Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có một tình yêu bình yên đợi ta cuối con đường

2017-12-20 01:32

Tác giả:


blogradio.vn - Khi cả hai đã đủ trưởng thành và vững vàng, chúng em đối diện với mọi điều một cách bình tâm và chân thành nhất, em thấy hạnh phúc khi từng ngày cả em và anh ấy đều đang vun đắp cho tình yêu của mình một cách thật chậm, thật chậm nhưng bền bỉ và dài lâu. Bình yên, dịu dàng mà em đang có không phải là những điều mà em thêu dệt nên, em tin nó là tình yêu mà sau cùng cuộc đời, người ta cần có và xứng đáng có được.

***

blog radio, Có một tình yêu bình yên đợi ta cuối con đường

Người ta thường bảo Đà Lạt buồn, Sa Pa buồn, nhưng có nơi nào buồn bằng Hà Nội đâu anh nhỉ? Lại một mùa đông nữa về ngang qua thành phố, hôm nay em dạo quanh những con đường mùa đông, thấy những đóa cúc họa mi xôn xao phố phường, thấy trên khung cửa sổ của một quán vắng đã vang lên giai điệu trầm buồn của "Những mùa đông yêu dấu", thấy những bàn tay đan chặt những bàn tay, em lại nhớ về anh đôi chút. Khi mùa đông đã thực sự trở mình trên từng góc phố, khi cái rét hanh hao đặc trưng của miền Bắc chạm vào trái tim mỗi người, và bàn tay em cũng đã được sưởi ấm bằng một bàn tay khác, em tự hỏi lòng: Mùa đông này, anh đã tìm thấy một tình yêu bình yên cho mình hay chưa?

Em nhớ rất rõ vào vào một ngày nắng hiếm hoi của mùa đông năm ấy, ta nói lời thương nhau. Ta đã cùng nhau trải qua kỳ thi đại học cam go, rồi cùng trải nghiệm cuộc sống sinh viên, đến bây giờ em vẫn nhớ, những chặng đường mà ta đã cùng nhau trải qua.

Em nhớ ngày mưa tháng sáu, nước mưa làm nhòa đi đôi mắt kính của anh, vậy mà anh vẫn đứng chờ em trước cổng trường, rồi lại đèo em về trong tiếng kẽo kẹt của chiếc xe cũ và tiếng gió mưa thét gào trong ngày giông bão.

Anh không chịu được lạnh nhưng mùa đông năm ấy, anh vẫn đi làm thêm đến khuya để mua cho em một món quà kỷ niệm.

Vào những ngày xuân hờn trên đất Bắc, khi mọi người đã về quê để chuẩn bị một cái Tết ấm áp bên người thân, anh vẫn ở lại thành phố cùng em, vừa học vừa làm, chuẩn bị những món quà nho nhỏ cho những đứa trẻ ở quê.

Ta mở đầu ngày mới bằng một dòng tin nhắn yêu thương và cuối ngày là những câu chuyện dài qua điện thoại rồi đi vào giấc ngủ. Tình yêu của chúng mình đã trôi qua như thế, kỷ niệm của chúng mình đánh dấu bằng những chặng đường trưởng thành của cả hai, và chúng ta bắt đầu vun đắp cho tương lai nhiều hứa hẹn.

Thế nhưng chúng ta lại chẳng thắng được hiện thực. Khi chúng ta thực sự đối mặt với cuộc đời, bằng tất cả sự hăm hở của tuổi trẻ, với những sợ sệt nhưng cũng rất kiêu ngạo, chúng ta lao vào đời như thế với hy vọng cho một tương lai tốt đẹp, nhưng cuộc đời lại có quá nhiều điều mới mẻ, quá nhiều những cám dỗ, quá nhiều điều khiến chúng ta phải lo lắng. Sự nghiệp, tình yêu, những mối quan hệ mới, chúng ta bị cuốn theo và chẳng biết điều gì là quan trọng với mình nữa.

blog radio, Có một tình yêu bình yên đợi ta cuối con đường

Ta cố gắng để làm mọi thứ trở nên trọn vẹn cố gắng giải quyết mọi điều một cách gọn gàng nhưng lại ra vụng về.

Ta cứ gồng mình lên chống chọi với cuộc đời như thế, và khi ta quay đầu lại, nhận ra mình đã đánh rơi tình yêu từ bao giờ. Những cuộc cãi vã, những lần níu kéo, và đến một thời điểm, những bất đồng đã chạm tới một giới hạn nhất định ta quyết định dừng lại cho một tình yêu đã kéo dài suốt những năm tháng tuổi trẻ. Chúng ta đã dìu nhau qua những ngày dịu dàng và cả những ngày giông gió nhất, ta nguyện làm bước đệm cho sự trưởng thành của đối phương, ta đã có một tình yêu tuổi trẻ đúng nghĩa, và vì thế em tin, cả anh và em đều không bao giờ đổ lỗi cho tình yêu ngày ấy. Khi ta còn nông nổi và vụng về, không phải vì thời gian, vì một người khác, cũng không phải vì tình yêu ta không lớn lao mà một khoảng cách vô hình nào đó đã đẩy chúng ta ra xa nhau. Giờ đây trong tâm thế của những người trưởng thành thực sự, nghĩ về chuyện cũ, người xưa, ta chỉ khẽ cười nhẹ một chút. Tuổi trẻ của chúng ta và tình yêu của chúng ta ngày đó đã chiến thắng rất nhiều điều, chỉ thua một thứ duy nhất là cuộc đời mà thôi.

Em đã có một thời gian dài sống trong những năm tháng cô đơn và nối tiếc tuổi thanh xuân, em thấy đau khi trong em đôi lúc lại dội lên những cơn bão lòng, em như đóng chặt trái tim mình lại. Và vào một ngày đẹp trời, một người đàn ông đã đến bên em, anh ấy đã dùng chính sự ấm áp, dịu dàng của mình để giúp em có sức mạnh bước qua quá khứ. Trái tim tưởng như đã nguội lạnh của em một lần nữa lại rung động, chỉ là những nhịp đập trái tim không còn rộn ràng và cuồng nhiệt như trước mà trở nên dịu dàng và khe khẽ hơn. Anh ấy cũng đã từng trẻ như anh, cũng đã trải qua mối tình tuổi trẻ vì vụng về mà đánh mất nhau, và thật may khi chúng em đã tìm thấy nhau vào những ngày lòng đã bình yên như thế. Chúng em đã bắt đầu yêu bằng một tình yêu không khoa trương, ồn ào mà âm thầm, lặng lẽ, yêu một cách thật bình yên.

Anh ấy không cùng em đi qua chặng đường đầy khí thế của tuổi trẻ mà lặng lẽ ngồi cạnh em nghe em kể chuyện tầm phào ở công ty. Anh ấy không chuẩn bị cho em những bữa tiệc sang trọng trong khung cảnh lãng mạn nơi nhà hàng đầy nến, đầy hoa, mà sẽ về sớm chuẩn bị cho em một bữa cơm thật ngon trong ngày sinh nhật. Anh ấy không còn khiến tim em run lên vì những lời yêu thương nồng nhiệt những lại khiến em cảm thấy an toàn và tin tưởng đến mức không muốn rời khỏi vòng tay của anh ấy. Anh ấy không cho em những lời hứa viển vông, những lời mật ngọt, nhưng lại khiến em tin tưởng vào một tương lai lâu dài khi cả hai đã sẵn sàng tâm thế để bắt đầu cuộc sống gia đình.

Khi cả hai đã đủ trưởng thành và vững vàng, chúng em đối diện với mọi điều một cách bình tâm và chân thành nhất, em thấy hạnh phúc khi từng ngày cả em và anh ấy đều đang vun đắp cho tình yêu của mình một cách thật chậm, thật chậm nhưng bền bỉ và dài lâu. Bình yên, dịu dàng mà em đang có không phải là những điều mà em thêu dệt nên, em tin nó là tình yêu mà sau cùng cuộc đời, người ta cần có và xứng đáng có được.

blog radio, Có một tình yêu bình yên đợi ta cuối con đường

Em luôn thầm cảm ơn anh, chàng trai thanh xuân của em, người đã giúp em trưởng thành hơn.

Cảm ơn tình yêu của chúng ta năm đó, cảm ơn những nồng nhiệt và cả những mất mát, những yêu thương mà ta vô tình đánh rơi trên chặng đường tuổi trẻ, nhờ tất cả mà giờ đây em đã tìm thấy một tình yêu bình yên cho mình, để em biết cách yêu hơn và biết đâu mới là hạnh phúc giản dị và dài lâu, biết trân trọng những an yên mình đang nắm giữ.

Và em tin anh cũng vậy, khi đã bước qua những bồng bột, những khó khăn, khi anh đã có một sự nghiệp vững vàng, khi anh đã hiểu về cuộc đời này hơn, anh sẽ có một tình yêu bình yên cho riêng mình.Trong những ngày đông lạnh giá như hôm nay, sẽ có một cô gái nhắc anh mặc áo ấm khi ra đường, một cô gái sẽ càu nhàu khi anh chẳng chịu quàng chiếc khăn cô ấy thức trắng mấy đêm để đan cho anh, một cô gái sẽ giữ được bước chân anh, cô ấy tin anh có đủ sức mạnh để chở che cho mình, để mỗi lần đi làm về sẽ có một người thật hiền đợi anh ở nhà. Em tin sẽ có một cô gái như thế sẽ dịu dàng đến bên cuộc đời anh và nhiều năm, nhiều năm sau nữa, cô ấy vẫn sẽ ở bên anh, cùng anh viết nên một câu chuyện tình không quá cuồng nhiệt nhưng sẽ thật lắng sâu... Và em tin, sau tất cả, chúng ta sẽ đều được hạnh phúc.

Gửi cho những tâm hồn đang cô đơn trong mùa đông lạnh giá và những ai vẫn đang loay hoay trong nỗi đau khi đánh mất tình yêu tuổi trẻ, hãy dũng cảm bước qua cánh cửa đã đóng, hãy coi đó như một dấu ấn cho sự trưởng thành để ta vững vàng trước muôn trùng cuộc sống. Đừng bao giờ ngừng tin vào yêu thương, đừng khóa chặt trái tim mình lại, vì sẽ luôn có một tình yêu bình yên đợi bạn nơi cuối con đường, chỉ là bạn phải vượt qua những thách thức cuộc đời để xem mình có xứng đáng hay không?


© Thu Hường – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lãng mạn có cần thiết không

Lãng mạn có cần thiết không

Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ đó trong đầu, là tôi sẽ sống đến năm bao nhiêu, tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là được làm hết những việc tôi muốn làm những điều tôi thích làm. Tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là tôi lại được lớn lên trong những suy nghĩ được có thêm những cảm xúc vơi đầy trong tim.

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Cô tưởng tưởng ra mình sẽ đem tất cả những kiến thức, đam mê và tuổi trẻ của cô để cống hiến và giúp cho một vùng đất nghèo xa xôi nào đó được thay đổi, được tốt đẹp hơn. Như một luồng gió mới vô cùng tươi mát và trong trẻo, giúp cho một vùng quê nào đó vì thế mà mát mẻ, xanh tươi hơn. Cô thấy vui và cảm nhận rõ rệt một khí thế và khát khao của tuổi trẻ đang hừng hực cháy trong người cô.

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Mỗi người đến với cuộc đời chúng ta là duyên, trong bất kỳ mối quan hệ nào tôi cũng luôn tin như vậy. Nếu không giữa hàng vạn con người, chúng ta lại chỉ gặp họ, chia sẻ với họ, đồng cam cộng khổ bên họ và đi cùng họ mãi về sau.

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

back to top