Tết trong lòng người
2021-02-13 01:25
Tác giả:
blogradio.vn - Em thích nhất thời khắc giao thừa, mâm cúng đầy đủ lễ, mùi nhang thơm dìu dịu hòa với đất trời, lời chúc tết đầu năm mới trong tivi của Chủ tịch nước, và cả tiếng đàn ghi ta của ông xã em, tất cả hòa lẫn vào nhau, làm người ta bồi hồi
***
Đó là món bánh thuẩn em hay thường làm mỗi khi tết đến, khi em chỉ mới học cấp 3. Những năm đó, ngày tết là ở nhà tự làm tất cả, các món bánh mức, các món ăn mặn chuẩn bị cho 3 ngày tết.
Em cũng không biết ai đặt tên là bánh thuẩn, mọi người đều gọi vậy nên em gọi theo luôn. Cứ tết đến là vui lắm, cả xóm chỉ có mỗi nhà bác Ba là có khuôn bánh, vậy là cứ xoay vòng đăng ký, hết nhà này đến nhà khác, khuôn bánh nhà bác đắt hàng khủng khiếp mỗi khi tết gần kề.
Làm món bánh này nặng nhất và quyết định nhất là khâu đánh bột, bột bánh được đánh đều tay, tơi xốp thì bánh mới nở đều và ngon, không bị dai. Má em nói tay em yếu lắm, đừng ráng đánh bột để má về làm cho. Em thì rất thích làm, một phần vì thương má đã bán cả ngày ngoài chợ, nên em hay lén má làm lắm. Em mang toàn bộ vật dụng làm bánh lên cái hiên nhà trên gác rồi hì hụi tự làm, công thức như nào em nhớ thuộc lòng đến tận giờ luôn.
.jpg)
Hoàn tất khâu đánh bột là qua khâu đổ bánh, phải biết cách canh lữa, lữa ở dưới luôn thật ít và đều để bánh vừa chín tới và không bị cháy, lữa trên khuôn bánh thì nhiều hơn được bỏ đều xung quanh nắp khuôn, thời đó làm bánh bằng lữa than mà Thầy.Thời tiết gấn tết thường rất lạnh nên ngồi gần bếp than đỏ hồng canh từng khuôn bánh nóng hổi thơm lừng vừa hoàn thành xong là một cảm xúc ấm áp khó tả không bao giờ em quên được.
Ở khuôn bánh đầu tiên, phải thoa một lớp dầu mỏng vào trước tiên để bánh được lấy ra dễ dàng, không bị dính vào khuôn. Em dùng cây tăm nhang xóc từng cái bánh trong khuôn ra ngoài, rồi lần lượt cho bột tiếp vào khuôn, cứ vậy cho đến khi hết bột. Mà má em cực kỳ khó tính trong việc bếp núc, bánh làm đúng yêu cầu của má là phải nở bung ra như bông hoa hồng vậy đó, em thì lại thích làm dạng như bánh bông lan, hai má con ít khi nào hợp nhau lắm. Em thương má nên luôn cố làm má hài lòng. Chỉ cần tối má bán ở chợ về nhìn mâm bánh cái nào cái nấy như hoa là má cười tươi rói làm em cũng vui lây.
Ngày tết lúc đó người ta thường làm mứt dừa và mứt gừng, hai món này là món ruột của má nên em không dành làm, chỉ phụ má xắt dừa, xắt gừng. Tết của thưở xưa không có nhiều loại bánh mứt như bây giờ, tha hồ chọn lựa, chỉ một vòng đi mua sắm là xong. Tết thưở xưa là luôn tự tay làm nên luôn thấy hứng thú, cảm nhận được không khí tết trong từng cái bánh được làm ra, mùi bánh thơm nức tỏa khắp nhà, bao nhiêu năm sau này không còn được làm món bánh quen thuộc đó nữa nên mỗi khi tết về, em vẫn còn chút gì đó ngẩn ngơ tiếc nuối.
Nhớ cái khuôn bánh quen thuộc nên chạy lại nhà bác Ba hỏi thăm, bác yếu hơn xưa nhiều rồi nhưng vẫn cười tươi và mắng em một trận năm nào. Bác nói nó ở đâu rồi bác cũng không nhớ, lúc bác xây nhà rồi bị thất lạc, mà hiện tại người ta còn làm bánh nữa đâu mà con hỏi, người ta bán đầy đủ ngoài kia không thiếu gì hết mà.

Bác nói đúng quá rồi, chỉ là con nhớ nên con hỏi thôi.
Mà sao càng lúc em càng thấy tết không còn vui nữa, nhiều lúc cứ nhạt nhạt buồn tẻ sao đó, hay là do em già đi theo năm tháng nên thấy vậy. Những ngày gần tết cứ rộn ràng tất bật chuẩn bị đủ thứ nên còn cảm nhận được tết đang đến, rồi đón giao thừa xong là coi như tết đang kết thúc vậy.
Em thích nhất thời khắc giao thừa, mâm cúng đầy đủ lễ, mùi nhang thơm dìu dịu hòa với đất trời, lời chúc tết đầu năm mới trong tivi của Chủ tịch nước, và cả tiếng đàn ghi ta của ông xã em, tất cả hòa lẫn vào nhau, làm người ta bồi hồi, một chút gì đó vương vấn cho năm cũ vừa đi qua, dù có thế nào, người ta vẫn hy vọng một năm mới với những điều mới hơn, toại nguyện hơn năm cũ.
Có lúc em giao bàn cúng cho ông xã để chạy ra đầu hẻm xem pháo hoa, ngắm nhìn từng đợt pháo hoa nở tung trên bầu trời luôn cho người ta cái cảm giác háo hức rộn ràng, làm người ta vui hơn, tin hơn vào những điều tốt đẹp ở năm mới.
Và giây phút đó, em luôn nguyện cầu cho những người mình thương yêu, mắt luôn nhìn về phía trời cao, ở đó pháo hoa chỉ là nhất thời, còn những vì sao thì luôn nhấp nháy, như hiểu rồi, như chưa hiểu. Còn em cứ mong giao thừa hãy trôi qua thật chậm, em thích được tận hưởng nhiều nhất không khí tết của đất trời khi ấy, tạm quên đi những buồn phiền lo lắng của đời thường.
Đó cũng là đêm mà em thường thức rất khuya.
Sáng mùng một tết vẫn luôn theo truyền thống của mọi năm, em thức dậy chuẩn bị mâm cúng ông bà ngày đầu năm, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, sau đó cả nhà sẽ xuất phát đi chùa, rồi về nội, về ngoại. Em thích nhất là đi lễ chùa sáng đầu năm, dù đông đúc ồn ào nhưng lại đong đầy cảm xúc của lời cầu nguyện chân thành khi nhìn lên Phật trên cao, được hòa lẫn vào không khí tết và sắc xuân ngập tràn của đất trời.
.jpg)
Một năm có một cái tết, tết của thiên nhiên, của đất trời, của vòng quay được định sẵn, còn tết trong lòng người thì chỉ có mỗi người tự biết. Với em, tết chẳng xa xôi, tết chính là được sống cùng những người mình thương yêu, được cùng cười, cùng nói, cùng ăn những bữa cơm đơn giản mà ấm áp, cùng ngồi quây tròn trước tivi để bàn luận cùng nhau nhiều nhiều vấn đề, cùng dành cho nhau những ánh nhìn thân thương nhất.
Vậy là quá đủ rồi, cuộc sống vốn dĩ đã quá mệt mỏi phức tạp bên ngoài, nên gia đình hãy là nơi ai cũng muốn quay về, để được nhẹ nhàng hơn, để được là chính mình, sống và yêu thật lòng trong gia đình ấy.
Đó chính là tết.
Mà có nói bao nhiêu đi nữa, em vẫn nhớ hoài không gian tết năm xưa với món bánh mộc mạc quen thuộc vẫn từng làm, nhớ nồi măng kho ngon tuyệt vời của má, nhớ dĩa bánh tét ba hay tét ra rất đều và đẹp mắt được đặt trang trọng trong mâm cúng tất niên, nhớ những bộ quần áo mới, phong bao đỏ lì xì…..
Những cái tết đã qua và những cái tết đang tới, vẫn luôn giống nhau và vẫn luôn khác nhau, chỉ cần người ta chậm lại một chút, để ngoảnh nhìn, sẽ cảm nhận được thôi.
“Bên anh, bên anh, em say trong hạnh phúc
Đôi môi em anh ngỡ cánh đào
Bên em, bên em, anh nghe trong lời hát
Những giai điệu tình yêu
Ta đi bên nhau đón xuân đang về tới
Hồn hòa vào cùng với đất trời…”
© Hải Anh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Tết năm nay bỗng nhớ những ngày năm cũ | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Bình an sau giông bão (Phần 1)
Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…




