Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình đơn phương không nuối tiếc

2023-11-21 04:40

Tác giả: Khi cây lặng gió


blogradio.vn - Tình đơn phương nào mà không đau, mấy ai theo đuổi được tình đơn phương.

***

Đã từ lâu rồi, lâu như thế nào tôi không nhớ rõ. Tôi đã từng nghe đâu đó câu chuyện như thế này. Một mối tình khiến con người ta cứ mãi day dứt. Khi anh và cậu là giáo sư và sinh viên cùng một trường đại học. Họ cách nhau hơn một giáp nhưng lại gọi nhau là anh em. Chỉ bởi cơ duyên nào đó khi tình cờ biết đến nhau là cựu học sinh cùng một trường cấp 3.

Anh goá vợ, sống đời gà trống nuôi con. Đứa trẻ anh nuôi có ngoại hình ưa nhìn, tính cách lại cởi mở phóng khoáng. Khác hẳn với anh – có lẽ con bé giống mẹ nhiều hơn. Nhưng đường nét trên hai gương mặt đều mềm mại như nhau, đem đến người đối diện cảm giác an tâm lạ lẫm.

Cậu là kết quả của một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Cậu đi theo mẹ, nhưng mẹ còn yêu cha nhiều lắm nên vẫn luôn nhìn nhận cậu dưới dáng vẻ người chồng vô tâm đó. Mà cậu cũng vì hình ảnh người mẹ đớn đau vì tình nên đâm ra chán ghét yêu đương, cũng chán ghét luôn việc phải gắn bó tình cảm sâu sắc với ai. Mãi cho đến khi gặp anh, gặp anh giống như gặp được tia nắng bình minh sau đêm giông giá rét. Nó vừa ấm áp, vừa như chất gây nghiện.

Cậu tham gia những lớp do anh giảng dạy, luôn tìm cách đến nhà anh chơi. Cậu muốn được gặp anh nhiều hơn, được nhìn ngắm người đàn ông dịu dàng đó. Cũng vì thế mà nhận lấy công việc gia sư cho con gái anh. Cậu cách cô bé ấy gần một giáp, nhưng hai người đối xử với nhau thoải mái nhiệt tình như anh em trong nhà. Để rồi từ bao giờ tần suất cậu lui tới nơi căn hộ nhỏ đó ngày càng nhiều. Có những ngày cậu ở lại, những hôm qua đêm ở đó. Dường như đây mới là nhà của cậu.

Nhưng cũng từ bao giờ ánh mặt cô bé nhỏ nhắn này nhìn cậu tràn ngập tình thương đến vậy. Tôi nghĩ có lẽ cậu cũng không biết đâu. Bởi cả hai người, ý tôi là cậu ấy và cô bé đó, đều đang mải miết chạy theo nơi trái tim gọi mời. Tình đơn phương có bao giờ không đau. Cô yêu thì yêu đó nhưng yêu nhiều sẽ để ý nhiều, cuối cùng phát hiện ra ánh nhìn của kẻ đồng bệnh tương liên. Ánh mắt tha thiết đó lại hướng về người bố của cô. Người đàn ông như dòng nước mát đã tưới lên mảnh đất cằn cỗi.

Tôi chẳng rõ liệu cuối cùng cô bé ấy có nói điều gì với bố mình không, hay có thổ lộ điều gì với chàng trai cô yêu. Chỉ biết khi cậu ra trường cô cũng lựa chọn đi du học. Mà từ đó cậu cũng ít khi ghé nhà anh hơn.

Sau này khi gặp lại, cậu mang dáng dấp đĩnh đạc ngồi đối diện giáo sư năm xưa. Anh vẫn vậy, vẫn dịu dàng và khoan thai. Họ hẹn nhau tại quán cà phê, kể nhau nghe về những năm tháng bộn bề đã qua, lại tâm sư nỗi lòng sâu thẳm. Chẳng hay cậu đã có gia đình êm ấm như cậu hằng mơ, người đàn ông kia thì vẫn chọn lựa sống cô đơn. Giữa chốn phồn pha náo nhiệt, anh như kẻ lạc đàn sống tách rời với xô bô đó. Một góc yên tĩnh mà yên bình.

Cậu không còn là chàng thanh niên trẻ tuổi sẽ hồi hộp lo lắng trước ngưỡng cửa trái tim. Trong một lần về lại chốn cũ, ý tôi là nhà anh, tôi gọi nơi đây là chốn cũ bởi căn nhà ấy chứa đựng tình cảm của những kẻ cô đơn. Cậu có một cuộc gặp gỡ với cô bé năm xưa giờ đây đã là người phụ nữ trưởng thành đầy quyến rũ. Họ đã có một cuộc trò chuyện ngắn ngủi. Có lẽ tôi đã được kể cho nghe nhưng tôi không quá nhớ về cuộc nói chuyện đó. Đoán lờ mờ về cuộc nói chuyện của kẻ một thời đuổi theo tình yêu không chạm được thì có gì chứ, có nỗi niềm luyến tiếc hay có sự trân trọng.

Mãi sau người ta kể lại, cô con gái nhà đó đã đi lấy chồng, còn người đàn ông góa bụa kia ngày ngày dạo quanh phố, không tạt nơi đầu hồ thì cũng là ghé cà phê đến hết ngày. Chỉ quanh quanh khu phố anh sống, chẳng đi đâu xa nhà, hay đang chờ đợi ai đó về. Mà tôi cũng hay tin từ bạn cũ cậu đã có cho mình một mái ấm yêu thương.

Liệu chuyện tình đơn phương kia có được vẽ nên một cái kết có hậu, hay tâm trạng của anh với cuộc sống náo nhiệt trước mắt. Một câu chuyện mà tôi nhiều cảm xúc, cũng có nhiều thắc mắc. Nhưng kì lạ là những tò mò về câu chuyện kia chẳng thể nói rõ thành lời, có điều gì đó cứ vướng lại nơi cảm xúc, nơi cuống họng.

Tình đơn phương nào mà không đau, mấy ai theo đuổi được tình đơn phương.

“Gió thu thanh,

Trăng thu sáng.

Lá rụng lúc tụ lúc tán,

Quạ lạnh đang đậu bỗng rùng mình.

Nhớ nhau không biết ngày nào gặp,”

Lúc ấy đêm ấy chan chứa tình.

© Khi cây lặng gió - blogradio.vn

Xem thêm: Em Không Còn Coi Anh Là Tất Cả

 

Khi cây lặng gió

Đợi tới khi đông qua hè về, tiếng quạ lại kêu hi vọng mọi mối tình đều có cái kết viên mãn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời yêu chưa nói

Lời yêu chưa nói

Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo

Vang vọng tiếng sáo

Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường

Đời là những cung đường

Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Cả hai đối diện nhau, ánh nhìn giao nhau, chạm đến nhau, yêu thương nhau. Tình Yêu trên đời này có lẽ cũng muôn hình vạn trạng như bầu trời, nó hàm chứa Gió, Mưa, Sao, Mây, Mặt Trăng, Mặt Trời và ngàn vạn điều khác.

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể là chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu và kỷ niệm đó vẫn tồn tại. Đôi khi, trong những giây phút lặng im, tôi cảm nhận được hơi thở của những kỷ niệm đó, và tôi biết rằng tình yêu thanh xuân mà chúng tôi đã trải qua là một phần quan trọng của cuộc sống của tôi.

Từ thích đến theo đuổi

Từ thích đến theo đuổi

Tuy nhiên, tôi lại sợ mình sẽ bỏ cuộc giống như tôi đã từng làm với rất nhiều sở thích khác. Tôi sợ mình không đủ cam kết, không đủ bền bỉ để theo đuổi đam mê.

Quê hương hai tiếng thân thương ấy

Quê hương hai tiếng thân thương ấy

Quê hương hai tiếng thân thương ấy Nung nấu hồn thơ đến cháy lòng Cuộc sống mới thay da đổi thịt bao sắc màu rực rỡ mênh mông.

Tất cả chỉ là lần cuối thôi

Tất cả chỉ là lần cuối thôi

Ừ tất cả chỉ là lần cuối thôi Dẫu cay đắng hay ngọt ngào cũng thế Nhưng anh ơi làm sao em có thể Khóc lần cuối cùng rồi quên.

Con à, khi về già hãy sống như ông nội con

Con à, khi về già hãy sống như ông nội con

Những lời ông nói, những từ ông giảng giải lúc nào cũng đầy ắp trái tim nhỏ bé của tôi, như truyền động lực để tôi bước tiếp mỗi ngày thật mạnh mẽ. Không khí thu mát mẻ, lá vàng khẽ rơi tôi mơ màng suy tư một ngày nào đó tôi cũng sẽ già đi, cùng con cháu đầy đàn, cũng làm vườn và kể cho chúng nghe những câu chuyện ngày xưa, cũng dạy cho chúng những bài học quý giá, cũng sẽ như ông trở thành một người đầy thông thái, cũng sống cuộc sống thật hạnh phúc trọn vẹn, sum vầy bên gia đình, cũng sẽ viết nên một cuộc đời bình dị và ý nghĩa như ông như bao người chúng ta.

back to top