Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu thương không đủ nên không thể cùng nhau đi hết con đường

2018-10-07 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Em à, người con gái anh thương, trên con đường chúng ta đang đi, có những người ta ngỡ là sẽ cùng ta sánh bước đến cuối cùng nhưng rồi lại lặng lòng phát hiện, người đó chỉ có thể đi cùng ta một đoạn ngắn ngủi.

***

Em nói anh lầm bầm trong miệng những điều vô nghĩa khi anh đan hai tay vào nhau và hướng mắt về bức tượng Người trên cao. 

Em cau mày khi anh nắm bàn tay với những ngón xinh xắn, không có lấy một vết chai của em đặt lên đĩa nước thánh rồi cấu mạnh lên hai gò má khô nẻ dưới trời đông Moscow của anh, phàn nàn "Vớ va vớ vẩn vừa thôi". 

Em phồng má y hệt như những khi em muốn lôi anh cùng chụp ảnh selfie và anh lắc đầu từ chối chỉ vì Cha xứ muốn anh lưu lại đàn hợp xướng. 

Em gào to vào mặt anh, to đến nỗi tuyết rơi quanh anh phải dạt sang hai bên, thay vì bám vào mặt lại đậu đầy trên vai áo ba đờ xuy của anh, đau lòng đến nỗi người xung quanh đều quay lại nhìn anh và dù cho anh có không hiểu tiếng Nga thì những cái lắc đầu và ánh mắt trách móc đó cũng đủ khiến gương mặt vốn tái nhợt của anh đỏ bừng lên. Chỉ vì anh lỡ buông tay em. 

Yêu thương không đủ nên không thể cùng nhau đi hết con đường

Anh có cảm giác như trở thành một cái gối mềm bên trong nhồi đầy bông, cứ nảy lên nảy xuống khi em mang túi xách, quần áo, lọ nước hoa mà anh tặng em vào sinh nhật năm ngoái ném vào người anh. Khoảnh khắc anh nhìn thấy những mảnh thủy tinh, căn phòng tràn ngập mùi nước hoa hòa với mùi của tuyết và bùn đất bám trên người anh, anh đã phải ù té chạy ra khỏi phòng. Và, em bật khóc như một đứa trẻ, ngồi sụp xuống quảng trường Đỏ trước con mắt của bao người, hai tay đấm thùm thụp xuống nền đá khi em nói chia tay vì anh không đồng ý kết hôn và anh quay lưng đi, không đáp lại. 

Em oán trách và giật lấy vali của anh khi anh về khách sạn và hỏi anh "Sao không cản em?", anh nhìn trong mắt em sự hoang mang, không cam tâm, như đứng bên bờ của vực sâu, chỉ cần đẩy nhẹ là sẽ ngã. Như những lần trước, anh đưa tay đẩy gọng kiếng về lại trên sống mũi cong quắp như chim ưng của anh, cái loại mũi mà người phương Tây hay gọi là quý tộc trong khi anh không nhìn ra gì khác ngoài sự khôi hài và như nhận ra hành động anh sẽ làm tiếp theo, em cuống quýt dúi mớ đồ vào tay anh rồi đẩy anh ra khỏi phòng. 

Đưa tay tháo mắt kiếng cho vào túi áo khoác, anh bước ra khỏi khách sạn, hòa mình vào cơn bão tuyết sắp sửa đến của Moscow. Anh buồn cười khi nghĩ, từ trên cao nhìn xuống, anh như một chấm đen đang di động giữa nền tuyết trắng xóa, như cái cách anh chọn để lưu lại trong ký ức của em. 

Em à, người con gái anh thương, trên con đường chúng ta đang đi, có những người ta ngỡ là sẽ cùng ta sánh bước đến cuối cùng nhưng rồi lại lặng lòng phát hiện, người đó chỉ có thể đi cùng ta một đoạn ngắn ngủi.

Yêu thương không đủ nên không thể cùng nhau đi hết con đường

Thay vì ai oán xót thương cho số kiếp của chính mình, anh bằng lòng chấp nhận vết cắt của tình yêu, của hàng trăm, hàng ngàn cái sự thật mà anh luôn cố quên đi. Người ta kết hôn với nhau, là để bên nhau đến khi đầu bạc răng long chứ ai kết hôn để rồi chia xa hả em? Gọi nhau tiếng vợ tiếng chồng cũng tức là người ta quyết định sống, ăn đời ở kiếp với nhau, xây một gia đình nhỏ và yêu thương nó hàng ngày.

Có gì ngạc nhiên đâu khi anh đọc được trong mắt em tình yêu dành cho anh đang vơi dần đi, giống như cát giữa sa mạc, anh có vốc nhiều đến mấy chúng cũng len lỏi qua từng kẽ tay để mà bay vào trong gió, không lẽ anh lại cùng em sánh bước vào giáo đường, thốt lên ba tiếng "Con đồng ý" khi đã hết yêu sao em? 
Rồi sẽ có những ngày, khi mà tâm hồn anh như một cái bình thủy tinh được nút chặt bởi miếng cao su mang tên "nhớ" và trong bình sẽ chỉ toàn là những hình ảnh về em, anh sẽ gào khóc như khi anh còn bé. Anh sẽ ước mình trở nên nhỏ bé và lạnh lẽo giống như những bông tuyết kia, nương gió mà bay, bay đến nơi có mùi hương anh quen thuộc, bám lên làn tóc, đôi gò má, cánh môi hồng, quyến luyến như khi đã từng là của nhau.

Bởi yêu thương không đủ nên chúng mình không thể đi hết con đường.

© Bạch Nhật – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top