Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi đủ đam mê nhưng...

2021-09-19 01:25

Tác giả: Nguyễn Ngọc Mỹ Thúy


blogradio.vn - Tôi đủ niềm đam mê đối với một công việc, một hướng đi nào đó, tôi đủ yêu thích để phấn đấu đến cùng. Nhưng tôi lại chẳng đủ can đảm nói với tất cả mọi người rằng tôi thích làm điều đó, tôi đủ năng lực để làm điều đó.

***

Bạn biết không? Đây là bài viết đầu tiên tôi đăng trên Blog Radio sau một khoảng thời gian dài tạo tài khoản. Vì tôi không biết có nên viết, tôi không biết có nên ghi lại những cảm xúc trong lòng, hay chỉ giữ cho riêng mình một khoảng trống vô tận trong tâm trí này. Và rồi tôi quyết định sẽ viết, nhất định sẽ viết, vì viết khiến cho lòng tôi nhẹ hẳn, bình yên hẳn đi, tôi có thể nhắm mắt lại cảm nhận mọi thứ trong tôi lặng im dần. Và câu chuyện tôi muốn chia sẻ trong lần đầu tiên này là "Tôi đủ đam mê nhưng ...".

Bạn đang thắc mắc lắm đúng không? Vì sao tôi đủ đam mê mà lại phải có chữ "nhưng"? Phải, đó là tôi. Tôi đủ niềm đam mê đối với một công việc, một hướng đi nào đó, tôi đủ yêu thích để phấn đấu đến cùng. Nhưng tôi lại chẳng đủ can đảm nói với tất cả mọi người rằng tôi thích làm điều đó, tôi đủ năng lực để làm điều đó. Thật kì lạ phải không? Tôi cũng thấy lạ cho chính bản thân tôi, một con người với những cảm xúc đối lập nhau, những cảm xúc chồng chéo lên nhau. Đôi lúc tôi cũng ghét chính mình, tôi mơ hồ, tôi khó khăn để ra một quyết định, dù cho việc đó là việc tôi yêu thích đi chăng nữa, tôi cũng không dám quyết định.

Tôi bị xoay chuyển bởi thời bởi thế, bởi chính gia đình và bạn bè. Tôi rất dễ bị ảnh hưởng tâm lý bởi những người xung quanh tôi, họ cho rằng tôi kém cỏi, họ cho rằng tôi chẳng làm được gì, và rồi tôi cũng tưởng bản thân mình như vậy. Các bạn có giống tôi không?

Tôi biết khi mình suy nghĩ về mình như vậy là rất có lỗi với chính bản thân mình, có lỗi với những sự cố gắng suốt thời gian qua của mình. Nhưng tôi chẳng thể thoát ra được vòng xoáy của những lời nói đó, nó cứ cuốn tôi vô một khoảng không vô định, nơi mà chân không chạm đáy, một khoảng tối xa xăm đang bao trùm lấy tâm trí tôi mặc kệ chính tôi đang thét gào. Tôi bất lực với chính bản thân tôi. Tôi thật sự chẳng thể làm gì để níu lấy bản thân tôi. Để tôi cho bạn biết thêm về tôi nhé. Trong một tập thể khi có hoạt động nào thì chúng tôi sẽ chọn ra bạn sẵn sàng tham gia hoạt động đấy, tôi cũng muốn tham gia lắm đấy, nhưng tôi lại chẳng đủ can đảm nói ra vì tôi thật sự rất mờ nhạt trong một tập thể. Tôi thật sự rất ngưỡng mộ những bạn được chọn, vì họ có đủ yêu thích điều đó và đủ tự tin chính họ sẽ làm được. Tôi cũng mong muốn bản thân tôi được như vậy đấy. Và đây sẽ là bài viết mở đầu cho con đường giúp tôi tìm lại sự tự tin, lòng can đảm để theo đuổi đam mê của mình.

Bài viết này của tôi thật sự rất còn nhiều sai sót về diễn đạt cũng như về hình thức. Tôi không phủ nhận điều đó vì đây là lần đầu tiên viết bài tâm sự này. Những thiếu sót mà tôi sẽ sửa chữa ngay từ lần đăng bài viết tiếp theo. Và lời cuối cùng, cảm ơn mọi người đã đọc đến cuối bài viết mặc dù còn rất nhiều nhiều sự sai sót. Chân thành cảm ơn mọi người.

© Nguyễn Ngọc Mỹ Thúy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 514: Nợ thanh xuân một lời xin lỗi

Nguyễn Ngọc Mỹ Thúy

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top