Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu gần mà hóa xa?

2022-10-29 01:25

Tác giả: Minh Anh


blogradio.vn - Em vẫn còn nhớ cảm giác chơ vơ giữa chỗ hẹn sau hơn hai giờ chờ đợi và nhận được tin nhắn: “Anh bận rồi, anh quên mất...”. Hay là nhiều ngày không liên lạc cũng chỉ vì lý do… “Anh bận quá em ơi.” Đó là khoảng cách về sự ưu tiên dành cho nhau.

***

Đã hơn hai năm từ khi chúng ta kết thúc mối quan hệ của mình trong thầm lặng. Vậy mà em vẫn đang trăn trở về lý do khiến hai đứa đã phải vật lộn với chính mình và đối phương trong suốt một khoảng thời gian dài. Em không biết anh còn nhớ cảm xúc lúc đấy hay không, nhưng em vẫn không thể nào quên được cảm giác cô đơn và lạc lõng đến lạ thường ngay cả khi có anh bên cạnh. Em nghĩ rằng: “Yêu gần mà yêu xa chắc chắn là vậy…”.

Người ta hay định nghĩa yêu xa là hai người yêu nhau đang phải xa nhau về khoảng cách địa lý, họ không thể gặp gỡ, không thể cầm tay nhau, ôm trọn nhau vào lòng. Yêu xa khó là vì không thể gần nhau nên không thể cảm nhận được sự thay đổi về cảm xúc, tâm tư của nhau, khó lòng san sẽ nỗi buồn cho nhau hơn. Dần dà, sự đồng cảm dần mất đi và rồi họ xa. Nhưng yêu anh rồi, em mới biết thì ra ở ngay cạnh bên người mình yêu cũng có thể cảm thấy xa cách đến thế… Em nghĩ rằng có lẽ ngay tại lúc bắt đầu mối quan hệ, chúng ta cũng đã khác nhau nhiều đến mức không thể dung hòa rồi.

Anh hơn em mười hai tuổi, khoảng cách là cả một thế hệ. Bạn thân em hay đùa rằng khi anh đang học cấp hai thì em vẫn đang còn ở trong bụng mẹ. Ấy thế mà lúc đó, em cứ cười xuề xòa: “Cái con này, tao đi chung với người yêu tao cũng chưa ai bảo là chú cháu đâu nhá!” Em là vậy, thấy thích anh rồi yêu anh thôi, đâu có khi nào suy nghĩ nhiều hơn…

Anh là Tiến sĩ du học nước ngoài, còn em là cô sinh viên non choẹt từ quê lên phố. Khoảng cách về sự trải đời của chúng ta chắc không chỉ là mười hai năm kinh nghiệm mà còn là sự tiếp xúc rộng mở với thế giới bên ngoài. Cũng vì những điều thú vị mà anh chia s, những bức ảnh thơ mộng ở từng nước anh đã đi qua, những thuật ngữ mà anh dùng nhiều khi làm em phải hỏi bác google mới có thể hiểu - anh đã ghi dấu ấn đậm sâu trong mắt em. Anh cũng là người duy nhất làm em có ham muốn đi du học, đi du lịch đến những nơi anh từng đi qua (chắc anh không biết).

Anh đã từng yêu nhiều người đậm sâu, còn em mới chớm nở khái niệm yêu đương trong tuổi học trò. Có lẽ định nghĩa về tình yêu và cách yêu của anh đã bị nhiều người, nhiều biến cố trong quá khứ mài mòn đi sự mãnh liệt, chỉ còn lại sự tĩnh lặng, ôn hòa. Còn với em, tình yêu giống như ngọn lửa mới được thắp lên cứ phừng phực cháy, đốt hết thảy cả tâm trí, tình cảm mà không được tiết chế một chút nào.

Chúng ta khác nhau như vậy, thế nên…

Khi chúng ta nhìn nhận một vấn đề đều là hai quan điểm đối lập. Tuy anh không phải lúc nào cũng giành phần thắng nhưng vô tình trong những lần trao đổi, anh luôn có ý em thật ngây thơ chưa trải sự đời. Còn với em, nhiều quan điểm sống của anh thật khó có thể chấp nhận. Em mãi không nhận được sự đồng cảm nơi anh. Em không thể thấu hiểu được anh. Đó là khoảng cách trong tư duy và quan điểm sống.

Khi chúng ta yêu đương, em mong muốn được chia sẽ mọi thứ với anh, bên anh mọi lúc mỗi khi có thể. Còn với anh, em chỉ là một sự bon chen không cần thiết giữa bộn bề công việc và xã giao. Em vẫn còn nhớ cảm giác chơ vơ giữa chỗ hẹn sau hơn hai giờ chờ đợi và nhận được tin nhắn: “Anh bận rồi, anh quên mất...”. Hay là nhiều ngày không liên lạc cũng chỉ vì lý do… “Anh bận quá em ơi.” Đó là khoảng cách về sự ưu tiên dành cho nhau.

Và hơn hết khi chúng ta bên cạnh nhau, chúng ta đã không ngừng cãi vã. Cũng không biết từ lúc nào, những cái ôm đã biến mất khi chúng ta xoay lưng lại với nhau, nụ hôn đã giấu đi trong hàng giờ chiến tranh lạnh. Em đã phải tự hỏi lòng rằng đây có phải là tình yêu của người lớn hay không.

Cuối cùng, chia tay là điều không tránh khỏi. Em đã lặng lẽ biến mất, anh cũng không kiếm tìm. Hai con người khác nhau nhiều như thế - cùng nhau đi chung một đoạn đường, rồi lại trở lại hai con đường song song. Gió tầng nào gặp mấy từng đó. Chỉ vì không đủ lý trí nhận ra chân lý đó nên lúc ấy em mới dây dưa mãi không chịu ngừng. Thật là khó cho anh và đau lòng cho em

Còn bây giờ,…

Mỗi ngày em vẫn đang cố gắng hoàn thiện bản thân. Học tập, đọc nhiều sách, rèn luyện tư duy và trở nên lý trí hơn. Em dặn lòng mình phải bình tĩnh sống và sáng suốt trong mỗi một lựa chọn tiếp theo trên đường đời. Em luôn trân trọng những phút giây đang trải qua và luôn biết ơn những điều đã xảy ra trong quá khứ. Cũng thật lòng biết ơn anh, vì đã cũng nhau đi chung một đoạn đường. Giờ em biết rằng, trong tình yêu, khoảng cách địa lý không đáng sợ, chỉ sợ lòng người xa cách mà thôi. Và em luôn tin sẽ có người đồng điệu về tâm hồn sẽ cùng anh, cũng như cùng em yêu một tình yêu trọn vẹn và đúng nghĩa...

© Minh Anh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Những ngày biết đau lòng | Radio Tình yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top