Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có một mùa phượng tím đã đi qua trong cuộc đời

2020-07-23 01:25

Tác giả: Nắng Chang Chang


blogradio.vn - Em đã bình tâm nhìn ngắm lại những chùm hoa phượng của một thời thương nhớ, bình tâm hiểu rằng chúng ta có thể không là mãi mãi và cuộc đời dường như rất khó có điều gì tồn tại mãi mãi. Và có một mùa phượng tím đã đi qua trong đời đẹp như chính những năm tháng chúng ta từng gắn bó.

***

Em lên Đà Lạt vào những ngày cuối tháng ba. Tháng ba Đà Lạt được nhuộm tím một màu biêng biếc của hoa phượng, em đã từng tin chỉ có ở thành phố ngàn hoa này, nơi có khí hậu mát mẻ và se lạnh này mới có thể có được màu hoa tim tím đẹp tê tái lòng như vậy, chỉ có nơi đây những cánh hoa mong manh kia mới được chở che, nâng niu như vậy.

Em lang thang trên con đường nhuộm màu tím, nghe màu ký ức ùa về vội vã như sợ chiều kia sắp về núi, chẳng kịp cho em định thần rằng mình đã từng muốn bỏ quên rất nhiều buổi chiều màu tím.

Ngày chúng mình còn ở giảng đường Đại học nơi đây, anh nhớ không, đã từng nắm tay nhau ngắm phượng nở, anh hỏi em có nhận ra được sự khác biệt giữa phượng đỏ và phượng tím, em vô tư trả lời anh rằng quá dễ dàng để nhận ra hai gam màu khác biệt, một màu chói chang rực rỡ như mặt trời ban trưa, nồng nàn và quyết liệt, màu kia tim tím dịu dàng, có chút mong manh và đượm buồn.

6804685941579ef62b16f4aeffb86b60

Anh siết chặt tay em, phượng đỏ bung từng cánh hoa ra đầy ngạo nghễ thì phượng tím kết các cánh hoa lại thành từng bông, từng bông để tạo ra một chùm hoa tim tím dịu dàng mà bền chặt như chuyện chúng mình suốt từ thời chập chững bước chân vào giảng đường cho đến mãi về sau. Em nhìn vào mắt anh, hoàn toàn tin vào sự thủy chung của màu tím, tin sự bền chặt của những cánh hoa mong manh được nâng niu bởi khí hậu se se lạnh nơi này. Nắm tay anh bước qua bao mùa phượng nở.

Một chiều, anh nói với em về quyết định rời xa thành phố về Sài gòn lập nghiệp. Anh đi, đi trong lúc em vẫn còn nài nỉ rằng Đà Lạt đang mùa hoa phượng, rằng anh có thể ở lại nơi đây làm việc đợi ngày em học xong, rằng chúng ta có thể dựng xây một căn nhà nho nhỏ trên ngọn đồi tim tím. Mọi nỗ lực giữ chân anh đều trở nên vô ích, anh đã lỡ nghĩ về màu phượng đỏ chói chang, thèm chạm tay vào những cánh hoa đầy ngạo nghễ, thèm vùng vẫy nơi bầu trời rực rỡ.

Em bần thần ngắt những cánh hoa rơi, loài hoa mong manh mang sắc tím đượm buồn, gần bốn năm cho một tình yêu tưởng bền chặt, em đã từng tin những kẻ yêu màu tím là những kẻ thủy chung son sắt một đời. Đà Lạt chiều hôm ấy đổ mưa, từng hạt mưa dội thẳng vào chùm hoa phượng tím mong manh, mong manh như cái cái nắm tay anh không còn siết chặt. 

tai

Em mượn mưa để cho mình tuôn nước mắt, mặc kệ anh quay lưng bước qua những ngọn đồi. Vào lúc đó em đã dặn lòng khóc cho chiều nay thôi, chỉ chiều nay thôi. Nhưng anh ơi biết không, nỗi nhớ nhọn như mũi kim khâu, đâm vào lòng em tê tái, lí trí có thể dặn lòng tiếc chi một người ra đi, tiếc chi cuộc tình đã cũ, tiếc gì một vòng tay đã buông lơi, nhưng lí trí không ngăn được nỗi nhớ, nỗi nhớ như sợi dây gai quấn quanh trái tim mềm yếu, em càng gỡ, càng rối, càng đau. 

Lúc đó em mới nhận ra rằng, Đà Lạt là một bầu trời kỷ niệm, em chạm vào đâu cũng thấy bóng hình anh ở đó, nhắm mắt lại cũng nghe mùi hương thoang thoảng trong gió, mở mắt ra là cả một trời tím ngắt, em cô đơn lạc lõng giữa lòng thành phố mình từng cho là đẹp nhất trên đời. 

Ai đó đã nói cô đơn như đồng hồ kim chỉ 11 giờ, 30 phút, 15 giây chết nhịp, rời rạc và cách xa. Em rời xa Đà Lạt sau khi nỗ lực hoàn thành xong chương trình học của mình, rời xa như trốn chạy mà không hề dám quay đầu lại, sợ kỷ niệm níu em lại sống những ngày chênh vênh không anh mà đâu đâu cũng thấy bóng hình anh. Trớ trêu thay nơi mình từng cho là thân thương nhất lại có thể là nơi đau khổ nhất, người mình yêu thương hết lòng lại là người mình muốn lãng quên nhất.

codon2

Ký ức là một cái balo chật hẹp, em gom kỷ niệm nhét đầy vào trong đó khóa chặt, vậy mà nó cũng chực chờ bung ra. Vừa chạm chân vào thành phố, những tưởng mọi thứ đã lùi rất xa nhưng lại ùa về vội vã, chỉ là em không còn muốn khóc nữa, nỗi nhớ dẫu có là kim khâu từng đâm vào tim em đau nhói thì cũng chính nó vá víu lại giúp em những đoạn ký ức lỡ bị rời rạc, đứt đoạn, em cởi trói cho lòng mình và muốn hét thật to.

Đà Lạt vẫn đẹp thủy chung màu tim tím của những ngày phượng nở, thân thương vô cùng. Lòng em cũng bình yên sau những tháng này tìm đường trốn chạy, trú mưa, tránh bão. 

Em đã bình tâm nhìn ngắm lại những chùm hoa phượng của một thời thương nhớ, bình tâm hiểu rằng chúng ta có thể không là mãi mãi và cuộc đời dường như rất khó có điều gì tồn tại mãi mãi. Nhưng cảm ơn cuộc đời đã cho chúng ta thực sự được sống những tháng ngày đầy yêu thương và hạnh phúc.Và phượng tím vẫn đẹp dịu dàng một màu biêng biếc.  

© Nắng Chang Chang - blogradio.vn
Xem thêm:Tạm biệt tình đầu, cậu của năm ấy phải thật hạnh phúc nhé!

Nắng Chang Chang

Tôi trân trọng tất cả những người tôi gặp. Vì tôi tin rằng người tôi gặp là những người tôi cần phải gặp trong đời.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

back to top