Tuổi trẻ không phải là một ván game để mỗi khi sai có thể chơi lại từ đầu
2020-06-06 01:25
Tác giả:
blogradio.vn - Nghe này, tuổi trẻ chỉ có một thôi, vì vậy hãy sống hết mình với nó đời người là hữu hạn.
Giá đời như ván game thì ta đã có thể hack thêm nhiều mạng để sống, đi sai một bước muốn đi lại thì ta dùng “undo”, muốn đi mà không muốn gặp chướng ngại vật thì dùng server đã hack. Như vậy cuộc sống lại quá dễ dàng rồi, cần gì nỗ lực? Lựa chọn của bạn là gì? Tiếp tục mộng tưởng về tương lai hay bắt đầu cố gắng từ bây giờ?
Gửi cô gái đang chìm đắm trong nỗi tuyệt vọng vì nghĩ rằng cả thế giới đang bỏ lại em. 2h30’ sáng. Deadline gấp lắm hả em? Đừng thức khuya như vậy, ngủ thôi, ngày mai… có thể sẽ lại là một ngày u ám. Khó khăn lắm đúng không? Hôm nay lại là một ngày trời mưa, không khí ẩm ướt thật khiến tâm trạng con người ta chìm trong sự não nề. Em đang vội vã sửa soạn để kịp tới trường vào tiết đầu, thức trắng đêm với đống bài tập mới chợp mắt được vài giờ ngắn ngủi tiếng báo thức đã reo. Chen chúc trên chiếc xe bus đông tới ngộp thở, em lặng lẽ đưa mắt qua khung cửa, mưa vẫn rơi không ngừng. Em lẳng lặng mở ô bước vội theo dòng người vào trường.
Đã 2 năm rồi, em trải qua cuộc sống tự lập. Ngày đi học, chiều đi dạy thêm, tối cật lực chen trên bus cùng dòng người tan sở để tới quán ăn nơi em làm partime tối. 11h đêm về tới phòng trọ, lặng lẽ tắm rửa ngồi làm bài tập. Điện thoại cả ngày trời cũng không có lấy một cuộc gọi, có phải em bị cả thế giới này quay lưng rồi phải không? Thật mệt... Cố gắng vì điều gì à? Em cũng không rõ nữa, chỉ là nếu không cố gắng em sẽ không biết cuộc đời này rồi sẽ trôi về đâu. Em thật kiên cường, luôn nhủ lòng không thể gục ngã vì em biết sau lưng không có ai chống đỡ, đời lắm bão giông, chông gai còn ở phía trước.
Nén nước mắt dưới hàng mi, ngẩng cao đầu lặng ngắm nhìn vì sao, người em yêu thương đều đang dõi theo em. Cuộc đời tự cho mình hà khắc với mỗi số phận khác nhau để em nhận ra nỗ lực quan trọng nhường nào. Đừng sống khép mình lại nữa em nhé, em sẽ không thể thấy khi gặp gỡ bạn bè lại có biết bao vui vẻ, cảnh đẹp ngoài cuộc sống kia là biết bao đẹp đẽ nếu cứ nhốt mình trong khuôn khổ cứng nhắc của cuộc sống. Không phải không ai cần em, mà là vì những người đã hết nợ với em rồi, họ rời bỏ không phải muốn em tự cô lập mình như bây giờ, họ rời đi để nhường chỗ cho một bờ vai khác vững chãi hơn đủ để chở che những lúc em yếu lòng. Vậy nên em à, hãy luôn mỉm cười bão giông rồi sẽ qua đi chỉ còn bình yên ở lại. Hãy ngoảnh lịa phía sau để nhận thấy mình không độc hành trên con đường khó khăn này. Mạnh mẽ lên em nhé, cho mình một cơ hội chạm tay tới hạnh phúc!
Gửi cô gái đang cố níu giữ lấy một bóng hình đã xa. Mệt lắm rồi phải không? Buông tay thôi em à đừng níu giữ những thứ không thuộc về mình nữa người ta đang hạnh phúc với cuộc sống mới kìa! Còn em sao cứ mãi vẩn vơ trong dòng kí ức đứt đoạn vậy! Đừng quan tâm tới những dòng trạng thái người đó đăng lên, đừng lặng lẽ tìm kiếm những người tương tác thân mật trên mạng xã hội của người đó nữa em à. Còn là gì của nhau đâu em.
Người ta đang bận chứng minh cho cả thế giới biết người ta đang hạnh phúc bên lựa chọn mới rồi, làm gì có quan tâm tới em nữa. Tự mình đọc, tự mình xem rồi tự mình kiểm chứng, rồi có mệt không em? Mệt rồi thì hãy buông bỏ và học cách chấp nhận. Đâu phải chỉ mình em đau, đâu phải giữa hàng tỷ người trên thế giới này có mỗi mình em thất tình? Người ta hạnh phúc được thì cớ sao em cứ mải đắm chìm.
Dẫu biết rằng đó là mối tình đầu đời của em - một mối tình đong đầy hồi ức của tuổi ngây dại, nhưng em à không có gì là mãi mãi, hãy nhớ về nó như một đoạn hồi ức đã qua đi. Dòng chảy thời gian vẫn lặng lẽ trôi, nó không vì em mà dừng lại đâu. “Mạnh mẽ lên cô gái nào cười lên như chưa vấp ngã, buồn phiền làm chi tương lai vẫn phía trước chào đón em… hạnh phúc nằm trên đôi tay em đó”.
Em à, không phải cả đời em sẽ chỉ yêu duy nhất một người đâu điều đó chỉ đúng khi em gặp đúng người và đúng thời điểm. Nếu không đúng thì sao? Em sẽ gặp rất nhiều người khác nữa, có người ngang qua đời em như gió thoảng bởi em với họ có duyên chứ không có nợ. Sự gắn kết nó phải đi kèm theo chữ duyên nợ cơ em. Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là người đó, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước. Nhìn em xem, tự ôm trong mình nỗi đau để rồi tự giằng xé gặm nhấm nó một mình. Phụ nữ - sinh ra là để yêu thương mà em, đừng nhận hết mọi nỗi buồn.
Ở cái tuổi đôi mươi này, em vẫn còn một nửa mộng mơ đó em sao không thử bắt đầu lại. Thật ra nghĩ tới thấy nó khó khăn nhưng hãy thử đi em à! Dậy thật sớm kéo rèm cửa đón ánh bình minh, làm những điều em muốn, nghĩ tới tương lai. Hạnh phúc của em là do em nắm giữ không phải nằm trong tay người đó. Đừng dùng men say làm liều thuốc cho sự lãng quên nó chỉ càng làm em nhớ và chìm đắm trong đau khổ. Đừng nghĩ dùng cách đó là em đã trưởng thành. Đứng dậy ra trải nghiệm cuộc sống đi em, còn nhiều thứ mới mẻ.
Đừng mải chìm đắm trong nỗi đau, vì đâu ai đau mãi một đời hả em chỉ có những người cứ bám víu nỗi buồn chẳng chịu buông bỏ rồi tự làm mình đau, chẳng ai có thể làm mình đau đớn ngoài bản thân. Thăng trầm là một quy luật của cuộc sống. Hãy để nỗi buồn theo gió cuốn trôi đi, gói ghém những yêu thương đong đầy rồi lặng lẽ cất vào một góc nhỏ trong tim em à. Ngày mai sẽ là một ngày nắng xanh em nhỉ?
Hạnh phúc không đơn giản là điểm đến mà nó là hành trình chúng ta đang trải nghiệm. Cuộc đời mỗi người cũng giống như một cuộc chạy đua vậy, sẽ có người thắng kẻ thua. Điều đó phụ thuộc vào bản thân mình có quyết tâm nỗ lực tới đâu. Tuổi trẻ là hành trình không tìm ra bến đỗ, hành khách luôn tự ru mình bằng những ước vọng xa xôi. Vậy nên, hãy luôn là chính mình làm những điều mình muốn làm ngay lúc này, vì còn tuổi trẻ ở bên mọi nỗ lực cho sự hi sinh của những năm tháng ấy sẽ được tương lai hồi đáp. Vấp ngã chẳng đáng sợ - đáng sợ là không biết vực dậy như thế nào từ nỗi đau đó.
Là con gái hãy sống như một trái dứa: đầu đội vương miện, dáng đứng hiên ngang- bên ngoài gai góc, bên trong ngọt ngào. Chẳng phải cuộc đời mỗi người là một ẩn số sao? Đừng mải khắc khoải u mê trong quá khứ hãy nghĩ về tương lai phía trước. Ta sẽ chẳng biết được ngày mai diễn ra như thế nào, vì mỗi ngài thức dậy ta có quyền tô vẽ cho cuộc sống của bản thân một sắc màu khác nhau. Nếu tương lai của bạn nằm trong chính đôi tay bạn vẽ nên, vậy bạn sẽ vẽ gì? Và phải luôn ghi nhớ rằng không bao giờ gục ngã giữa cuộc đời này!
© Uyên Hoàng – blogradio.vn
Xem thêm Blog Radio:
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu