Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thích, yêu và thương

2021-07-01 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi từng yêu hai người, nhưng thương, có lẽ đời này chỉ có một người duy nhất. Chúng tôi đều thương nhau, và tôi đúc kết lại, thương là cam tâm tình nguyện.

***

Tôi rất hay mường tượng ra những phép so sánh thú vị về ba chữ: thích, yêu và thương. Và sau rất lâu, tôi đúc kết ra vài thứ thế này.

Nếu như bạn thích một bông hoa, là bạn liền bứt bông hoa ấy, đem về, giấu đi. Để cho bông hoa ấy là của riêng mình, ngày ngày có thể nhìn ngắm, mân mê nó trong tay. Để tất cả những loài ong bướm chẳng thể ve vãn bên cạnh bông hoa ấy nữa. Nói một cách chính xác hơn, thích là chiếm hữu, là mến mộ, muốn nhìn ngắm người ấy từng giây từng phút, là cảm thấy rất đau lòng khi người ấy thích một người khác, là những lần tỏ tình thất bại nhưng vẫn chẳng dám buông tay.

Thích chỉ là cảnh giới nhẹ nhất giữa thích, yêu, và thương. Thích người này rồi thì cũng có thể thích một người khác. Nếu người ấy có người yêu rồi thì mình cũng đành thôi, cũng chỉ ngậm ngùi khóc một chút như đứa trẻ chẳng nhận được cây kẹo ngọt nó muốn. Nhưng đến khi người lớn đem tới một cây kẹo khác ngon ngọt hơn, hấp dẫn hơn, đứa trẻ ấy cũng chẳng còn khóc nữa, chỉ nấc nghẹn. Đứa trẻ ấy sẽ một lần nữa đem lòng si mê cây kẹo ngọt mới, sẽ sớm không còn vương vấn nhiều đến những điều đã qua.

Còn yêu, tôi nghĩ nó sâu sắc, đậm đà hơn một chút, đẹp đẽ hơn nhưng cũng khó quên hơn. Quay trở lại với ví dụ bông hoa. Nếu như bạn yêu một bông hoa, bạn vẫn sẽ mang bông hoa ấy về rồi cất giấu, bạn vẫn sẽ không muốn người khác nhìn ngắm bông hoa của mình, vẫn sẽ muốn ở bên bông hoa ấy từng phút từng giây. Lúc này, cảnh giới tình cảm đã đạt đến dộ sâu sắc hơn ở chỗ, bạn sẽ nghĩ cách để cho bông hoa ấy được sống. Thích là nhất thời, yêu là mong muốn dài lâu. Nếu thích là bứt đem về, thì yêu là cẩn thận đào xới cả gốc rễ, trồng lại, cho cây đủ nước, đủ ánh nắng và đủ thương yêu để lớn lên. Yêu có vẻ như cao thượng và cẩn thận hơn, yêu mang nhiều trọng trách và bắt đầu có những ưu tư muốn ở bên, nhìn ngắm nhau đến trọn đời.

Yêu rồi, lòng chiếm hữu sẽ đạt đến độ cao nhất, sẽ biến thành tôn thờ, nhiều khi là tiêu cực. Sẽ đau khổ lắm nếu như người ấy nói chẳng còn yêu mình nữa, cũng sẽ buồn lòng lắm nếu tình cờ bắt gặp một ngày nắng người nắm lấy tay ai.

Yêu đã bắt đầu nghĩ đến hai từ "trọn đời", đã bắt đầu mơ tưởng đến những lời hứa hẹn trăm năm, đã bắt đầu xuất hiện những câu hỏi hoài nghi, kiếp sau mình sẽ được gặp nhau chứ? Yêu, tuy mới được dăm ba ngày nhưng cũng đã thấy thời gian trôi qua thật dài, cũng thật nhanh. Yêu là tưởng tâm mình đã duyệt người này, sẽ chẳng yêu thêm ai được nữa. Yêu là xem người ấy là tuyệt vời nhất thế giới rồi, sẽ chẳng còn ai để đặt lên so sánh với người, nếu có thì cũng coi như tôi mắt mù chẳng thấy đi.

Yêu đã chẳng còn là một cậu bé cả thèm chóng chán nữa. Cậu bé ấy sẽ yêu viên kẹo hồng đến mức mẹ còn chẳng dỗ được. Cậu bé ấy sẽ ngày ngày ăn viên kẹo ấy đến khi chán rồi vẫn chẳng dám nói với mẹ đừng mua. Yêu là thói quen, là chẳng dám từ bỏ. Yêu cũng là đau khổ vì có mấy tình yêu nào thật sự được mãi, dài lâu.

Còn thương, đã vượt qua cảnh giới. Tôi không biết mọi người định nghĩa từ thương thế nào, thường thì tôi thấy giống từ "yêu" của tôi lắm, nhưng với tôi, thương là cam tâm tình nguyện, là cười mỉm, cũng là buông tay. Tôi cũng chẳng còn ít tuổi gì, đã trải qua ba bốn mối tình sâu đậm, cũng đã biết phân biệt phải trái đúng sai. Tôi từng yêu hai người, nhưng thương, có lẽ đời này chỉ có một người duy nhất. Chúng tôi đều thương nhau, và tôi đúc kết lại, thương là cam tâm tình nguyện.

Nghe có vẻ có chút lạ kì. Chúng tôi thương nhau bằng một cách đặc biệt, cũng thiêng liêng nhất. Một tình thương không có tình dục, không có những cái hôn cháy bỏng. Chỉ có những chiều lôi nhau đi khắp thành phố trên con xe quèn, những đêm mãi chẳng ngủ được, bật khóc tựa vào vai nhau. Họ nói chúng tôi chẳng giống người yêu mấy, anh em thì đúng hơn, có lẽ vậy thật. Tôi coi anh ấy như một thói quen, một thường lệ, một điều chẳng thể thiếu trong đời. Không hề có sự chiếm hữu, đố kị, hờn ghen.

Thương là, chỉ cần người ấy hạnh phúc thôi là mình mãn nguyện rồi.

Thương là thấu hiểu, là cảm thông, là dằn vặt cũng là đau đến khốn cùng.

Có vẻ như anh ấy thương tôi ít hơn tôi thương anh ấy một chút, nên lí do chúng tôi dừng lại là do anh ấy biết yêu một người khác. Nhưng, vì chữ thương, anh ấy vẫn giữ lại cho tôi một sự tôn nghiêm sau cuối. Anh ấy nói, "Anh biết em thương anh là em muốn anh hạnh phúc. Anh hứa, anh sẽ hạnh phúc, dù là không cùng với em."

Đấy, thương cao thượng đến thế cơ mà, vì tôi biết tôi sẽ chẳng thể cho anh những gì anh cần, nên vì thương, chúng tôi buông tay. Anh ấy cũng hiểu tôi thế cơ mà, anh ấy biết tôi muốn gì ở anh ấy, và chúng tôi vẫn sẽ là điều đặc biệt của nhau trong đời.

Hỏi tôi có đau không? Có đau. Nhưng vì thương, nên tôi chấp nhận. Nếu tôi mà yêu anh ấy tôi đã giãy nảy lên khóc lóc, nói anh thay lòng, nói anh sao chẳng chịu ở bên tôi. Nhưng vì tôi thương, nên tất cả những gì tôi cần là anh được hạnh phúc.

Đứa trẻ ấy, là tôi, sẽ cất viên kẹo đi mà chẳng ăn nữa. Tôi muốn viên kẹo có thể có được hạnh phúc của riêng nó, theo một cách đặc biệt, chẳng có tôi.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Vị của thích yêu và thương l Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hạnh phúc là không... nghĩ nhiều

Hạnh phúc là không... nghĩ nhiều

"Overthinking" là một hội chứng tâm lý suy nghĩ quá mức và có thể dẫn đến trầm cảm. Đôi khi, hạnh phúc của một cuộc hôn nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng khi ta cưới một người… overthinking, nhìn đâu cũng ra lo lắng!

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

back to top