Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi thương cậu hết hôm nay thôi nhé

2021-10-29 01:22

Tác giả: nấm


blogradio.vn - Cậu à, nốt hôm nay tôi thương cậu thôi nhé, nốt hôm nay thôi. Tôi mệt rồi. Ngày mai, tôi sẽ buông bỏ cậu cho nhẹ lòng hơn. Ngày mai, tôi sẽ không nhớ nhung cậu nữa. Cảm ơn cậu đã là một mảnh ghép thanh xuân của tôi.

***

Hà Nội hôm nay mưa to thật, những cơn mưa nặng hạt cứ trút xuống bên ngoài cửa sổ từ sáng sớm khiến tâm trạng tôi có chút nặng nề. Tôi là một cô gái vốn rất năng động, hoạt bát thì nay lại nằm lì trên giường chả muốn đi đâu cũng chả muốn làm gì cả, dường như cơn mưa ngoài kia đã cuốn trôi đi hết nhưng cảm xúc vui tươi thường ngày của một cô gái vừa tròn 19 tuổi. Tôi đưa mắt ra phía bàn học rồi bất chợt va phải tấm ảnh kỉ yếu năm đó, trong đó có hình ảnh cậu - một người con trai tôi thương đến đau lòng.

Cậu và tôi là bạn học chung lớp với nhau từ lớp 10 nhưng khi ấy chúng tôi chỉ là những người bạn xã giao, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của nhau trong lớp. Mãi đến đầu năm lớp 12, khi cô chuyển cậu sang ngồi phía trên tôi, tôi mới có dịp trò chuyện nhiều hơn cùng cậu. 

Cậu là một chàng trai có nụ cười rất đẹp cùng cách nói chuyện rất duyên làm cho tôi – một cô gái khá e dè và nhút nhát mỗi khi nói chuyện với người khác cũng phải cười nghiêng ngả khi trò chuyện cùng cậu.

Trong một lần đi nhậu với hai chị họ, tôi hào hứng up ảnh lên story mạng xã hội với dòng tin “Tìm bạn nhậu cùng”. Mươi phút sau, tôi thấy cậu nhắn tin trêu “Tưởng ngoan hiền lắm hóa ra cũng đi nhậu cơ à” thế là tôi cũng chả kém cạnh trêu lại “Thử đi nhậu cùng đi rồi biết ai hơn ai” ai ngờ cậu đồng ý thật.

Lúc này tôi có phần lo lắng và hoảng sợ bởi đó là lần đầu tiên tôi chủ động rủ con trai đi nhậu, lại còn là một thằng con trai mới thân được một tháng. Tôi chợt thấy hối hận về quyết định vội vàng của mình lúc bấy giờ nhưng với bản tính ngang bướng tôi vẫn quyết “chơi” đến cùng.

tx_5

 

Hôm sau sau buổi lễ mít tinh 20 tháng 11 ở trường cậu chủ động đến nói với tôi “Nhớ kèo tối nay đi Hồ Tây nhậu nhá”. Tôi e dè hỏi “Bộ có mỗi tao với mày đi nhậu hả?”. Cậu đáp “Mày có thể rủ thêm mấy đứa lớp mình nếu muốn”. Tôi như vớ được vàng, nhanh nhảu đáp “Tao rủ thêm T với A nhá”. 

Tối hôm đó như đã hẹn 4 đứa tôi lao đi trên con xe thẳng tiến đến Hồ Tây cùng vài ba lon bia đã mua sẵn. Ngọn gió mát Hồ Tây khiến tôi thật khoan khoái, dễ chịu. Chúng tôi ngồi xuống uống những lon bia mát lạnh, kể cho nhau nghe những câu chuyện mà không thể cùng nhau nói trên lớp. Khi nghe những câu chuyện của cậu, tôi thấy cậu là một chàng trai vô cùng “kém may mắn” bởi cứ yêu ai là y như rằng sẽ “cắm sừng”. Có lẽ đó là lý do tại sao hôm nay cậu lại muốn đi nhậu cùng chúng tôi – những người bạn mới thân.

Buổi nhậu hôm đó đã kéo tôi và cậu gần nhau hơn một chút. Tối nào tôi với cậu cũng nhắn tin nhau đến khuya chỉ quanh quẩn những câu chuyện cậu kể về người yêu cũ và nhờ tôi là quân sư giúp cậu vượt qua nỗi buồn này.

Những câu chuyện vu vơ ấy luôn luôn kéo dài đến 12 giờ đêm, hiếm khi tôi nói chuyện cùng một người bạn lâu đến vậy, lại còn là một người bạn mới quen nữa chứ. Cậu cũng rất tâm lý, thấu hiểu con gái. Mỗi khi tôi có chuyện vui, buồn, những câu chuyện không giải quyết được tôi đều kể cho cậu nghe và cậu luôn đưa ra cho tôi những lời khuyên vô cùng chân thành, đúng đắn. Chả biết từ bao giờ tôi đã coi cậu là bạn thân của mình.

Từ khi có cậu là bạn thân, tôi thấy cuộc sống cấp 3 của tôi mới thật sự thú vị và đáng lẽ ra tôi nên chơi với cậu từ lâu rồi. Thi thoảng sau những ngày học hành căng thẳng, chúng tôi lại hẹn nhau đi cà phê, đi lượn lờ ngắm phố phường Hà Nội, kể cho nhau nghe rất nhiều chuyện trên trời dưới biển, chuyện tương lai, gu người yêu lý tưởng.

Cậu và tôi đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp với nhau. Và rồi bất chợt một ngày cậu tỏ tình với tôi “Mày cho tao một cơ hội làm người yêu mày nhé?”. Tôi khá lúng túng và lo sợ bởi tôi không muốn đưa tình bạn này đi xa và sẽ đánh mất những gì vốn có lúc ban đầu. Tôi trả lời cậu một cách e dè  “Xin lỗi nhưng tao thật sự chưa sẵn sàng để làm người yêu mày”. Cậu vẫn nhìn tôi cười dịu dàng “Không sao tao sẽ đợi mày mà”.

tx_2

Sáng hôm sau đi học tôi không dám nhìn hay thậm chí là cười với cậu như ngày thường nữa. Cả ngày học trong suy nghĩ của tôi chỉ quanh quẩn câu tỏ tình của cậu, mọi thứ đến quá đột ngột khiến tôi khó có thể “tiêu hóa” được. Tôi lại vô tình bắt gặp ánh mắt cậu đang nhìn làm tôi. Ánh mắt ấy sao ấm áp quá làm tôi bối rối vội quay đi chỗ khác. 

Cuối giờ học cậu kéo tay tôi lại hỏi “Tại sao cả ngày hôm nay mày cứ tránh mặt tao thế?”. Tôi cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên nhìn cậu đáp “Tao sợ làm mày bị tổn thương nên mày không muốn nhìn mặt tao nữa”. Cậu dịu dàng xoa đầu tôi “Mày hâm à! Dù thế nào thì tao với mày vẫn là bạn tốt mà”. Tôi bị chàng trai này làm cho rung rinh mất rồi.

Ngày qua ngày, cậu càng làm tôi thêm tin tưởng cậu, thêm thương và thích cậu hơn. Cậu đã mở cửa trái tim tôi rồi bước vào lúc nào không hay. Trong giờ học tôi luôn lén lút nhìn về phía cậu, luôn thích đi trêu cậu, luôn thích lôi ảnh của cậu ra ngắm. Có lẽ tôi thích cậu rồi.

Vào tối Noel, chúng tôi có lịch hẹn đi chơi với nhóm lớp, cuối buổi cậu chủ động đề nghị chở tôi về. Cậu chở tôi đi qua Hồ Tây, nơi kết thân của chúng tôi, cậu dịu dàng nắm tay tôi trên suốt quãng đường về. Cậu dừng xe ngay chỗ chúng tôi từng ngồi uống rượu lần trước, bằng một giọng trầm ấm cậu hỏi tôi “Mày làm người yêu tao được không?”. Cậu nhìn tôi bằng ánh mắt chân thành, con tim tôi như trống đánh bùm bụp trong lồng ngực và rồi tôi quyết định nghe theo nhịp đập trái tim và đồng ý lời đồng ý lời tỏ tình của cậu. Mùa đông thật lạnh nhưng ở nơi đó đã có hai trái tim ấm áp hòa chung một nhịp đập, nhịp tình yêu.

Những ngày tháng sau đó là những ngày tháng thật hạnh phúc của chúng tôi. Tôi và cậu dính nhau như hình với bóng cả ở lớp học lẫn khi đi về, điều đó khiến lũ bạn FA trong lớp trêu chọc “Nhìn hai đứa chúng nó tình cảm chưa kìa”. Tôi có đôi chút ngượng ngùng, miệng thì nhanh nhảu trêu lại chúng nó “Ghen tị à”. 

hoc_-_duong

Trong sâu thẳm trái tim mình tôi cảm nhận được một niềm hạnh phúc đặc biệt, nó lan tỏa trong từng tế bào của tôi khiến nó lâng lâng, say đắm trong tình yêu của tuổi 17. Cậu quan tâm, chăm sóc, luôn bên cạnh tôi. Cậu khiến cho tôi - một cô gái mới 17 tuổi, lại ngỡ mình là nàng công chúa hạnh phúc nhất thế gian này.

Nhưng rồi tình đẹp đến mấy thì cũng tàn .Sau hai tháng yêu nhau, tôi cảm giác cậu đã thay đổi. Cậu không còn dành cho tôi sự ưu tiên, không còn những lời hỏi thăm vụn vặt, không còn những câu chúc ngủ ngon mỗi tối, không còn những cái nắm tay ấm áp, không còn ánh mắt trìu mến dành cho nhau. 

Trái tim tôi hẫng lại, trống trải, cô đơn. Nước mắt tôi rơi mỗi đêm. Đau đớn hơn, tôi phát hiện ra cậu đang quay lại với người yêu cũ sau lưng tôi. Tại sao cậu không nói chia tay đi để tôi đau một lần thôi rồi sẽ buông mà lại dày vò trái tim tôi như vậy. 

Thật nực cười, người bị tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác. Tôi hận cậu vô cùng, tất cả những bức ảnh, tất cả những món quà cậu tặng cho tôi tôi đều vứt đi hết. Tôi block cậu, xóa số điện thoại, xin cô chuyển chỗ trên lớp để tránh xa cậu.

Một cô gái nhỏ bé cứ ngỡ đã nhìn thấy cả ngân hà thì nay trước mắt lại chìm trong một màu đen tối. Tôi cố tỏ ra là mình ổn, mình vui vẻ để cậu phải tiếc, phải hối hận khi đã “cắm sừng” tôi. Tôi vùi đầu vào sách vở để chuẩn bị cho kì thi cuối cùng của đời học sinh. Ngày qua ngày tôi cắm đầu học với một quyết tâm cao độ, tôi phải đánh bại cậu, tôi phải giỏi hơn cậu phải cho cậu thấy cậu ngu ngốc như thế nào. Nhưng tôi vẫn còn nhớ cậu lắm. Rất nhớ.

tx_4

Thi thoảng tôi lại ngồi ngẩn ngơ, vu vơ nghĩ về chuyện trước kia, về những kỉ niệm của chúng ta. Bất giác trêu đôi môi tôi lại nở một nụ cười nhưng lại kèm theo vị mặn chát của nước mắt. Tôi thật nực cười, mù quáng mà. Nhiều lần tự nhủ là không được nhớ nhung một thằng đểu như vậy nữa, nó không xứng đáng nhưng sao con tim này lại không thể ngừng rung động vậy chứ. Thật ngu ngốc mà. Chỉ là trái tim lỡ rung lên ở tuổi 17 mà tôi lại ảo tưởng có thể nắm tay nhau đến cuối cuộc đời.

Cậu à, nốt hôm nay tôi thương cậu thôi nhé, nốt hôm nay thôi. Tôi mệt rồi. Ngày mai, tôi sẽ buông bỏ cậu cho nhẹ lòng hơn. Ngày mai, tôi sẽ không nhớ nhung cậu nữa. Cảm ơn cậu đã là một mảnh ghép thanh xuân của tôi.

© nấm - blogradio.vn

Xem thêm: Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bao la biển trời

Bao la biển trời

Ông Ba nhìn ra xa, ngoài kia là biển cả bao la, người bạn lớn của ông của con tàu của ông của gia đình ông biết bao năm tháng. Chắc biển cũng thấu hiểu những nỗi lòng của ông của những người làm công việc như ông.

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

Giao tiếp giữa người với người là một loại nghệ thuật, làm sao để thân thiết là không sỗ sàng, lịch sự mà không bị xa cách?

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

“Vẻ đẹp của thế giới, không nằm ở thế giới. Mà nó nằm ở cách nhìn của chính cậu”. Thế giới sẽ luôn đẹp khi ta biết cho đi và truyền những cảm hứng tích cực đến mọi người

Đứa con bất hiếu

Đứa con bất hiếu

Không phán xét, không đồng cảm vì những hành đồng động đó, nhưng trong tôi luôn có những dấu chấm hỏi cho những hiếu kì trong lòng mình. Có những đứa con yêu mẹ nhiều, thương mẹ ít, nhưng làm gì có đứa con nào không thương mẹ của mình. Và, chắc cũng không có người mẹ nào không yêu thương con mình.

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

"Tôi đã đọc rất nhiều sách về chứng lo âu và trầm cảm. Những cuốn sách này có đủ trình độ hơn tôi rất nhiều để giúp bạn vượt qua mọi khó khăn mà bạn đang gặp phải", Mark Manson.

Nụ hôn đắm đuối

Nụ hôn đắm đuối

Cô được thực sự sống là một con người, được tự do hít thở những tình cảm ban đầu của tình người, được có những người bạn, được cảm nhận sự an toàn và cả bình yên nữa. Anna thấy thật là may mắn và cả êm đềm nữa đã quay lại với cô đã chạm đến được cô, sau quá nhiều đau thương nhọc nhằn và cay đắng.

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Hạnh phúc đôi khi với trẻ con nó đơn giản, nhưng với người lớn, ngoài được những thời gian nghỉ là quý báu, thì còn lại đều đánh đổi bằng tiền bạc, thời gian để có được.

Em có biết

Em có biết

Anh đã yêu và hỏi nắng yêu anh Anh muốn xóa ký ức trong niềm xanh Để ao ước không đến tìm anh nữa

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

Ngay cả khi người yêu hoặc người bạn đời của bạn có vẻ trưởng thành về mặt cảm xúc, điều đó cũng chưa thể chứng minh được rằng họ là người đáng tin.

Ấu thơ tươi đẹp!

Ấu thơ tươi đẹp!

Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...

back to top