30 tuổi vẫn chọn sai có phải thất bại
2024-09-23 16:15
Tác giả:
Heo Con
blogradio.vn - Có lẽ thời gian biết nhau là kỉ niệm đẹp nhất, những điều mà em chưa bao giờ được trải qua, em biết ơn vì những gì được Anh dành cho, dù rằng không biết điều đó có thật sự hay không.
***
Quá trình là thật hay giả, nhưng kết quả khá bất ngờ... lòng người vốn là điều khó đoán trước chăng, ai rồi cũng phải thay đổi! Nhưng đâu cũng chỉ là duyên số ngắn ngủi, im lặng để làm nhau đỡ tổn thương cũng là một loại yêu thương… Cảm ơn đã gặp nhau!
Hôm nay mây nhiều, trời không nắng như lòng em. Ở cái tuổi 30 có thể trải qua nhiều sóng gió cuộc đời, em cũng chân thành với mọi thứ, có lẽ bản thân đã không đủ tốt, còn quá nhiều khuyết điểm mà bản thân đã không nhận ra, không đủ lòng bao dung và thông cảm để đi cùng nhau đón nhận. Ngồi đây viết ra những lời này để rồi cất giấu mọi thứ vào kỉ niệm, em sẽ giữ nó cho riêng em, chúc Anh mọi điều như mong ước. Xin lỗi chúng ta.
Lần đầu chúng ta gặp nhau, em còn nhớ như in ở đám cưới một người em nhỏ hơn em một tuổi, Anh là rể phụ cho chú rể, còn em là một trong những bạn bưng quả cho cô dâu, có lẽ sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu chúng ta không ngồi cạnh nhau. Dáng người cao ráo, đeo kính với chiếc quần tây đen áo sơ mi trắng, làm em đặc biệt chú ý đến Anh. Nhưng với em tình cảm là thứ gì đó quá xa vời, sau buổi tiệc mỗi người về một nơi chắc gì đã gặp lại Anh nhỉ.
Mọi thứ với em như một giấc mơ, đến tuần thứ hai được tin cô dâu nhắn với em rằng Anh có chủ động xin số em, lòng em vui rất vui, thì ra ánh mắt đấy chúng ta được chạm vào nhau một lần rồi. Vậy là chúng ta bắt đầu có những tin nhắn đầu tiên, những buổi gặp đầu tiên sau hôm tiệc cưới, em còn nhớ bữa hẹn đầu tiên đó là một buổi chiều mát mẻ, sau giờ làm. Anh dành thời gian cho buổi hẹn, em dành thời gian cho Anh... ngồi nhìn nhau mà hai đứa đã không biết nói gì, đã thẹn thùng như những đứa trẻ. Lần đầu tiên sau 8 năm chia tay mối tình đầu, em cũng đã thật sự rung động rồi Anh biết không, không hiểu sao cảm giác của em đối với Anh rất thân thuộc, chúng ta có nhiều hơn những buổi gặp sau đó để có thể cảm nhận được điều này. Rất may Anh cũng đã nói với em như thế. Em tin là những gì chúng ta từng cùng nhau là tình cảm thật lòng dù ngắn ngủi đến thế mà.
Anh dành rất nhiều thời gian cho em, sẵn sàng chờ em tan làm để ăn nhẹ một tô hủ tiếu chay rồi về. Sẵn sàng chờ em tan học để ngồi nhìn nhau dù sau ngày làm vất vả, sẵn sàng mua cho em thuốc mỗi khi em than đau lưng, sẵn sàng bóp chân cho em khi em kêu ca mỏi... cảm ơn Anh vì tất cả. Có lẽ thời gian biết nhau là kỉ niệm đẹp nhất, những điều mà em chưa bao giờ được trải qua, em biết ơn vì những gì được Anh dành cho, dù rằng không biết điều đó có thật sự hay không. Em cứ ngỡ đó là giấc mơ của mình thôi. Rồi sẽ đến lúc em phải tự thức giấc trấn an bản thân, rằng chỉ là mơ….
Sau vài tháng chúng ta biết nhau, một hôm em đi công tác ở Vũng Tàu, Anh đã lặn lội đi tìm em vì em bảo em quên mang sạc điện thoại, Anh làm em hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Em rất vui vì tối hôm đó được Anh choàng vai đi dọc bờ biển, có lẽ sẽ là cảm giác mà lần đầu tiên em có được sau chừng ấy năm. Em đã khóc khi Anh mang ra chiếc nhẫn, Anh muốn đánh dấu chặng đường của chúng ta, em đã thật sự bật khóc, em rất vui và hạnh phúc không thể diễn tả hết cảm xúc em lúc đó. Chúng ta đã dành cho nhau nụ hôn đầu tiên thật ngọt ngào. Cảm ơn Anh! Ngồi viết lại những dòng này em đã hy vọng rằng có một cái kết thật trọn vẹn, nhưng dù sau em cũng cảm ơn vì có những ngày trọn vẹn như thế trong đời. Sau hôm ấy tình cảm chúng ta dành cho nhau đánh dấu một trang mới, em đã nghĩ cuối cùng sự chờ đợi này cũng được đền đáp. Em đã gặp đúng người và nhất định em sẽ đi cùng Anh suốt chặng đường phía trước, em hy vọng sẽ được cùng nhau cố gắng. Chúng ta cho nhau một khởi đầu đầy hy vọng, Anh đã cố gắng nhiều, em cũng tập trung cho công việc cho tương lai để không ai phải áp lực cho nhau. Còn ngây thơ cho những hôm bảo hay chúng ta cưới nhau đi em, vì xa em khiến anh nhớ và em cũng thế, chắc có lẽ thuở mới yêu ai cũng như mình, mỗi lần nghe Anh nói thế, tim em cứ rưng rưng... em ước gì chúng ta sẽ thực hiện được, em cũng cân nhắc vì em rất sợ điều gì đến nhanh quá sẽ vội đi. Nhưng em vẫn hy vọng chúng ta gặp nhau là điều do duyên số định mệnh, bên Anh được Anh ôm vào lòng, được Anh choàng vai có lẽ chỉ đơn giản như thế thôi với em là đủ.
Em cảm thấy thời gian mỗi lần bên nhau trôi qua thật nhanh, phải chi thời gian chỉ dừng lại ở đó thì hay thật Anh nhỉ. Nhưng chúng ta đâu biết trước tương lai sẽ xảy ra những gì, thật tâm em mong chúng ta sẽ vượt qua được những khó khăn để cùng nhau về sau. Nhưng đó chỉ là những mong mỏi ước muốn của em thì phải, Anh bắt đầu đi làm về khuya bận rộn hơn rất nhiều. Nhưng mỗi tối Anh đều dành thời gian cho em, em biết Anh đã chịu đựng rất nhiều áp lực cuộc sống, em cũng không muốn tạo thêm cho Anh gánh nặng nào nữ. Nhưng em mong Anh sẽ về sớm hơn một xíu, chủ động bảo vệ sức khỏe của mình, kiểm soát ít nhất những điều không may sẽ xảy ra. Em thật sự sợ mỗi khi đêm muộn chờ Anh về, em lo lắng Anh đi xe về trễ mà uống say, rồi ở phòng một mình không ai chăm sóc. Chúng ta đều đã 30 tuổi, em biết Anh cũng có thể tự chăm sóc bản thân, bằng chứng là suốt thời gian qua chưa có em Anh đã vẫn sống tốt khỏe và tốt, nhưng em mong rằng Anh sẽ bớt về muộn để đảm bảo sức khỏe thôi. Vì em đã lo lắng quá nhiều, hay em đã tạo thêm cho Anh nhiều áp lực. Thật lòng xin lỗi nếu đã làm Anh cảm thấy như thế, em biết mình cũng chẳng có điểm mạnh hay xin đẹp để thu hút được Anh, chỉ biết dành tất cả chân thành này cho nhau. Mong là Anh sẽ cảm nhận được.
Vậy là sau cuộc nói chuyện hôm ấy, chỉ vì vấn đền Anh đi nhậu với khách hàng đến hơn 1h sáng mới về. Anh trở nên lạnh lùng hơn, em đi học về muộn Anh cũng chẳng màng để ý, chỉ sau một hôm mà Anh thay đổi nhiều đến thế, hay là em đã quá tệ đã không cảm thấy điều gì thay đổi nơi Anh chăng? Em đã khóc rất nhiều, gọi cho Anh, nhưng Anh cũng chẳng còn để ý gì, em biết lúc này em thua rồi. Em thua cuộc trong chuyện tình này rồi. Em chủ động chia tay, em gửi trả lại Anh chiếc nhẫn Anh đeo vào tay em, Anh nhận lại. Chúng ta im lặng ra về. Anh không níu giữ em lại. Vậy là kết thúc thật sao? Những tin nhắn về sau em gửi chỉ mỗi em đọc và lặng lẽ thu hồi lại. Em rất sợ tin nhắn gửi đi mà không nhận được phản hồi, những chính vì em đã xóa kết bạn trước mà, chính em đã nói chia tay trước mà, chính em đã làm nên tất cả điều nay mà. Nhưng em thật lòng không muốn như thế Anh à? Anh im lặng... Tất cả những gì em cố gắng níu kéo Anh đều im lặng. Vậy là kết thúc cho một mối quan hệ nhanh chóng. Em buộc phải dừng lại ở đoạn này rồi. Xin lỗi, thật lòng xin lỗi, Anh bình yên nhé!
Em hy vọng rằng Anh đã có điều gì đó khổ tâm không thể nói với em nên mới như thế, hy vọng rằng lỗi lầm là ở em đã làm Anh tổn thương, hy vọng rằng mọi chuyện đều do bản thân em đã quá đa nghi, đã thật sự không tốt, em sẽ tự nhìn nhận lại bản thân cách mình làm. Mong rằng Anh cũng không muốn điều này xảy ra như em. Thật lòng em đã có hàng trăm câu hỏi cho bản thân mình, nhưng cuối cùng sự im lặng này đã là đáp án cho em.
Thời gian nhanh thật, cũng đã gần 4 tháng bên nhau, gần 4 tháng sau khi im lặng. Kết thúc ở đây thôi!
Em vẫn tin rồi bằng tất cả sự chân thành này, mong chúng ta sẽ gặp được đúng người, cảm ơn quãng thời gian đã qua, cảm ơn vì tất cả. Cuối cùng sự im lặng dành cho nhau đã là trân trọng nhau.
Chào Anh người em từng yêu nhé.
© Heo Con - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mùa Thu Năm Nay, Chúng Ta Thuộc Về Nhau | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.