Yêu gần mà hóa xa?
2022-10-29 01:25
Tác giả:
Minh Anh
blogradio.vn - Em vẫn còn nhớ cảm giác chơ vơ giữa chỗ hẹn sau hơn hai giờ chờ đợi và nhận được tin nhắn: “Anh bận rồi, anh quên mất...”. Hay là nhiều ngày không liên lạc cũng chỉ vì lý do… “Anh bận quá em ơi.” Đó là khoảng cách về sự ưu tiên dành cho nhau.
***
Đã hơn hai năm từ khi chúng ta kết thúc mối quan hệ của mình trong thầm lặng. Vậy mà em vẫn đang trăn trở về lý do khiến hai đứa đã phải vật lộn với chính mình và đối phương trong suốt một khoảng thời gian dài. Em không biết anh còn nhớ cảm xúc lúc đấy hay không, nhưng em vẫn không thể nào quên được cảm giác cô đơn và lạc lõng đến lạ thường ngay cả khi có anh bên cạnh. Em nghĩ rằng: “Yêu gần mà yêu xa chắc chắn là vậy…”.
Người ta hay định nghĩa yêu xa là hai người yêu nhau đang phải xa nhau về khoảng cách địa lý, họ không thể gặp gỡ, không thể cầm tay nhau, ôm trọn nhau vào lòng. Yêu xa khó là vì không thể gần nhau nên không thể cảm nhận được sự thay đổi về cảm xúc, tâm tư của nhau, khó lòng san sẽ nỗi buồn cho nhau hơn. Dần dà, sự đồng cảm dần mất đi và rồi họ xa. Nhưng yêu anh rồi, em mới biết thì ra ở ngay cạnh bên người mình yêu cũng có thể cảm thấy xa cách đến thế… Em nghĩ rằng có lẽ ngay tại lúc bắt đầu mối quan hệ, chúng ta cũng đã khác nhau nhiều đến mức không thể dung hòa rồi.
Anh hơn em mười hai tuổi, khoảng cách là cả một thế hệ. Bạn thân em hay đùa rằng khi anh đang học cấp hai thì em vẫn đang còn ở trong bụng mẹ. Ấy thế mà lúc đó, em cứ cười xuề xòa: “Cái con này, tao đi chung với người yêu tao cũng chưa ai bảo là chú cháu đâu nhá!” Em là vậy, thấy thích anh rồi yêu anh thôi, đâu có khi nào suy nghĩ nhiều hơn…
Anh là Tiến sĩ du học nước ngoài, còn em là cô sinh viên non choẹt từ quê lên phố. Khoảng cách về sự trải đời của chúng ta chắc không chỉ là mười hai năm kinh nghiệm mà còn là sự tiếp xúc rộng mở với thế giới bên ngoài. Cũng vì những điều thú vị mà anh chia sẻ, những bức ảnh thơ mộng ở từng nước anh đã đi qua, những thuật ngữ mà anh dùng nhiều khi làm em phải hỏi bác google mới có thể hiểu - anh đã ghi dấu ấn đậm sâu trong mắt em. Anh cũng là người duy nhất làm em có ham muốn đi du học, đi du lịch đến những nơi anh từng đi qua (chắc anh không biết).
Anh đã từng yêu nhiều người đậm sâu, còn em mới chớm nở khái niệm yêu đương trong tuổi học trò. Có lẽ định nghĩa về tình yêu và cách yêu của anh đã bị nhiều người, nhiều biến cố trong quá khứ mài mòn đi sự mãnh liệt, chỉ còn lại sự tĩnh lặng, ôn hòa. Còn với em, tình yêu giống như ngọn lửa mới được thắp lên cứ phừng phực cháy, đốt hết thảy cả tâm trí, tình cảm mà không được tiết chế một chút nào.
Chúng ta khác nhau như vậy, thế nên…
Khi chúng ta nhìn nhận một vấn đề đều là hai quan điểm đối lập. Tuy anh không phải lúc nào cũng giành phần thắng nhưng vô tình trong những lần trao đổi, anh luôn có ý em thật ngây thơ chưa trải sự đời. Còn với em, nhiều quan điểm sống của anh thật khó có thể chấp nhận. Em mãi không nhận được sự đồng cảm nơi anh. Em không thể thấu hiểu được anh. Đó là khoảng cách trong tư duy và quan điểm sống.
Khi chúng ta yêu đương, em mong muốn được chia sẽ mọi thứ với anh, bên anh mọi lúc mỗi khi có thể. Còn với anh, em chỉ là một sự bon chen không cần thiết giữa bộn bề công việc và xã giao. Em vẫn còn nhớ cảm giác chơ vơ giữa chỗ hẹn sau hơn hai giờ chờ đợi và nhận được tin nhắn: “Anh bận rồi, anh quên mất...”. Hay là nhiều ngày không liên lạc cũng chỉ vì lý do… “Anh bận quá em ơi.” Đó là khoảng cách về sự ưu tiên dành cho nhau.
Và hơn hết khi chúng ta bên cạnh nhau, chúng ta đã không ngừng cãi vã. Cũng không biết từ lúc nào, những cái ôm đã biến mất khi chúng ta xoay lưng lại với nhau, nụ hôn đã giấu đi trong hàng giờ chiến tranh lạnh. Em đã phải tự hỏi lòng rằng đây có phải là tình yêu của người lớn hay không.
Cuối cùng, chia tay là điều không tránh khỏi. Em đã lặng lẽ biến mất, anh cũng không kiếm tìm. Hai con người khác nhau nhiều như thế - cùng nhau đi chung một đoạn đường, rồi lại trở lại hai con đường song song. Gió tầng nào gặp mấy từng đó. Chỉ vì không đủ lý trí nhận ra chân lý đó nên lúc ấy em mới dây dưa mãi không chịu ngừng. Thật là khó cho anh và đau lòng cho em
Còn bây giờ,…
Mỗi ngày em vẫn đang cố gắng hoàn thiện bản thân. Học tập, đọc nhiều sách, rèn luyện tư duy và trở nên lý trí hơn. Em dặn lòng mình phải bình tĩnh sống và sáng suốt trong mỗi một lựa chọn tiếp theo trên đường đời. Em luôn trân trọng những phút giây đang trải qua và luôn biết ơn những điều đã xảy ra trong quá khứ. Cũng thật lòng biết ơn anh, vì đã cũng nhau đi chung một đoạn đường. Giờ em biết rằng, trong tình yêu, khoảng cách địa lý không đáng sợ, chỉ sợ lòng người xa cách mà thôi. Và em luôn tin sẽ có người đồng điệu về tâm hồn sẽ cùng anh, cũng như cùng em yêu một tình yêu trọn vẹn và đúng nghĩa...
© Minh Anh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Những ngày biết đau lòng | Radio Tình yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những thói quen của người tích cực bạn nên học tập
Sống lạc quan và yêu đời sẽ giúp mọi hoạt động xung quanh bạn trở nên tốt đẹp và vui vẻ hơn rất nhiều. Đây cũng là một trong những thói quen được người tích cực sử dụng để cân bằng cuộc sống và đưa bản thân thoát ra khỏi chuyện không vui.

Hãy học cách đối đầu để thấy 'khổ' không đáng sợ
Nếu bạn càng chạy trốn, càng ẩn mình đi để tránh nó, thì tôi khẳng định rằng “khổ” sẽ ám mình cả đời. Khi bạn thật sự đối mặt với nó, bạn mới thật sự mới biết thật ra khổ không đáng sợ như bạn tưởng, khổ đau là yếu tố thúc đẩy bạn sang một trang sách mới của sự trưởng thành. Bên cạnh đó, có một lời khuyên tôi học được rằng, khi cảm thấy đau khổ bất lực, hãy thử giúp đỡ ai đó khác.

Liệu em còn, có ở đó nữa hay không?
Lại là tôi và cũng lại là em Vẫn buổi chiều như mọi lần gặp mặt Sao lòng tôi lại mang nhiều thắc mắc Liệu em còn, có ở đó nữa hay không?

Giá mà ngay từ đầu chúng ta là người lạ
Chuyện đã qua đừng nhắc lại, không lại kẻo làm rỉ máu vết thương vừa khép miệng vốn nên được chôn kín trong lòng. Câu chuyện cũ như một con đường vòng càng đi càng thấy ngắn… cứ mỗi lần nhắc đến sẽ thấy nó tồn tại ngắn đi đôi phần, không phải vì ta cố tình lượt bỏ, không phải vì ai đó làm ta không muốn nhắc về, chỉ đơn thuần câu chuyện khắc cốt ghi tâm như một bản nhạc buồn giữa trời mưa réo rắc, những giọt trầm trong câu chuyện mình ca thán vừa khéo trôi tuột và ẩn tuốt vào nốt mưa trầm buốt giá.

5 bí quyết chăm sóc bản thân của những cô gái Pháp
Chăm sóc bản thân là một kỹ năng sống không thể thiếu với tất cả mọi người. Riêng đối với người Pháp, chăm sóc bản thân còn là cách để tận hưởng cuộc sống và yêu thương chính bản thân. Hãy cùng chúng tôi điểm qua 5 bí quyết chăm sóc bản thân của những cô gái Pháp góp phần khiến cuộc sống của bạn tốt đẹp hơn nhé.

Mẹ và Tôi
Tình cảm của mẹ luôn là thứ khiến tôi mãi nhớ hoài, tôi cũng không nghĩ đó là một điều hiển nhiên tôi có thể có được, mà đó phải là trải qua rất nhiều kiếp sống tôi mới gặp đươc một người mẹ hết lòng yêu thương con cái như mẹ.

Màu của nỗi nhớ
Màu của tháng năm Màu của gió lay lá về miền nuối tiếc Màu của nắng mưa bạc theo từng kỉ niệm Màu ta đặt tên em.

Cậu đã cho tớ rất nhiều ấm áp
Cậu đã cho tớ những gì? Cậu cho tớ tình yêu thương, sự quan tâm, bao bọc. Cho tớ biết thế nào là thích một người. Cho tớ cảm nhận hương vị ngọt ngào nhưng cũng đắng cay khi nhắc về cậu. Cậu cho tớ sự đồng hành của một người bạn thân, sự lo lắng của anh trai đối với em gái mình. Cậu còn cho tớ cả sự mất mát nữa, Minh à.