Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng năm ơi, giữ hộ tôi chút kỷ niệm học trò

2018-05-15 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Thời gian vô tâm lắm mà cũng đáng thương lắm, mới đó đã một năm học nữa trôi qua cùng với những kỉ niệm đẹp đẽ đã ở lại trong trang kí ức làm ai cũng buồn.

***

blog radio, Tháng năm ơi, giữ hộ tôi chút kỷ niệm học trò

Ngày học chính khóa cuối cùng của lớp 11, trời trong lắm, những đám mây chạy trốn đâu đó để rồi lộ rõ nền trời xanh thẳm, xanh luôn cả những tia nắng mùa hạ. Sân trường bây giờ rộn lắm, mọi người ùa ra bãi cỏ xanh mướt dưới những tán cây cao to, cười đùa vui vẻ rồi cùng nhau lưu lại những hình ảnh, khoảnh khắc trọn vẹn khi còn là bạn chung lớp. Tiếng nói cười hòa vào với gió bay lất phất trên những cành phượng đỏ rực như lửa cháy, rồi trong biển lửa đó, nhập nhòe trong một góc, để rồi bằng lăng mặc nhiên khoe sắc. Đứng từ chỗ cao nhất của của ngôi trường – phòng học của tôi, cảnh vật xung quanh thật yên ắng mà cũng thật bồi hồi...

Thời gian vô tâm lắm mà cũng đáng thương lắm, mới đó đã một năm học nữa trôi qua cùng với những kỉ niệm đẹp đẽ đã ở lại trong trang kí ức làm ai cũng buồn. Những tiết học cuối cùng của năm cũng mau chóng kết thúc, bạn thì ngồi nhẩm lại vài ba cột điểm, bạn thì tranh thủ giờ chuyển tiết chụp lại vài ba bức ảnh với bạn cùng bàn, rồi có bạn thì tranh thủ hát cho đứa kế bên nghe,… một lẽ bởi vì chẳng biết năm sau có còn học chung với nhau không, có còn ngồi cạnh nhau nữa hay không…

Những trò quậy quá tinh nghịch ngày nào bây giờ chỉ còn có thể mỉm cười kể lại, những lần “hợp tác cùng nhau phát triển” trong giờ kiểm tra bây giờ chỉ có thể nhắc lại “công lao” của từng đứa. Bài kiểm tra cuối cùng trên lớp vào hôm trước, đứa ngồi sau quên không kịp nhắc bài cho đứa ngồi trước, bây giờ chỉ có thể cười trách nhau chứ chẳng còn lần sau để nhắc bài nữa rồi. Cuốn truyện mượn hồi đầu năm lật đật trả vì sợ không kịp. Gương mặt của mấy chục con người ngày nào cũng nhìn nhau đến phát chán bỗng nhiên cứ muốn tươi cười mãi. Lời nói vội vàng trao vì sợ không nói ra sẽ tiếc nuối. Tất cả ngồi lặng im trong lớp, khẽ khàng chớp đôi mi cong vuốt, mọi người ai nấy lần lượt nhìn xung quanh như muốn kiếm tìm hay để lưu giữ chút gì đó cho ngày mai.

Nhớ cơn mưa rào vài hôm trước, mưa tắm mát mọi thứ nơi đây và ban cho chúng thêm sắc màu tươi tắn. Cái se lạnh vào sáng sớm đầu tuần cứ như thể mùa đông đang đến, nhưng không, đó là mùa hạ, cơn mưa rào mùa hạ hay đó là cơn mưa thanh xuân? Để rồi những kỉ niệm về ngày hội-trại-xuân bất chợt ùa về trong cái mát lạnh của cơn mưa ấy. Đó là một đêm lạnh, nhưng các bạn có lạnh không? Khi chúng ta cùng siết lấy tay nhau chạy thật nhanh mà chẳng biết đang đuổi theo cái gì nữa, cứ mải miết chạy quanh ngọn lửa trại ấm nồng đó. Và như thế chúng ta đã trải qua những khoảnh khắc đáng nhớ trong chặng đường cấp ba ngắn ngủi này. Tinh thần đoàn kết, nhiệt huyết chảy sục sôi trong những con người vì nụ cười của nhau mà không biết mệt mỏi. Nó đẹp tựa như cánh hoa phượng đỏ rực, đẹp như vạt nắng chiếu vội qua kẻ lá kia, đẹp lắm!

blog radio, Tháng năm ơi, giữ hộ tôi chút kỷ niệm học trò

Cùng nhau bước qua những cung bậc cảm xúc khó tả thế nên bây giờ tự bước qua ngưỡng cửa kia để vẫy tay chào tạm biệt sao khó quá. Những câu hát vang lên đầy sôi nổi. Chúng ta cùng hòa chung tiếng hát đầy hoài niệm về những tháng ngày đã qua. Nụ cười chợt thoáng trên môi nhau để rồi khi quay lưng lại ta còn có chút gì để nhớ. Cả cuộc đời này, chỉ có một lần duy nhất chúng ta được học lớp 11, sau này dù có muốn đến thế nào cũng chẳng thể quay lại được.

Buổi họp hội cuối cùng vào buổi tối, dù trễ thế nào mọi người vẫn cố đông đủ, chỉ một lần thôi để được ngồi vòng tròn bên nhau, không trêu đùa ai nữa cũng không hứng thú với bí mật của ai nữa, chỉ để thời gian trôi lâu một chút, như gìn giữ khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong trang kí ức này vậy. Cánh phượng rơi nhẹ xuống sân trường, gió cũng ngừng mạnh mẽ, không gian yên tĩnh đến lạ, à thì kết thúc một năm học nữa rồi nhé.

Trên đời này tại sao lại có gặp gỡ và chia xa làm đau lòng biết bao nhiêu tâm hồn con người? Quãng đường thời học sinh dài đến vậy, sao có thể nhớ hết từng khoảnh khắc một cho ngày mai biến thành kỉ niệm? Nhưng khi chúng ta nhận ra được giá trị của sự gặp gỡ và chia xa thì chắc rằng không còn sớm nữa đâu, chúng ta sắp xa nhau rồi. Khoảng cách xa nhất không phải là từ thành phố này đến thành phố khác, từ trường đại học này đến trường đại học kia mà từ trái tim đến trái tim. Sau này, chắc sẽ có cảm giác chỉ cách một bức tường giữa hai lớp với nhau thôi nhưng sẽ ngỡ là cách nhau hơn cả dải ngân hà, ấy vậy nên cái gì níu giữ được hôm nay cứ nắm chặt lấy. Đừng để một ngày đẹp khác lại hối tiếc về một ngày đẹp trời đã qua, thế thì hối tiếc hơn nữa. Mà trên đời này làm gì có thuốc trị hối tiếc đâu kia chứ…

Gửi lại những tháng ngày trọn vẹn yêu thương kia một lời cám ơn và sự đáng yêu cho những người bạn tôi đã được một lần gặp gỡ trong cuộc sống này. Tháng năm ơi, giữ hộ tôi chút kỉ niệm!

© Ngân Trương – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top