Vùng biển quê tôi
2020-10-15 01:05
Tác giả:
Phạm Hồng Khánh
blogradio.vn - Chúng tôi được sống, được dạy cho chúng tôi nhiều điều, sự trưởng thành và khôn lớn như ngày hôm nay là minh chứng cho một tình yêu với vùng biển quê tôi. Dù bây giờ nơi đây đang dần phát triển, mang dáng dấp của một đô thị phát triển nhưng ở đâu đấy, tôi vẫn thấy một nét đẹp riêng, một nét đặc trưng khó có thể thay đổi được.
***
Độ vào khoảng 3 giờ sáng như thường lệ, tiếng chuông báo thức lại vang lên “Tích…tích…tích” âm thanh quen thuộc đó làm cho không gian trong căn nhà từ tĩnh mịch dần chuyển sang náo động hẳn lên.
Tất cả mọi thành viên đều choàng tỉnh giấc nhưng rồi lại chìm vào giấc ngủ sau tiếng reo ngân của tiếng chuông nhưng chỉ riêng bố tôi thức dậy để đón chào một ngày mới.
Bố tôi là một ngư dân làng chài ven biển. Cứ độ vào giờ đó, bố tôi sắp sửa ra khơi đánh cá, với bố đó là công việc, là cuộc sống, là ngôi nhà thứ hai.
Bố dành tình cảm cho biển nhiều hơn tình yêu chính bản thân mình. Sự mặn nồng của nước đã bám trên thân người gầy gò, một chút da ngăm đen xen lẫn màu đỏ rát ở cổ bởi vì “dầm mưa dãi nắng” nhiều.
Có lẽ vì cuộc sống mưu sinh hoặc cũng có thể bố muốn giữ làng nghề truyền thống từ đời này sang đời khác mới cố vươn khơi, bám biển lâu như vậy. Thế mà hồi bé tôi ngờ nghệch hỏi mẹ “Sao bố không làm công việc gì nhẹ nhàng, có thể dậy lúc nào thì dậy?”. Mẹ tôi mỉm cười “Vậy thì cố gắng lên học cho giỏi rồi thành đạt kiếm được nhiều tiền thì bố khỏi đi làm”.
Lớn lên tôi mới hiểu, tôi mới nhận ra được vì sao bố yêu biển hay biển muốn bên cạnh bố đến nhường nào.
Tôi chưa có dịp ra khơi đánh cá bao giờ nhưng tôi thấu hiểu được, để có được mẻ cá ngon phải bỏ công sức như thế nào. Sự nhọc nhằn, vất vả, mồ hôi ướt sũng cả cơ thể từng phút một là cụm từ để tôi diễn tả được sự khó lường của công việc.
Mỗi công việc đều có cái khó riêng nhưng với bố đó là sự yêu nghề, kiên trì với biển. Dù có mệt thì với những ngư dân như bố khi trở về phải có được mẻ cá tươi ngon nhất. Đó là thành quả của một ngày làm việc đầy mệt nhọc. Đôi lúc đáp lại sự vất vả đó, biển đã cho ngư dân “lộc trời” như tấn cá ngừ, trăm tạ mực, được dịp bội thu.
Có lẽ vì vậy, bố nói riêng và người làng chài quê tôi nói chung ai nấy đều cũng tìm được niềm vui trong công việc. Cũng chính nhờ vào đôi bàn tay khéo léo, đặt tâm huyết tình yêu với biển mà có lẽ tôi mới thấy được cá quê tôi ngon đến nhường nào.
Mỗi lần được về quê ăn một miếng cá nướng, chấm với bát nước mắm thì lúc nào cũng hết cơm lúc nào cũng không hay. Miếng thịt cá trắng, dẻo, cộng thêm độ ngậy trong từng thớ thịt hòa quyện độ mặn của nước mắm, tạo nên một bữa ăn khó quên.
Có lúc câu được nhiều mực, nhiều cua mang về cho anh em chúng tôi thưởng thức. Mực chỉ to độ tầm hai đốt ngón tay nhưng cái bụng thì phình ra bởi quá nhiều xôi, hít lấy một hơi thật dài, nhai từ từ miếng thịt trong miệng, tỏa ra vị ngọt lịm, giòn dai.
Cua luộc lên chắc nình nịch, gạch cua bám đầy cả vỏ mai, cắn một miếng giòn rụm rồi tan dần trong miệng. Ngồi nhâm nhi thưởng thức, từ chính sức lao động của người làng chài như được chính được ăn “sơn hào hải vị" mà hồi nhỏ thường hay nghe.
Thiên nhiên đã ban tặng cho quê tôi những thứ quà của biển trời, là đặc sản của vùng chài quê tôi. Yêu mến con người nơi đây, vừa chân chất, cần cù chịu khó mà tôi hay gọi đó là “Anh hùng của biển cả”.
Đôi lúc sự ồn ào, tấp nập giữa chốn phồn hoa đô thị muốn được tìm về sự bình yên, trong lành của biển thả mình vào làn nước trong xanh, thì bao mệt nhọc áp lực được giải tỏa hết.
Biển quê tôi đẹp lắm. Buổi sáng thức dậy sớm đi trên bãi cát vàng,ngắm chờ ánh bình minh ở phía chân trời đang nhú dần lên, xé tan cả bầu trời tối mở ra một ngày mới tràn đầy ánh sáng và năng lượng. Ngước nhìn lên bầu trời xanh, từng đàn chim vẫn đang bay cao, bay xa mang trên mình nhiều ước mơ hoài bão.
Xa xa phía bên kia, những ngọn núi như những bức tường thành đứng hiên ngang, hùng vĩ. Quả là một bức tranh sống động, phong cảnh thật nên thơ, hữu tình. Chỉ được như vậy thôi, tâm hồi tôi lại được trở về như hồi bé càng thêm yêu đời, chẳng còn chút bận tâm hay nhiều lo toan.
Được về quê là được tiếp thêm nhiều năng lượng, là được ngâm mình rồi thỏa sức vùng vẫy giữa dòng nước trong xanh, lắng nghe tiếng gió thổi, đi vi vu trên con đường làng quen thuộc, lại càng thêm yêu thật nhiều. Quê tôi là vậy, đi đâu xa lại càng muốn về.
Chúng tôi được sống, được dạy cho chúng tôi nhiều điều, sự trưởng thành và khôn lớn như ngày hôm nay là minh chứng cho một tình yêu với vùng biển quê tôi. Dù bây giờ nơi đây đang dần phát triển, mang dáng dấp của một đô thị phát triển nhưng ở đâu đấy, tôi vẫn thấy một nét đẹp riêng, một nét đặc trưng khó có thể thay đổi được.
© PHÁNH_TOVO_PHK - blogradio.vn
Xem thêm: Không thể bên nhau trọn đời
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."
Những năm tháng không quên
Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.









