3 sự thật phũ phàng những người qua tuổi 30 cần thấu tỏ (Cafe Vlog)
2019-11-12 02:05
Tác giả: Giọng đọc: Titi
Người xưa nói "Tam thập nhi lập", ý muốn nói những người qua tuổi 30 thì mới có thể đi đến giai đoạn tự thân lập nghiệp, xây dựng sự nghiệp vững vàng và có thể lo cho gia đình nhỏ của mình.
Trong quá trình lập nghiệp và trưởng thành này, họ cũng phải đối mặt với không ít những sóng gió trong cuộc đời, đôi khi là những sự thật phũ phàng mà những người trẻ tuổi có thể chưa có cơ hội nếm trải.
Nếm trải rồi, lĩnh hội được những đạo lý trong đó, bạn sẽ từng bước biết được điều gì nên nói, việc gì nên làm, để không mắc lại những sai lầm của thời còn dại khờ, nông nổi.
1. Con đường dễ dàng hóa ra cuối cùng lại là con đường chông gai và chẳng mang lại điều gì
Có câu chuyện thế này.
Có 2 người đàn ông nghèo khổ là bạn của nhau, một hôm cùng cầu xin thần linh cho họ gặp được may mắn. Không ngờ, ngay sau đó có 1 vị thần hiện ra, chỉ 2 con đường trước mắt và bảo mỗi người hãy chọn 1 con đường rồi sẽ gặp được những gì xứng đáng.
Người thứ nhất nhìn qua, rõ ràng thấy một con đường bằng phẳng, 2 bên hoa lá tươi tốt, còn con đường kia thì đất đá lởm chởm, nhìn đã biết là khó đi, bèn chọn con đường thứ nhất. Người thứ 2 mỉm cười chọn con đường thứ hai.
Sau khi đi hết 2 con đường, 2 người đàn ông gặp lại vị thần ở đoạn giao nhau. Vị thần bảo cả 2 rằng, chỉ cần đi một đoạn nữa là tới một ngọn núi, nơi có vô số châu báu vàng bạc. Tuy nhiên, muốn tới được ngọn núi này thì phải nhảy qua một vách núi.
Người thứ nhất nghe thấy vậy, bảo rằng đó là chuyện nhỏ, còn chưa đợi vị thần nói hết, đã nhảy qua, rồi không may trượt chân, may nhờ có bạn kéo lên mới không bị bỏ mạng. Người thứ hai đi đến vách núi, lùi lại đằng sau mấy bước rồi nhảy qua khe hở này một cách dễ dàng.
Người thứ nhất thấy vậy thì rất thắc mắc, bèn hỏi vị thần tại sao bạn mình lại có thể nhảy qua dễ dàng đến thế, thì vị thần đã trả lời rằng: "Trong khi con tản bộ một cách dễ dàng, không mệt nhọc, còn được ngắm nghía cảnh quan xung quanh, thì bạn của con đã phải rất vất vả.
Cứ vài bước chân, anh ta lại gặp 1 tảng đá chắn đường, rồi 1 đoạn, lại có một cái hào sâu buộc anh ta phải nhảy qua. Được tôi luyện qua rất nhiều thử thách, nên cái vách núi này với anh ta, về cơ bản mà nói, chẳng là gì cả".
Vậy mới nói, con đường nào cũng có cái giá của nó, một khởi đầu dễ dàng có thể không mang lại cho bạn nhiều thành công như bạn mong đợi. Trong khi đó, cuối những con đường chông gai, gập ghềnh lại có thể chính là những thành tựu rực rỡ đang đón chờ bạn.
2. Nói lớn ai cũng làm được, nhưng làm lớn lại chẳng có mấy người
Ở một ngôi nhà nọ, có một bầy chuột sống cùng nhau. Trước kia, chúng làm vương làm tướng, quấy nhiễu và coi gia chủ không ra gì. Thế nhưng, từ khi họ đem về một con mèo, chuyện kiếm ăn trở nên khó khăn hơn. Thậm chí, vài anh em trong bọn không cẩn thận đã phải bỏ mạng.
Một hôm, chúng cùng nhau họp bàn phương kế xem làm thế nào để trừ khử nhân vật đáng ghét kia. Chúng nhao nhao đưa ra ý kiến, nhưng rồi chẳng có ý kiến nào nghe có vẻ khả thi.
Đột nhiên, có một con chuột tỏ ra rất đắc ý, ra hiệu cho cả bọn im lặng rồi bảo: "Tôi có sáng kiến này, có thể coi là sáng kiến tuyệt đỉnh mà không một ai có thể nghĩ ra được, chắc chắn từ nay con mèo sẽ không dám làm gì chúng ta rồi".
Nghe thấy vậy, cả đàn lại nhao nhao hỏi xem đó là sáng kiến gì. Con chuột này mới từ từ nói rằng: "Đơn giản thôi, chúng ta sẽ buộc 1 cái chuông lớn vào cổ con mèo, vậy là mỗi khi nó đi đến đâu sẽ đều phát ra âm thanh lớn, không ai là không nghe thấy, cách xa cả vài mét đã nghe thấy tiếng chuông rồi, vậy thì vừa đi vừa ngủ cũng trốn thoát được".
Cả đàn chuột reo hò ầm ĩ, vỗ tay khen hay, nói rằng nhất định phải thực hiện kế sách này.
Tuy nhiên, đến khi chuột đầu đàn hỏi vậy ai sẽ là kẻ buộc chuông lên cổ mèo, thì cả đàn im thin thít, rồi con nào con nấy cáo bận, lủi đi bằng sạch.
Thế nên, nói lớn ai cũng làm được, nhưng làm lớn lại chẳng có mấy người. Hãy âm thầm làm việc và cố gắng hết sức, đừng tuyên bố đao to búa lớn để rồi phải hổ thẹn, làm trò cười cho kẻ khác.
3. Nước chảy chỗ trũng, người tìm chỗ cao, muốn bản thân thế nào thì chơi với những người thế ấy
Richard Ramirez (1960 – 2013) sinh ra và lớn lên ở El Paso, Texas, Mỹ có tuổi thơ bất hạnh, thường xuyên bị cha mình lạm dụng.
Để thoát khỏi sự bạo hành của cha, Ramirez thường ở gần Miguel, người anh họ của mình và cũng là một cựu chiến binh. Thật không may, ảnh hưởng của Miguel lên Ramirez cũng không tốt hơn người cha là bao.
Trong thời gian tham gia chiến tranh, Miguel đã hình thành thói quen tra tấn phụ nữ, vì thế gã thường xuyên cho Ramirez xem những bức ảnh mà gã gây ra cho phụ nữ, trong đó có những cái đầu bị cắt lìa. Thậm chí, Miguel còn bắn chết vợ mình trước mặt cậu bé Ramirez, khi đó mới 13 tuổi.
Vụ nổ súng đã biến Richard Ramirez từ một cậu bé nhút nhát, yếu đuối thành một người hoàn toàn khác. Richard bắt đầu sử dụng ma túy, trở thành tội phạm hiếp dâm, và cuối cùng là kẻ giết người, sát hại tổng cộng 13 mạng người, và bị bắt giữ vào năm 1985.
Người ta nói, "Chọn bạn mà chơi", hay "Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng", câu chuyện có thật nói trên chỉ là 1 trong vô số các ví dụ cho thấy những người mà bạn ở cùng nhiều nhất có sự tác động vô cùng lớn tới nhân cách và hành vi của bạn, do đó, muốn cuộc đời mình tốt hơn thì nhất định cũng phải chọn những người có thể gây nên tầm ảnh hưởng tích cực tương ứng.
Muốn xây dựng sự tự tin, hãy làm bạn bè của những người tự tin.
Muốn học bất kỳ kỹ năng nào, hãy gặp gỡ những người giỏi các kỹ năng đó và nhờ họ chia sẻ.
Có nhiều người là bạn bè khi còn nhỏ, nhưng khi trưởng thành, mỗi người đi theo một hướng khác, không cùng suy nghĩ, khác nhau về quan điểm sống và thu nhập thì dần dần cũng sẽ xa nhau.
Mỗi con người tùy theo giai đoạn sẽ có những người bạn hợp với mình, đây là một quy luật tất yếu và bạn cũng không thể trách cứ người khác, thay vào đó, hãy luôn tự nâng cấp bản thân mỗi ngày một tốt hơn thì bạn mới có thể có nhiều sự lựa chọn hơn cho chính bản thân mình.
Theo Thanh Hương
Biên dịch nguồn Medium
Giọng đọc: Titi
Thiết kế: Cao Vương Nhật
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Mời xem thêm chương trình: Gửi tuổi 30 và một tâm hồn bừa bộn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ
"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".
Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)
Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.
Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)
Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.
Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)
Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.
Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)
Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.
Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)
Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.
Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)
Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.
Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)
Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...
Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)
Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.
Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)
Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.