Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi 23 thanh xuân ấy tôi nhất định không bỏ lỡ

2017-04-24 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Mẹ bảo "23 con thực sự tay trắng” chẳng có nổi một công việc ổn định với người ta. Chẳng có người yêu sớm tối rủ rỉ chuyện trò. Đến bây giờ con thực sự chẳng có gì trong tay. Nhưng nếu mẹ biết con thực sự có rất nhiều mẹ ạ, con có gia đình là thứ quý gia nhất, có ba mẹ và mấy đứa em luôn khỏe mạnh, có lũ bạn thân sớm tối bên cạnh có mặt lúc con cần, có những người luôn mang đến hạnh phúc cho con, không khi nào bỏ rơi con, đó không phải là tất cả sao. Chắc là giống như người ta nói “bạn cần sức mạnh, nghị lực nên cuộc sống đặt ra những khó khăn, nghịch cảnh để bạn vượt qua và mạnh mẽ hơn”. Con luôn tin và lạc quan như thế.

***

Có lẽ tuổi nào cũng có những nỗi lo lắng riêng chăng, thế nên tuổi 23 cũng khiến tôi mệt mỏi và chênh vênh ghê gớm.

23 tuổi cảm thấy bản thân dường như vô dụng trước mọi thứ. Ra trường ai cũng cần có một công việc để ổn định kinh tế, để kiếm cho mình những đồng nghiệp vừa ý. Tôi cũng chọn cho mình một công việc, nó làm tôi vui, làm tôi muốn cố gắng từng ngày, nhưng đó lại thật sự là những ngày bế tắc nhất trong cuộc đời.

Đi làm, phấn đấu để làm tốt, phấn đấu để chứng tỏ mình và rồi phấn đấu để rời bỏ nó. Nhưng đến khi có thể rời bỏ được rồi thì sao? Đến khi thuyết phục được ba mẹ rồi thì sao? Đến lúc đó mới giật mình nhận ra rằng bản thân không thể thuyết phục nổi chính mình, không biết dùng cách nào để thoát ra nổi cái vòng luẩn quẩn, nhân sinh mà cuộc đời trói buộc.

Tôi lựa chọn ra đi giữa bao ràng buộc, bao tình cảm của mọi người dành cho tôi. Tôi không cho phép mình tham lam cái an toàn trước mắt, không cho phép mình chịu khuất phục, không cho phép lý tưởng mình bị vùi dập bởi chính sự thỏa hiệp của bản thân. Tôi lựa chọn từ bỏ những tình cảm trân quý biết bao, biết từ bỏ sẽ không còn cơ hội nào nữa vẫn không thể thuyết phục nổi bản thân và chấp nhận bắt đầu lại, mọi người bảo tôi cố chấp, tôi bảo thủ. Nhưng tôi muốn để mình có thể tự quyết định con đường và cuộc sống của chính mình. Tuổi 23 đã đủ chênh vênh lắm rồi, tôi không muốn thời gian cứ trôi qua trong sự chênh vênh lạc lối ấy.

Tuổi 23 thanh xuân ấy tôi nhất định không bỏ lỡ

Và 23 tuổi tôi cũng đã từng yêu, từng chia tay, từng thất tình, cũng từng thầm yêu 1 chàng trai, cũng từng vì người cũ mà đóng cửa trái tim mình không cho phép ai chạm tới. Nhiều khi cuộc sống khắc nghiệt quá lại tự gồng mình lên để chịu trách nhiệm với chính mình. Cũng có lúc mệt mỏi cần một bờ vai để dựa mà chẳng dám dựa vào ai, sợ rằng khi dựa vào rồi sẽ không đủ sức để một mình đi tiếp nữa.

23 tuổi vẫn còn bu bám lũ bạn thân, còn muốn đi cùng chúng nó đến chân trời góc bể. Chừng ấy năm của cuộc đời không thể nói đã nếm trải tất cả vị đắng vị ngọt của cuộc đời nhưng tôi cũng đã biết như thế nào là ngọt ngào hạnh phúc, như thế nào là đau đớn tận tim gan, biết bữa cơm gia đình là quý giá như thế nào, lòng mẹ ấm áp bao nhiêu, và ánh mắt ba sâu ngời biển cả.

23 tuổi cũng chứng kiến rất nhiều cuộc sinh ly tử biệt, khoảng cách xa nhất chính là lúc vẫn nhìn thấy người đó đứng trước mặt mình, nhưng không thể nghe mình nói, không thể biết mình đau, họ đã hoàn toàn thuộc về một thế giới khác. Khoảnh khắc nhìn người mình yêu thương dần rời xa mình, là sự đau đớn không thể nào diễn tả nỗi mà nếu như không thực sự trải qua thì không thể nào khắc cốt ghi tâm.

Tuổi 23 thanh xuân ấy tôi nhất định không bỏ lỡ

Mẹ bảo "23 con thực sự tay trắng” chẳng có nổi một công việc ổn định với người ta. Chẳng có người yêu sớm tối rủ rỉ chuyện trò. Đến bây giờ con thực sự chẳng có gì trong tay. Nhưng nếu mẹ biết con thực sự có rất nhiều mẹ ạ, con có gia đình là thứ quý gia nhất, có ba mẹ và mấy đứa em luôn khỏe mạnh, có lũ bạn thân sớm tối bên cạnh có mặt lúc con cần, có những người luôn mang đến hạnh phúc cho con, không khi nào bỏ rơi con, đó không phải là tất cả sao. Chắc là giống như người ta nói “bạn cần sức mạnh, nghị lực nên cuộc sống đặt ra những khó khăn, nghịch cảnh để bạn vượt qua và mạnh mẽ hơn”. Con luôn tin và lạc quan như thế.

Tuổi trẻ có lúc ngọt ngào như hương vi alphelybe dâu mà tôi vẫn thích, có khi lại đắng ngắt như ly cafe đen, có khi lại giống mùi vị sầu riêng thật đặc biệt, nhưng dù thế nào đó cũng là thanh xuân nhất định tôi sẽ không bao giờ có cơ hội để bõ lỡ lần nữa.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top