Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cô đơn trong chính mối quan hệ của mình

2021-11-25 01:25

Tác giả: Thu Hường Nguyễn


blogradio.vn - Nhưng cuộc sống là thế, tình cảm của con người luôn thay đổi dưới góc nhìn của bầu trời. Mình đã không chịu nổi sự vô tâm của đối phương và mình đã thấm nhừ nỗi cô đơn trong mối quan hệ này... Cuối cùng vẫn là lựa chọn chia ly...

***

Bạn thân mến! Có bao giờ bạn cảm thấy cô đơn trong chính mối quan hệ của mình hay không? Yêu ai rồi cũng vậy, con người ta luôn muốn tìm cho mình một điều kì diệu nào đó để có thể thắp sáng ngọn lửa tình yêu. Chẳng ai muốn bản thân lại tuyệt vọng, chìm trong nỗi cô đơn dai dẳng mà chẳng thể nguôi ngoai...

Trên cuộc sống này có vô vàn lí do để khiến con người ta cảm thấy sợ hãi. Có thể là sợ ma, sợ một con vật ghê rợn nào đó... Hay cũng có thể là sợ một sinh vật bí ẩn luôn xuất hiện mà mình không thể lí giải được... Vậy điều bạn sợ nhất là gì? Còn đối với mình những thứ đó không phải là điều đáng sợ nhất, mà mình nghĩ nỗi ám ảnh đáng sợ luôn luôn tồn tại trong sự cô đơn... Đặc biệt là cô đơn trong chính mối quan hệ của mình...

Mình đã từng chứng kiến rất nhiều mỗi tình đẹp, họ đã đi cùng nhau dưới một bầu trời thanh xuân đầy kí ức. Bản thân mình cũng vậy, mình cũng trải qua một mối tình đầu sâu đậm đến mức mình luôn muốn đắm chìm vào những ngày tháng màu hồng của tuổi trẻ. Nhưng cuộc sống là thế, tình cảm của con người luôn thay đổi dưới góc nhìn của bầu trời. Mình đã không chịu nổi sự vô tâm của đối phương và mình đã thấm nhừ nỗi cô đơn trong mối quan hệ này... Cuối cùng vẫn là lựa chọn chia ly...

Người ta thường nói: "Tình yêu của anh nhẹ nhàng như gió, mong manh như nắng và để lại trong tim em cay đắng ngút ngàn". Có lẽ là như vậy, sự cô đơn đang dần nhấn chìm ta trong đại dương sâu thẳm. Chẳng thể tìm ra bất kì một tia sáng nào có thể nhen nhúm cái khoảnh khắc đen tối đó cả... Điều đáng sợ nhất nếu bỗng dưng một ngày mình thức dậy và nhận ra rằng chẳng có ai bên cạnh, và cũng không còn điều gì để chờ đợi nữa... Từ đó mình cũng hiểu cái lạnh nhất không phải là mùa đông mà là lạnh từ trong cảm xúc, trong trái tim người vô tâm mà mìn luôn xem là tất cả...

Có một bạn đã tâm sự với mình rằng: "Mình có một người bạn trai rất tốt bụng, tài giỏi và luôn yêu chiều mình. Tuy nhiên yêu chiều chỉ là trong quá khứ mà thôi... Mình nhận ra rằng ngày trước anh yêu mình nhiều bao nhiêu thì bây giờ anh chán mình bấy nhiều. Mình nhận thấy rõ thái độ của anh qua từng cử chỉ hằng ngày. Anh không còn quan tâm mình nữa. Anh chẳng còn thường xuyên hỏi han xem mình ra sao, mình muốn gì,... Và kể cả lúc mình bị bệnh anh cũng không hề hay biết. Vẫn yêu, vẫn còn đó nhưng sao mình thấy thật cô đơn. Sao mình lại cô đơn trong chính mối quan hệ của mình vậy."

Đúng thật, tình yêu chả ai lường trước được điều gì. Ngày hôm qua anh yêu tôi nhưng chắc gì ngày hôm nay và những ngày sau anh vẫn yêu tôi. Tình cảm con người là như vậy, nó sẽ phát triển theo đúng quy luật của nó mà không ai có thể điều khiển được cả. Vậy nên mới nói: "Có những người chỉ chờ một câu nói để ở lại. Nhưng có những người chờ một lần mình khờ dại để bỏ đi..." Thật vậy, trong cuộc sống này chắc hẳn sẽ không có quy luật nào còn "nhớ" tới sự cân bằng cả. Chúng ta đã từng yêu chân thành, yêu mãnh liệt những vẫn đành ngậm ngùi chấp nhận thua sự thật của cuộc đời vô thường...

Sự cô đơn chán trường giờ đây như nhấn chìm tình cảm con người xuống vực sâu thắm. Cũng giống như một ngọn lửa đang cháy bỗng nhiên bị dập tắt, chẳng còn cách nào cứu rỗi một ngày tàn.

Yêu ai rồi cũng như vậy, con người luôn muốn được đối phương quan tâm, chia sẻ và thấu hiểu... Vậy nên, khi đã yêu ai thật lòng rồi bạn đừng để người ta rơi vào hố sâu của sự cô đơn nhé! Học cách yêu thương họ nhiều hơn để sau này không cảm thấy phải hối tiếc với những việc mình đã từng làm. Cuộc sống này luôn cho bạn cơ hội để lan tỏa tình yêu thương một cách chân thành. Vậy thì cứ tin, cứ yêu và dành tình cảm nhiều hơn ngày hôm qua.

© Thu Hường Nguyễn - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 485: Thế nào mới là một tình yêu xứng đáng?

Thu Hường Nguyễn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

back to top