Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bống - Bi nhà ông Hai

2025-08-12 14:35

Tác giả: Nguyễn Quang Tuyến


blogradio.vn - Những buổi chiều đó trở thành ký ức không thể quên của lũ trẻ. Chúng không chỉ chơi với chó, mà còn ngồi nghe ông Hai kể chuyện đời xưa, chuyện chiến tranh, chuyện hồi còn trẻ chăn trâu cắt cỏ. Lần đầu tiên, chúng thấy một người già không đáng sợ, mà rất... hiền như ông nội của mình.

***

Nhà ông Hai nằm ở cuối xóm, một xóm nhỏ bình yên ven sông. Ông sống một mình từ khi bà lão qua đời, các con cái đều đã lập gia đình và rời đi xây dựng cuộc sống mới. Căn nhà tuy rộng nhưng chỉ có tiếng trống vắng mỗi ngày. Ông Hai quen với cuộc sống lặng lẽ đó, chỉ thỉnh thoảng có vài ba người bạn già trong xóm sang đánh cờ, uống trà và chuyện trò.

Sáng hôm đó, cũng như mọi ngày, ông Hai thức dậy từ lúc tờ mờ sáng. Ông mở cửa bước ra vườn hóng mát, hít thở không khí trong lành của buổi sớm mai. Khi ánh nắng chưa kịp trải vàng trên mặt đất, ông phát hiện ra hai cục bông nhỏ xíu, lông vàng hoe, nằm co ro ở góc vườn gần bụi hoa hồng. Đó là hai chú cún con, giống hệt nhau như đúc, mắt nhắm nghiền, thỉnh thoảng run rẩy như đang mơ. Ông Hai sửng sốt:

- Ơ, hai đứa nhỏ này từ đâu ra thế?

Ông cúi xuống nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại của chúng. Hai chú cún con bắt đầu mở mắt, tròn xoe nhìn ông rồi rúc vào nhau kêu "riu riu" như thể vừa tìm được nơi ấm áp. Ông Hai không cầm nổi nụ cười, trái tim ông bỗng mềm nhũn trước hai sinh linh bé bỏng này.

Ông đem sự tình hỏi khắp xóm, hy vọng tìm được chủ của chúng. Nhà bác Ba nuôi gà, nhà cô Tư trồng rau, nhà anh Sáu làm thợ hồ... không ai là không biết tin này, nhưng tất cả đều lắc đầu:

- Tụi tôi có mỗi con chó mực to đùng, đâu ra mà hai đứa nhỏ xíu vậy ông Hai?

- Không phải của nhà tôi đâu, mấy hôm trước tôi còn sang nhà ông chơi, có thấy đâu!

Ông Hai đành chịu, chẳng lẽ chúng tự dưng từ trên trời rơi xuống? Hay là chúng được ai đó đem bỏ vì không muốn nuôi? Nghĩ đến đây, lòng ông nhói lên một cái. Ông quyết định mang hai chú cún vào nhà, chăm sóc chúng như thể chúng là một phần máu thịt của mình.

Ông đặt tên cho chúng là Bi và Bống – hai cái tên đơn giản nhưng nghe thật dễ thương. Bi lanh lợi hơn, hay chạy nhảy trước, còn Bống chậm chạp, lúc nào cũng dính lấy Bi như hình với bóng. Ông Hai pha sữa, nấu cháo trắng mềm cho tụi nhỏ ăn. Cứ thế, ngày qua ngày, Bi và Bống lớn nhanh như thổi.

Nhưng điều kỳ diệu không chỉ dừng lại ở việc ông Hai bớt cô đơn. Từ ngày có hai chú cún, căn nhà ông bỗng trở thành điểm hẹn lí tưởng của lũ trẻ trong xóm. Chúng nghe nói cuối xóm có "công viên chó miễn phí", tò mò kéo nhau đến nhà ông Hai chơi mỗi chiều.

Mới đầu, ông Hai còn hơi ái ngại:

- Lũ nhỏ này vô nhà mình, có làm hư Bi với Bống không nhỉ?

Nhưng không, Bi và Bống như hiểu được sứ mệnh của mình. Chúng quấn quýt bên từng đứa trẻ, nằm im cho chúng vuốt ve, thậm chí còn "hợp tác" diễn trò để lũ nhóc reo hò.

Chẳng mấy chốc, nhà ông Hai thành nơi nhộn nhịp nhất xóm vào mỗi buổi chiều. Tí, Tèo, Na, cu Bin... từ các nhà quanh đó rủ nhau chạy đến, tay xách giỏ trái cây (ổi, xoài, cóc) hái từ nhà mình:

- Ông Hai ơi, tụi cháu chơi với Bi, Bống nha!

Ông Hai cười, pha nước chanh leo mời mọi người:

- Ồ, cứ thoải mái như nhà mình! Trái cây ăn thỏa thích, có Bi, Bống làm bạn rồi!

Thế là cả bọn ngồi vòng quanh sân. Bi và Bống nhảy vào giữa, lúc thì rượt bắt, lúc nằm ngoan ngoãn cho Tí cưỡi lên lưng. Cu Bin – đứa nhỏ nhất – ôm Bống rồi thủ thỉ:

- Bống ơi, Bống đẹp trai quá!

Na – chị lớn nhất nhóm – kể chuyện cổ tích, Bi nằm im nghe, đuôi ngoáy chậm rãi như gật gù. Tèo nghịch ngợm ném trái cóc cho hai chú chó đuổi bắt, cả sân cười ầm. Ông Hai ngồi trên bộ ván đá cũ, nhâm nhi tách trà, ngắm cảnh vui mà lòng ấm lại:

- Trời ơi, đúng là cảnh 'nhà đầy đủ' rồi!

Những buổi chiều đó trở thành ký ức không thể quên của lũ trẻ. Chúng không chỉ chơi với chó, mà còn ngồi nghe ông Hai kể chuyện đời xưa, chuyện chiến tranh, chuyện hồi còn trẻ chăn trâu cắt cỏ. Lần đầu tiên, chúng thấy một người già không đáng sợ, mà rất... hiền như ông nội của mình.

Ông Hai cũng bất ngờ vì điều này. Trước kia, ông toàn một mình ăn cơm, một mình xem phim, buồn lắm. Giờ đây, tiếng cười giòn tan của lũ trẻ, tiếng sủa vui của Bi và Bống khiến căn nhà như được thắp đèn sáng rực.

Mọi người trong xóm thấy sự thay đổi này, cũng hay ghé sang chơi. Bác Ba mang mấy trứng gà mái tơ sang cho Bi, Bống ăn dặm. Cô Tư trồng thêm hoa mười giờ màu đỏ trước nhà ông, nói vui:

- Để lũ nhỏ đến chơi còn có hoa ngắm, ông Hai không cô đơn nữa rồi!

Thời gian thấm thoát thoi đưa, Bi và Bống giờ đã là hai chú chó lực lưỡng, lông vàng óng mượt mà. Chúng trở thành "bảo vệ" cho nhà ông Hai, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ sủa khi lũ trẻ tới. Ngược lại, hễ thấy bóng Tí, Na là chúng vẫy đuôi chạy ra cổng chờ.

Nhưng đời không như là mơ. Một sáng thức dậy, ông Hai thấy Bi có vẻ mệt mỏi, nằm dài thở gấp gáp. Ông vội lấy sữa, đồ ăn ngon nhất đặt trước mũi nó, nhưng Bi chỉ ngửi ngửi rồi thôi. Bống lạ thay cũng nằm cạnh Bi, mắt thẫn thờ như hiểu được chuyện chẳng lành đang xảy ra. Ông Hai hoảng hốt chạy đi mua thuốc, hỏi kinh nghiệm nuôi chó của mấy người trong xóm. Bác sĩ thú y tới khám, lắc đầu:

- Hai chú chó này bị bệnh Parvo rồi, ông ạ! Bệnh này lây lan nhanh lắm, tiếc là phát hiện hơi muộn...

Trái tim ông Hai như bị bóp nghẹt. Ông ôm Bi và Bống vào lòng, nước mắt lưng tròng:

- Sao số tụi bây khổ thế... Mới hôm qua còn chạy nhảy, hôm nay...

Bác sĩ dặn dò đủ điều, kê đơn thuốc, nhưng ông Hai biết sâu trong lòng: hy vọng mong manh lắm rồi. Ngày hôm sau, Bống bắt đầu bỏ ăn, nằm im thin thít. Ông Hai như ngồi trên đống lửa, chạy ngược chạy xuôi lo chữa trị.

Lũ trẻ trong xóm cũng biết chuyện, chúng thay nhau sang nhà ông Hai, ngồi im không nói lời nào, chỉ nhìn Bi, Bống bằng ánh mắt buồn thăm thẳm. Tí – đứa nghịch nhất – hôm nay im re như khúc gỗ, nước mắt lưng tròng. Na ôm Bống, vuốt ve mãi:

- Bống ơi, đừng bỏ tụi mình nha...

Đêm cuối cùng, ông Hai nằm giữa hai chú cún, vuốt ve mãi không thôi. Bi yếu đến mức chỉ còn đủ sức liếm bàn tay ông một cái thật chậm, rồi nhắm mắt. Bống nhìn Bi, như hiểu bạn nó vừa đi trước, bỗng rùng mình một cái rồi gục xuống theo.

Ông Hai gào thét trong đêm vắng:

- Bi! Bống! Đừng bỏ ông! Ông xin tụi bây mà!

Lũ trẻ trong xóm cũng thức trắng đêm đó, nghe tiếng ông Hai khóc mà nước mắt chảy dài. Sáng hôm sau, cả bọn tự giác đến nhà ông, giúp ông đào lỗ, chuẩn bị chôn Bi và Bống ở cuối vườn, cạnh bụi hoa hồng – nơi ông tìm thấy chúng lần đầu tiên.

Ông Hai bọc hai chú cún vào chiếc khăn bông cũ kỹ, giọng nghẹn ngào:

- Tụi bây đi trước nhé! Ông sẽ ở lại thêm chút nữa...

Từ hôm đó, ông Hai như già thêm chục tuổi. Nhưng điều kỳ diệu là lũ trẻ không bỏ ông, chúng vẫn đều đặn sang nhà ông Hai mỗi chiều, không phải để chơi với Bi, Bống nữa, mà để trò chuyện với ông. Chúng mang sách vở ra đọc cùng nhau, hoặc đơn giản chỉ ngồi im nghe ông Hai kể chuyện ngày xưa.

Người trong xóm bảo:

- Nhờ hai chú chó đó, mà ông Hai bây giờ có cả 'đàn cháu nhỏ' rồi!

Ông Hai cười nhẹ, mắt rơm lệ:

- Không phải nhờ chúng nó thì giờ này tôi chắc đã thành ông già lẩm cẩm mất rồi. Bi với Bống như mở cửa nhà tôi, mở cả trái tim tôi... Chúng cho tôi biết, sống một mình không đáng sợ, nếu mình còn có tình thương!

Mấy tháng sau, ông Hai trồng thêm mấy bông hoa hướng dương vàng rực – màu giống hệt bộ lông của Bi và Bống – ngay trên nấm mộ nhỏ. Lũ trẻ giúp ông chăm hoa, chiều chiều lại trải chiếu ngồi đó, chuyện trò, ôn bài.

Và ông Hai tin rằng: Bi với Bống không thật sự đi đâu xa, chúng chỉ chuyển sang trông coi khu vườn hoa đó, để lũ trẻ và ông già có nơi sum vầy mãi mãi.

© Nguyễn Quang Tuyến - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Có Phải Trong Tình Yêu, Im Lặng Đồng Nghĩa Với Chia Tay | Radio Tâm Sự

Nguyễn Quang Tuyến

Rồi những cơn mưa xưa đôi lần lại quay về trong giấc ngủ chập chờn, của những ngày đã xa..

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

Những năm tháng không quên

Những năm tháng không quên

Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.

back to top