Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chút rung động đầu đời

2019-12-06 01:27

Tác giả: D np


blogradio.vn - Đó là ngày mà tôi hát cho anh nghe bài hát mà mình tự chế lời, để bày tỏ tình cảm của mình - cái cách mà một thằng nhóc 17 tuổi có thể nghĩ ra sao cho bớt sượng nhất. Anh nhận ra điều đó, chỉ có điều anh không thuộc về thế giới đặc biệt của tôi.

***

Trời vào đầu đông se lạnh, mưa phùn bay lất phất pha trộn mùi hoa sữa đặc sệt trên phố. Một mình, trong quán cafe nhỏ, ngắm nhìn thành phố lên đèn, lòng tôi không khỏi bồi hồi nhớ về một hình bóng cũ. Theo cách nào đó, những kỷ niêm đẹp đẽ và thương đau lại ùa về - những ngày mà tôi có anh, những ngày mà tôi mất anh.

Tôi quen anh trong mùa mưa. Ở cái thành phố bé xíu mà quanh năm gió lào triền miên này, mưa đến mang theo cả một làn sức sống mới. Anh xuất hiện bên tôi cũng vậy, nhẹ nhàng, tươi mát, trong trẻo như những giọt mưa. Anh cao, dáng thư sinh lại hay cười bẽn lẽn. Anh có sống mũi thẳng thanh thoát, tôi cứ thích ngắm mãi cái điệu bộ gãi mũi của anh mỗi khi anh đăm chiêu suy tư về một cái gì đó. Anh chơi đàn rất giỏi và hát rất hay. Không những tôi mà tất cả mọi người đều mê anh nhất ở cái khoản này.

gay

Ngày đó, tôi và anh cùng làm chung trong một quán coffee, anh là người hùng khi luôn ra tay cứu nguy cho tôi khỏi lão quản lý hách dịch. Anh quan tâm tôi khi luôn chở tôi về những ngày ca trễ. Trên chiếc xe đạp quen thuộc, hai đứa buôn đủ thứ chuyện, luyên thuyên không biết chán. Anh hay hát cho tôi nghe, anh kể về tình yêu âm nhạc của mình bằng niềm say sưa bất tận, ước mơ được viết nên những bài hát của riêng mình. Cứ thế, giọng anh ấm áp quá, xuyên qua không gian, xua tan cả cái lạnh đầu mùa. Con đường như ngắn lại, bóng hai anh em đổ dài theo vệt đèn đường. Trên cao, hoa sữa vẫn tỏa hương nồng nàn, mang theo những ước mơ của anh bay cao mãi.

Giữa bộn bề cuộc sống, học hành, cuối tuần tôi và anh lại ôm đàn đi đến các quán cafe nhỏ trong thành phố nghêu ngao, hát hết những gì mình có, sung sướng và hạnh phúc biết bao. Âm nhạc cứ thế kết nối trái tim hai con người và cũng chính âm nhạc mang anh rời xa tôi mãi mãi. 

gay

Đó là ngày mà tôi hát cho anh nghe bài hát mà mình tự chế lời, để bày tỏ tình cảm của mình - cái cách mà một thằng nhóc 17 tuổi có thể nghĩ ra sao cho bớt sượng nhất. Anh nhận ra điều đó, chỉ có điều anh không thuộc về thế giới đặc biệt của tôi. Tôi trở về nhà, vẫn trên con đường quen thuộc - một mình. Từng làn mưa trắng xóa tạt vào mặt tê tái, khoe mắt cay cay. Trên cao hoa sữa vẫn tỏa hương ngào ngạt, đông đặc cả không gian đến nghẹt thở, xiết chặt những lời yêu đầy vụn vỡ.

Anh vào nhạc viện Hà Nội, theo đuổi con đường sáng tác chuyên nghiệp. Còn tôi vào Sài Gòn theo đuổi con đường kinh doanh. Cứ thế chúng tôi rời xa nhau, mãi mãi.

Sáng nay, nhân ngày về thành phố thăm lại thầy cô, qua ngã tư, bất chợt thấy anh dừng đèn đỏ. Lòng tôi lại xao động, không phải nhớ về anh, mà tôi nhớ về mình của 8 năm về trước. Rồi hình bóng đó cũng nhanh chóng tan biến nhanh theo dòng xe tập nập. Tôi thầm cám ơn anh, cám ơn những rung động đầu đời đẹp đẽ đã giúp mình trưởng thành hơn, để tôi biết yêu quý bản thân và trân trọng những khoảnh khắc bình dị của cuộc sống.

© D np – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Trái tim anh thuộc về ai

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tiếng chim hót vang lừng

Tiếng chim hót vang lừng

Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.

Những bước chân vội vã

Những bước chân vội vã

Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

back to top