Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bố là tất cả đối với con

2020-11-17 01:05

Tác giả:


blogradio.vn - Giờ mỗi lần về quê, mấy cô bác hàng xóm tới chơi lại xúm nhau bảo: “Bố mẹ cháu ngày xưa khổ nhất làng, nay lại sướng nhất làng đấy!”. Tôi chẳng biết giờ bố có thật là người “sướng nhất làng hay không”, chỉ biết khuôn mặt bố chẳng còn khó đăm đăm như ngày xưa

***

Người ta khi càng trẻ càng muốn bay theo những suy nghĩ, những ước mơ xa xôi; lớn lên lại ngày càng có xu hướng quay về với cội nguồn, với quê hương, những người thiết thân nhất bên ta. Nghĩ về những người thân, một thời, tôi cứ bị ám ảnh bởi khuôn mặt của bố. Khuôn mặt lúc nào cũng khó đăm đăm, khi lại trầm buồn, đăm chiêu. Thậm chí những khi cạn nghĩ, tôi lại tưởng chừng chẳng bao giờ mình có thể dành tình yêu thương đối với bố…

Lớn lên, khi đã phải tự lập, nhất là khi đã có gia đình, bỗng những vất vả, toan lo một thời của bố từ đâu lại cứ thế nhắc nhở, ùa về trong trái tim tôi day dứt. Là những năm, một mình bố với chiếc xe đạp thống nhất cũ đã sờn khung lên tận mạn ngược mua nứa về để bán. Những tháng ngày giáp hạt, trưa nào tôi cũng đứng đợi ở chân cầu bên kia bắc qua khúc sông quê về làng để phụ đẩy xe khoai, xe sắn nặng trĩu bố mua về cho mẹ quẩy đi bán dạo khắp làng khắp xã. Ngày hè nắng như đổ lửa, vào vụ gặt, mình bố lại tay vác tay thồ những đon lúa to ụ về chất giữa sân. Rồi cứ thế, từng đon lúa lại được bố kẹp trong chiếc kẹp tre, nâng lên đập vào chiếc cối đá. Mồ hôi bố lã chã rơi trên mặt sân cùng những hạt lúa mẩy tròn, vàng óng.  

Bố yêu thương anh em tôi bằng tình yêu mộc mạc mà sâu nặng của một thời khốn khó. Dù thi thoảng chỉ là một trái dưa chuột, một ổ bánh mì cắt làm tư khi bố đi làm, mua về chia cho các con, vậy mà anh em tôi cứ thế ăn ngon lành, nhớ mãi! Những đêm hè nước cạn, tối đến, bố lại tranh thủ đi soi cá ngoài đồng kiếm thêm thức ăn cho cả nhà. Những đêm mưa gió bão bùng, bố khoác lên mình tấm áo tơi tận dụng từ vỏ bao phân đạm, cứ ra vào thăm hết chuồng gà đến chuồng bò, ngó nghiêng lên mái hiên nhà đã cũ. Bố dành chiếc giường duy nhất, cũng là nơi không bị mưa dột cho anh em tôi co tròn trong hơi thở đều đều, say giấc. Mình bố, cả đêm ngồi trầm ngâm bên ngọn đèn dầu phập phù, vàng vọt. Vui nhất là vào dịp tết, anh em tôi lại được bố cho tiền mua áo mới, cùng ngồi dạng chân trên chiếc gác ba ga xe đạp dài ngoằng, ôm chặt lấy nhau trong điệu nói cười ríu ran khi được bố chở đi chơi.

Bố dạy anh em tôi nên người bằng những điều hay lẽ phải, thậm chí bằng cả những đòn roi đến giờ vẫn còn hằn in trong tâm trí. Nhỏ thì bố dạy cho biết quét nhà, rửa bát sao cho sạch; sắp xếp đồ đạc trong nhà sao cho gọn gàng, ngăn nắp; anh em sống phải biết yêu thương, thuận hòa, có trên có dưới... Lớn lên, ngoài phải chăm chỉ học tập, bố còn dạy anh em tôi biết yêu lao động, biết quý trọng những thành quả có được từ những giọt mồ hôi mặn chát; biết đối nhân xử thế sao cho phải đạo… Tôi còn thuộc lòng cả bài đánh đòn gồm bao nhiêu bước của bố mỗi khi anh em tôi ở nhà tị nạnh chẳng chịu nấu cơm, rửa bát; khi trêu chọc khóc lóc inh ỏi; hay trộm vặt, chơi những trò tai quái để hàng xóm quở trách…

Một đời cực nhọc cho gia đình, bố dường như chẳng có những sở thích, những đòi hỏi cao xa nào cho riêng mình. Đến giờ, khi các con đã trưởng thành, bố vẫn mộc mạc nét chân quê. Trên mái đầu lơ thơ sợi đen sợi bạc của bố vẫn là chiếc mũ cối thân thương. Khoác trên đôi vai gầy guộc, tấm lưng đã khom khom của bố thường là chiếc áo quân phục giản dị. Và gắn bó với đôi bàn chân to bạnh, khum khum của bố không gì khác là đôi dép tổ ong bằng nhựa. Bố bảo “Bố ăn mặc thế quen rồi, miễn là mình thấy hợp, thấy thoải mái. Giờ có tuổi rồi, với lại ở quê cũng không nhất thiết phải cầu kỳ làm gì!”. Anh em tôi cũng chẳng có gì phải ngại ngần với chúng bạn, miễn là bố cảm thấy vui!

Giờ mỗi lần về quê, mấy cô bác hàng xóm tới chơi lại xúm nhau bảo: “Bố mẹ cháu ngày xưa khổ nhất làng, nay lại sướng nhất làng đấy!”. Tôi chẳng biết giờ bố có thật là người “sướng nhất làng hay không”, chỉ biết khuôn mặt bố chẳng còn khó đăm đăm như ngày xưa, bố cười nhiều hơn, kèm theo đó là những câu nói vui tếu táo,… Và rồi mỗi lần nói chuyện qua điện thoại, trước khi cúp máy, kiểu gì bố cũng hỏi những câu mà vợ chồng tôi đã thuộc làm lòng, rằng: “Ăn hết gạo chưa để bố gửi xe vào! Cuối tuần nhớ gọi điện về cho bố nhé. Hè này, tết này, cả nhà có về quê chơi không?”. Nếu như trước đây, chắc là tôi sẽ chẳng mấy quan tâm, thậm chí cảm thấy khó chịu trước những lời nói cứ lặp đi lặp lại đến đơn điệu như thế. Nhưng rồi tôi lại cứ rưng rưng xúc động xen lẫn hạnh phúc khi nhận ra đằng sau những câu nói đơn điệu ấy của bố là nỗi nhớ, là tình yêu thương sâu nặng bố dành cho con cháu. Thì ra bố vẫn thế, bố là thế. Bố là tất cả. Là máu mủ, là gia đình, là quê hương yêu dấu!

© Lê Xuyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chưa một lần bố nói yêu con nhưng... | Family Radio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top