Phát thanh xúc cảm của bạn !

Với em, anh mãi là gã khờ si tình

2019-09-01 01:30

Tác giả: Cỏ


blogradio.vn - Trên địa cầu rộng lớn này, hết thảy chúng ta đều là những linh hồn mềm yếu, và anh biết ai cũng mang trong mình nỗi niềm riêng tư như thế. Để làm chủ được vận mệnh của mình, anh sẽ còn phải mạnh mẽ hơn và cố gắng hơn ngàn lần thế nữa. Anh tin vào một ngày, chúng ta sẽ lại gặp nhau như chúng ta của những ngày xưa cũ, nhưng là với tâm thế của một con người khác –người đã không còn bị bó buộc bởi gánh nặng mưu sinh.

***

3h sáng. Đối diện màn hình máy tính, anh dè dặt thả mình, tựa tấm lưng đã mỏi nhừ trên chiếc ghế bạc màu cũ kĩ. Không thể chợp mắt, anh lại để tâm tư dạt về với những suy nghĩ không tên... về em, về cuộc đời.

Đêm, chiếc đồng hồ chậm rãi đếm từng nhịp thời gian, bốn bề yên ắng bao trùm căn phòng ảm đạm và anh cảm giác lạc lõng như bị cả thế giới vứt bỏ lại phía sau, trôi vô định trong những gì tối nhất.

Này người anh thương, đến một lúc nào đó trong cuộc đời này, em sẽ nhận ra rằng vào chính thời khắc khi ta chơi vơi nhất, ta sẽ chẳng thể làm gì khác hơn ngoài  im lặng. Thậm chí thế giới ngoài kia càng ồn ã bao nhiêu, ta lại càng cô độc bấy nhiêu. Giữa lúc ấy, có kẻ sẽ trốn chạy, đắm mình trong men say, lại có những kẻ giống như anh lúc này, gồng mình nỗ lực, cố vớt vát lại chút dũng khí còn vương trong mớ cảm xúc ngổn ngang, vô định. Nhưng dù có bằng trăm phương ngàn kế thì cho đến cuối cùng, vẫn sẽ là phải một mình đơn độc đối diện với trò chơi của số phận vậy thôi.

Này người anh thương, Hà Thành về đêm cũng biết buồn như bao chốn khác. Lặng thinh nhắc anh nhớ về những chiều mắt hơi nhòe, người hơi mỏi, tai ù ù như chẳng còn muốn lắng nghe thế gian nói gì, điều gì đã khiến anh chỉ còn muốn lặng im trong những nỗi niềm của riêng mình như vậy? Sau một chặng đường dài học cách trưởng thành, anh bắt đầu ngừng nói về nỗi đau và khép lòng mình lại. Anh cũng không còn nhớ nổi đã bao nhiêu ngày làm bạn với cô đơn. Giờ với anh, đau khổ, thất bại hay sự cười chê của người đời cũng chẳng còn đáng sợ. Thứ  đáng sợ hơn tất cả là  hoài nghi chính mình. Ta còn không thể tin ta, thì ai sẽ tin ta?

Này người anh thương, em có muốn nghe một chút buồn không? Mỗi lần kề bên  em anh lại nảy sinh khao khát muốn được giãi bày,thủ thỉ... Nhưng đối diện nụ cười em, anh chẳng thể nỡ đem cuộc đời toàn những nặng nề, bon chen để giữ em lại mà than thở. Kẻ làm trai ngày ngày tỏ ra vui vẻ trước cả thế gian đang gánh trên vai bóng hình của một gã tự tình yếu đuối... chỉ mong có thể là chỗ dựa,là người chở che cho em bằng tất cả tấm lòng.

Này người anh thương, tinh tế như em hẳn luôn hiểu được anh trân trọng từng giây một thế nào. Đáng lý anh nên nghĩ đơn giản hơn, tận hưởng những lúc đó, hơn là lo lắng cho sự chia lìa sau này. Nhưng nỗi ám ảnh cứ đeo bám anh trong bốn bức tường. Anh sợ, sợ em không còn muốn ở bên, sợ chỉ cần chùn chân một bước cũng có thể mất em, không thể lo lắng đủ đầy cho em... rồi anh sẽ lấy tư cách gì để ở bên em? Thứ cảm nhận ủ dột lê thê này kéo tới, ngày một nặng nề hơn, ngập tràn trong căn phòng anh, trong lòng anh. Có những lúc áp lực khiến anh cảm thấy bi quan về sự tồn tại của chính mình nhưng anh biết anh phải dùng lý trí để không bị chúng làm tổn thương thêm nữa, anh phải làm gì đó hơn là nhắm mắt, bịt tai. Anh không cứu nổi anh thì còn ai có thể?

Này người anh thương, hơn hết thảy anh biết mình còn có em, còn có tuổi trẻ. Trong cuộc sống nỗ lực đến liều mạng này, em biết mà, không phải cứ yêu là có thể có được một chuyện tình. Tình yêu là một thứ diệu kì song phương, là hai người cùng nhìn về một hướng. Và vì lẽ đó, người ta sẽ chỉ hạnh phúc khi họ được thương. Em à, sau ánh mắt kia, anh biết em đang giấu kín nhiều tâm sự, lấy yêu thương để khỏa lấp đi tất cả chống chếnh của đôi mình, vỗ về, xoa dịu anh. Đôi khi anh loay hoay không biết mình phải cư xử sao cho đúng với tâm hồn mỏng manh của cô gái anh thương, chỉ sợ một câu nói vu vơ cũng làm em tan vỡ. Vậy nên hãy gọi cho anh khi em cần, đối xử với anh theo cách mà em muốn...

Chỉ cần em đừng lấy im lặng tạo nên khoảng cách giữa đôi ta, đừng giữ mọi thứ trong lòng như cách em vẫn làm trước đó. Vì không là em thì sẽ chẳng thể là ai khác... gã khờ si tình như anh biết phải làm sao nếu lỡ đánh mất em?

Em thân yêu, rồi anh sẽ lại bắt đầu ngày mới với cafe, với dòng tin nhắn chúc em buổi sáng. Vết xước trong lồng ngực hằng đêm sẽ không thể làm anh gục ngã, anh biến chúng thành động lực, cổ vũ anh khi bình minh dần lên. Chỉ cần có em ở đó, thì hiển nhiên giống như một quy luật của vũ trụ, anh sẽ lại tự kéo mình về với quỹ đạo thường ngày được thôi. Trên địa cầu rộng lớn này, hết thảy chúng ta đều là những linh hồn mềm yếu, và anh biết ai cũng mang trong mình nỗi niềm riêng tư như thế. Để làm chủ được vận mệnh của mình, anh sẽ còn phải mạnh mẽ hơn và cố gắng hơn ngàn lần thế nữa. Anh tin vào một ngày, chúng ta sẽ lại gặp nhau như chúng ta của những ngày xưa cũ, nhưng là với tâm thế của một con người khác –người đã không còn bị bó buộc bởi gánh nặng mưu sinh.

© Thảo – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Ngoảnh lại nhìn anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên

Ngọn nến được thắp lên

Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

Về để thấy tết (Phần 2)

Về để thấy tết (Phần 2)

Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?

back to top