenna)
Đằng sau những ân oán, nhục dục, tội lỗi, “Sau những cánh cửa đóng kín” còn xoay quay vấn đề về sự tác động của môi trường, gia đình đến người trẻ, về tình cảm giữa cha mẹ với con cái, giữa họ hàng trong gia tộc, giữa tình anh em với nhau hay cả mối quan hệ của những người không cùng huyết thống nhưng vô cùng sâu sắc.
“Yêu anh, có lẽ là sự hối hận nhất của em”
Ngày Vy khoác lên mình chiếc váy cưới trắng, cô đã tin rằng mình là người may mắn nhất thế gian. Hải nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy tự hào. Bạn bè, người thân đều ngưỡng mộ: “Tình yêu thanh xuân của tụi nó thật đẹp, cuối cùng cũng có cái kết viên mãn.”
Những đóa hoa bay
Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.







