Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có một tình yêu như thế đấy ( phần cuối )

2012-02-08 10:30

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team

Từng giọt nước mắt đau khổ và tủi phận lại lã chã rơi. Và rồi cô nghĩ mình đã thật sự mất Vương Húc rồi. Cô thật sự chẳng biết mình nên làm gì và nên đối mặt thế nào với “ tình địch” Ngô Hồng Lệ nữa. Vì đối với cô gái ấy, Lệ Quyên tự nhận thức được rằng mình đã không còn trong trắng nữa.

Lệ Quyên nghĩ, Hồng Lệ thật sự cũng là một cô gái rất trọng tình nghĩa nếu không thì cô ấy sẽ không vứt bỏ một tương lai sáng lạn phía trước, trở về vùng Chu Khẩu lạc hậu để dạy học. Đó cũng chính là vì tình yêu sâu nặng dành cho Vương Húc thì cô ấy mới có thể vứt bỏ tất cả để đến chăm sóc cho anh. Trải qua một đêm suy nghĩ trong dằn vặt và đau khổ đến cùng cực, Lệ Quyên quyết định sẽ rút lui, để cho Vương Húc quay lại với Hồng Lệ.

Ngày hôm sau, Lệ Quyên cho số tiền 8 vạn tệ vào một chiếc phong bì và để bên cạnh Vương Húc. Sau đó, cô một mình ra đi khi trời còn tờ mờ. Cô vừa đi vừa khỏc rồi nghĩ “ Đây là lần cuối cùng mình khóc vì mối tình này. Tất cả những gì mình đã làm cho dù là sai lầm thế nào nhưng mình cũng không hối hận vì cũng chẳng có việc gì là hổ thẹn với lương tâm cả....” Tận sâu trong đáy lòng cô thầm chúc phúc cho Vương Húc và Hồng Lệ.

Người dịch: Hoa. Nguyễn - themonster176@ - Người đọc : Mèo Mun - Kỹ thuật: Đức Thụy

Ảnh minh họa

Sau đó nhờ 8 vạn tệ, Vương Húc đã được phẫu thuật thành công. Ngày lập tức, Hồng Lệ đã gọi điện báo cho Lệ Quyên tin tốt lành ấy. Cô đã khóc trong điện thoại “ Chị Lệ Quyên, chính chị đã cứu anh ấy. Chúng em cả đời này cũng không thể báo đáp được ân tình của chị!” Nghe Hồng Lệ nói, Lệ Quyên vừa mừng vừa tủi, nước mắt như mưa. Cô vừa vui lại vừa đau khổ “ Lẽ nào mình đánh đổi cái quý giá nhất của đời người con gái để rồi cuối cùng nhận lấy một lời cảm ơn của “ tình địch” hay sao?”

Cũng chẳng ai biết được cuộc sống của Lệ Quyên khốn khổ đến mức nào. Để chữa bệnh cho Vương Húc, cô đã dùng hết số tiền mình dành dụm được, lại còn nợ gần 1 vạn tệ. Rồi để trả nợ, cô phải cật lực làm việc kiếm tiền. ở quê nhà, hoàn cảnh gia đình cô cũng rất đáng thương, bố cô đã gần 60 tuổi, nghỉ hưu và phải làm những việc lặt vặt để duy trì cuộc sống. Đứa em trai duy nhất của cô sau khi thi trượt đại học lại biết chị mình tưnừg làm “ bồ nhí” của người khác thì không muốn nhìn mặt chị gái nữa. Đối mặt với thực tế đó, Lệ Quyên rất đau khổ, nhưng đành bất lực. Cô chỉ còn cách rời xa quê hương đi làm công việc chân chính phụ giúp gia đình để mong được sự tha thứ của người thân.

Cuối cùng, Lệ Quyên cũng xin được vào làm công nhân của một xưởng may ở Thâm Quyến. Đối với tất cả những việc đã qua, giờ đây, cô chỉ coi nó như là một giấc mộng buồn đã chôn chặt trong ký ức.


Ảnh minh họa

Ngày 18 tháng 06 năm 2004, Vương Húc đã được xuất viện trở về nhà. Cho đến tận lúc này, anh mới hay tin Lệ Quyên vì muốn cứu tính mạng anh mà đã phải làm “ bồ nhí” của người khác. Tin này đã khiến cho anh, một người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ phải quỳ sụp xuống đất, tay nện thình thịch vào ngực và gào khóc. Anh hận mình đã hại một người con gái tốt như Lệ Quyên, hại cô phải hi sinh đời con gái để cứu mình. Và lại còn Hồng Lệ cũng đã vì anh mà phải vứt bỏ cả sự nghiệp sáng lạn phía trước nữa. Đứng trước hai người con gái đã hết lòng vì mình như vậy, anh thật chẳng biết nên làm gì nữa. Anh hận là tại sao không chết đi để khỏi liên luỵ tới hai cô gái tốt như vậy. Đối với Lệ Quyên, Vương Húc càng cảm thấy day dứt, ân hận vì anh đã nợ cô mối ân tình mà không bao giờ có thể trả nỗi.

Bố mẹ Vương Húc sau khi biết Lệ Quyên vì cứu tính mạng cho con trai mình mà đã phải bán thân, họ lại càng bị xúc động mạnh. Từ trước tới nay, họ luôn tưởng rằng Lệ Quyên có một công việc thu nhập cao nên đã tính mượn của cô gái tốt bụng này khoản tiền đó và họ đều cẩn thận ghi vào sổ nợ, sau đó sẽ trả dần dần. Họ đâu có ngờ….., bệnh tình của con trai họ đã làm khổ một cô gái tốt đến vậy. Qúa xúc động, hai con người ấy đã quỳ xuống, chắp tay hướng về phương Nam mà nghẹn ngào “ Ôi, Lệ Quyên! Cháu là đại ân nhân cứu mạng con trai hai bác.Ân tình của cháu, cả cuộc đời này hai bác cũng không thể trả nổi. Hai bác thật có lỗi với cháu. Hai bác xin vái cháu một lạy…..”.

Vừa mới hồi phục sức khoẻ, Vương Húc kiên quyết đến Thâm Q uyến tìm Lệ Quyên, Hồng Lệ cũng rất tán thành. Ngày 15 tháng 07, Vương Húc và Hồng Lệ cuối cùng cũng tìm được căn phòng trọ tồi tàn của Lệ Quyên vừa đúng lúc cô đang ăn tạm bất mì ăn liền. Nhìn thấy Vương Húc và Hồng Lệ đột nhiên xuất hiện như từ trên trời rơi xuống, Lệ Quyên vô cùng ngạc nhiên. Một lúc lâu sau, cô không kìm được nước mắt. Lúc này, Hồng Lệ vội kéo Vương Húc, và ….cả hai người cùng khóc và quỳ xuống trước mặt Lệ Quyên. Hồng Lệ tới đây là để cảm tạ ân đức của một cô gái đầy cao thượng, còn Vương Húc tới đây là để tạ lỗi trước sự bất hạnh mà anh đã vô tình đem tới cho Lệ Quyên.



(...)

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn
 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Không có một tình yêu nào là vĩnh hằng cũng chẳng có lời hứa nào gọi là mãi mãi, chỉ là con người ta thích tin vào những điều đó chỉ là nhất thời để rồi một đời đợi chờ.

back to top