Phát thanh xúc cảm của bạn !

‘Tên cô ấy là’ – sóng ngầm phía sau sự lãnh đạm của những người phụ nữ

2022-05-17 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - “Tên cô ấy là” của tác giả Cho Nam Joo là loạt câu chuyện đời thực về những người phụ nữ Hàn Quốc và cuộc chiến không tên của họ, trong một xã hội vẫn còn trọng nam khinh nữ cũng như đầy rẫy định kiến về phái đẹp.

***

“Tên cô ấy là” của tác giả Cho Nam Joo là loạt câu chuyện đời thực về những người phụ nữ Hàn Quốc và cuộc chiến không tên của họ, trong một xã hội vẫn còn trọng nam khinh nữ cũng như đầy rẫy định kiến về phái đẹp.

Hiếm có nhà văn nào tạo nên làn sóng tranh cãi về nữ quyền tại Hàn Quốc mạnh mẽ như Cho Nam Joo. Năm 2016, bà ra mắt tác phẩm Kim Ji Young, sinh năm 1982, trùng với thời điểm phong trào #Metoo nở rộ ở xứ Kim chi. Việc đụng chạm đến tâm lý kỳ thị nữ giới đã ăn sâu vào nếp nghĩ và cách hành xử của một dân tộc đã giúp Cho Nam Joo nhận được lời tán dương của triệu phụ nữ lẫn cơn bão tức giận từ các phe ủng hộ nam quyền. Hai năm sau, Cho Nam Joo trở lại với Tên cô ấy là, tiếp tục dùng ngòi bút của mình chiến đấu cho nữ giới và một lần nữa thu hút được sự chú ý của người đọc.

ten-co-ay-la

Không phải cuộc biểu tình nào cũng có kết thúc tốt đẹp, nhưng chân dung những người phụ nữ đứng lên giành lại quyền lợi cho mình đã đủ sức lay động mọi độc giả.

Tên cô ấy là gồm 28 câu chuyện của 28 người phụ nữ ở mọi lứa tuổi, được chắt lọc qua 60 cuộc phỏng vấn từ cô bé 9 tuổi đến cụ bà 60. Cuốn sách được chia thành bốn phần, mỗi phần khắc họa những cuộc chiến không tên mà người phụ nữ phải trải qua: Từ các cô gái ở độ tuổi 20-30 đang tự nuôi bản thân và gia đình trong một môi trường làm việc vô lý, đến loạt định kiến bất công mà phái đẹp phải chịu đựng khi kết hôn, mang thai; cả những phận đời trung niên vẫn miệt mài vật lộn với cuộc sống và sự cô đơn khi hôn nhân nguội lạnh… Với giọng văn trần thuật tưởng chừng khô khan, Cho Nam Joo dần làm sáng tỏ nỗi đau, sự trưởng thành và khát vọng của nữ giới bất chấp họ đang thuộc tầng lớp nào.

Sự tinh tế thú vị của Cho Nam Joo trong Tên cô ấy là nằm ở chỗ bà bàn luận về nữ quyền bằng những tình huống nhỏ nhặt dễ bị bỏ qua. Đơn cử, trong truyện Nari và tôi, hình ảnh biên kịch nhỏ tuổi Nari bị khách mời quát tháo giữa đám đông, bị yêu cầu làm các công việc vụn vặt vô lý và không được hỏi về lương vốn là sự bất công hiển nhiên với các cô gái trẻ mới ra trường. Hay trong Phỏng vấn – câu chuyện của một thai phụ, tác giả cũng miêu tả kỹ lưỡng sự tức giận của người phụ nữ mang thai khi cô luôn bị góp ý về cách ăn uống, tập luyện. 

Thậm chí, người ta bàn luận về giới tính của đứa con chưa ra đời và chạm vào bụng cô không cần xin phép: “Họ làm như tôi là tài sản công cộng vậy. Trời ạ, giờ nghĩ lại vẫn thấy bực mình. Chị xem, từ giây phút tôi làm mẹ, người ta liền nghĩ họ có thể đối xử tùy tiện với tôi”.

buc-tranh-da-mau-ve-cuoc

Các định kiến nam quyền tồn tại nhiều thập kỷ cũng được Cho Nam Joo khắc họa qua những chi tiết đầy sức gợi. Như trong Nhật ký kết hôn, mối quan hệ căng thẳng muôn đời của mẹ chồng – nàng dâu được làm nổi bật qua chiếc váy cưới và rèm cửa. 

Để chiều lòng bố mẹ hôn phu, nhân vật Jeong Ah quyết định đổi chiếc váy khác vì cho rằng “một lễ cưới tuyệt vời là khi chồng, gia đình hai bên và các khách mời đều thoải mái”. Đến khi mẹ chồng bảo Jeong Ah hãy thay rèm cửa màu vàng để hợp phong thủy, cô nhận ra quyền tự quyết định của bản thân đang bị đe dọa. Rốt cuộc, đây là đám cưới của cô hay của mẹ chồng? Bằng sự tinh tế đậm tính nữ, thâu tóm những câu chuyện bình thường nhưng ẩn chứa loạt định kiến xã hội, Cho Nam Joo dễ dàng chạm vào những ngóc ngách sâu thẳm nhất của mọi phụ nữ.

Nhưng nếu chỉ thuật lại những câu chuyện bi kịch của phụ nữ, rất khó để Cho Nam Joo trở thành nhà văn nữ quyền có sức ảnh hưởng lớn của Hàn Quốc. Nhìn thấu những yếu đuối bề mặt, bà cũng tìm thấy sự mạnh mẽ, kiên cường trong người phụ nữ yếu thế qua các cuộc biểu tình chống lại bất công tại Hàn Quốc. Có thể đó là cuộc chiến đấu đơn độc của cô gái tên So Jin khi lên tiếng về việc bị quản lý quấy rối tình dục, bất chấp việc bản thân sẽ bị giám đốc khiển trách, đồng nghiệp xa lánh (Người thứ hai). 

Hoặc, đó là cuộc đấu tranh của nhân viên dọn dẹp trong Quốc hội là Jin Soon với mong muốn được tuyển dụng trực tiếp vào Quốc hội sau hơn một thập kỷ nhận việc qua công ty dịch vụ (Tôi đã làm việc hai mươi năm). Không phải cuộc biểu tình nào cũng có kết thúc tốt đẹp, nhưng chân dung những người phụ nữ đứng lên giành lại quyền lợi cho mình đã đủ sức lay động mọi độc giả.

Theo Elle

Mời xem thêm chương trình

Có những ngày cả nỗi buồn cũng bỏ ta đi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top