Phát thanh xúc cảm của bạn !

Xin lỗi vì em không thể chờ đợi anh nữa rồi

2020-09-22 01:27

Tác giả: Phương Trâm


blogradio.vn - Em xin lỗi vì không thể chờ đợi anh về sau mỗi giờ tan ca nữa, em xin lỗi vì không thể chờ đợi tin nhắn của anh mỗi ngày, em xin lỗi vì không thể bên cạnh anh nữa. Nhưng hơn hết, em cần dành một lời xin lỗi cho bản thân mình, vì đã quên chăm sóc, quên yêu thương chính bản thân trong một thời gian dài vừa qua.

***

Em nhớ vào ngày kỉ niệm một năm yêu nhau của mình, đó là một ngày em không thể quên. Em bắt đầu buổi sáng vào lúc đồng hồ điểm 6 giờ. Em thức dậy với một sự háo hức và niềm vui. Trùng hợp, hôm ấy cũng là chủ nhật. Em bắt đầu lên kế hoạch để chúc mừng cho chúng ta, một lễ kỉ niệm nho nhỏ sau một thời gian dài bên nhau.

Bí mật chuẩn bị cho anh một không gian lãng mạn, một chiếc bánh sinh nhật, nến và cả hoa, tất nhiên không thể thiếu em. Bỏ qua sự vụng về của mình, em vào bếp và chuẩn bị một bữa ăn ấm áp như anh từng nói. Càng lúc em càng vui, càng hồi hộp và càng háo hức. Loay hoay một ngày, cuối cùng cũng đã đến 7 giờ tối, em vào trang điểm lại cho bản thân và chờ anh về.

Bước ra căn phòng em đã tất bật chuẩn bị cùng phong thái xinh đẹp nhất, em chờ anh về. Bật bản nhạc bọn mình thường nghe, tất cả đều thật hạnh phúc. Đồng hồ tích tắc đến 9 giờ tối, em tự nhủ bản thân anh sẽ về sớm thôi, chắc anh có công việc cần giải quyết, mình phải thông cảm cho anh. Một lúc sau, tin nhắn đến: “Anh bận, em ngủ trước đi”. Một chút hụt hẫng, nước mắt ứa ra, em vẫn tự dặn lòng, chắc là anh ấy tạo bất ngờ cho mình. Tiếp tục chờ, em vẫn chờ.

Bây giờ là 11h30 rồi. Nến đã tắt, đồ ăn đã nguội, mascara đã nhòe, vết son đã mờ đi. Em lẳng lặng đi vào phòng, tắt đèn rồi nằm lặng im. Cuối cùng, anh cũng đã về. Em đã nghĩ ra hàng ngàn lý do anh có thể nói, nhưng không. Anh lại bảo: “Hôm nay là ngày gì mà em lại chuẩn bị như thế?” . Em lẳng lặng đưa ra bức thư lúc sáng mình viết cho anh. “Anh xin lỗi, anh thật sự xin lỗi. Là lỗi của anh.”.

manhme1_(1).[2]

Lần nào cũng như thế, là một mình em chờ đời, là một mình em tương tư và sau tất cả cũng chỉ là lời xin lỗi của anh. Em xin lỗi vì không thể chờ đợi anh về sau mỗi giờ tan ca nữa, em xin lỗi vì không thể chờ đợi tin nhắn của anh mỗi ngày, em xin lỗi vì không thể bên cạnh anh nữa. Nhưng hơn hết, em cần dành một lời xin lỗi cho bản thân mình, vì đã quên chăm sóc, quên yêu thương chính bản thân trong một thời gian dài vừa qua.

Em cũng từng nghe ai đó nói rằng: “Tình yêu không làm bạn tổn thương. Người không biết yêu mới làm bạn tổn thương, đừng nhầm lẫn”. Vì thế, em sẽ tìm kiếm cho mình một người phù hợp hơn, người đó sẽ là người quan tâm em, chăm sóc em, thay cho khoảng thời gian vừa qua, và đó cũng không phải là anh. Đến bây giờ, em mới có thể đủ can đảm để nói với anh, người em từng xem là cả thế giới: “Mình dừng lại anh nhé”.

Chúc cho anh và em đều sẽ hạnh phúc với cuộc sống mới, hạnh phúc mới. Cũng gửi cho em một lời cảm ơn vì đã yêu hết mình như thế trong thời gian qua, sẽ có người đến và yêu em như cách em đã từng. Cô gái, hạnh phúc nhé.

© Phương Trâm - blogradio.vn

Xem thêm: Em chẳng còn trẻ để chờ anh mãi được đâu

Phương Trâm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cô giáo mầm non

Cô giáo mầm non

Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức

Miền ký ức

Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.

Mối tình buồn

Mối tình buồn

Mối tình buồn chớp nhoáng của cô gái nhỏ trong đêm hội làng nô nức

Tháng 9, chúng ta đã một mình trưởng thành!

Tháng 9, chúng ta đã một mình trưởng thành!

Người ta nói, khi bạn muốn giải tỏa cảm xúc hãy nói ra hoặc viết ra cảm xúc của bạn. Ấy thế mà tớ chả thể có nổi sức để viết nữa. Khi mọi thứ trải qua cả rồi, tớ mới ngồi đây viết lại những thứ đã qua khiến tớ có cái nhìn nhận về nhân sinh này.

Mảnh hồn quê

Mảnh hồn quê

Nước đã lên gần chạm mép bờ đê, những con nước ròng, nước lớn lững lờ mang theo những mảng phù sa bồi đắp, bên bồi bên lở. Yên hít mũi nghe mùi nước mắm kho quẹt thơm lừng, mằn mặn bốc ra từ gian bếp nhỏ. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu lên gương mặt của Yên đang lấm tấm mồ hôi. Mùa gió bấc về, lại nhớ mùi khoai, mùi bắp nướng lùi trong cái bếp dã chiến đêm giao thừa nấu bánh.

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo

Nghề giáo

Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi

Những ngày xanh tươi

Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.

back to top