Tan tầm rồi có ai đợi em không?
2021-11-29 01:15
Tác giả:
Tam Giác Mạch
Tan tầm rồi có ai đợi em không?
Bầu trời chớm đông đã đưa ngày vào tối
Dòng xe bon bon người lại qua thật vội
Em đi về lối cũ bỗng mưa bay.
Gió mùa đông bắc về trong khoảng trống chiều nay
Mưa giăng giăng dưới tiết trời se lạnh
Áng mây dừng chân bên thềm hiu quạnh
Bầu trời trở mình phủ sắc xám buồn thương.
Khép lại ngày còn đó những vấn vương
Tạm gác bộn bề và quên đi vất vả
Em hòa mình vào dòng người hối hả
Thấy bao ngổn ngang cựa nhẹ vào lòng.
Có những dở dang giữa hàng tá đợi mong
Một bữa chiều bên mâm cơm đạm bạc
Mặc ngoài kia gió rít từng cơn xào xạc
Bên trong ngôi nhà mùi hạnh phúc quẩn quanh.
Nơi căn phòng nhỏ có ai đó đợi anh
Nghe thở than sau ngày dài mỏi mệt
Dẫu tấm thân với bộ đồ xộc xệch
Tựa vai em này anh sẽ thấy bình yên.
Giữa nhá nhem trời chiều, em tìm kiếm an nhiên
Lạc trong phố thênh thang giữa cuộc đời dài rộng
Tan tầm rồi, ai cũng trở về cuộc sống
Nếm phút thảnh thơi bên mái ấm sum vầy.
Còn anh, em tìm gì giữa khoảnh khắc chiều nay?
Loay hoay một mình giữa chiều trở gió
Sao không gửi em vài mẩu tin nho nhỏ?
Rằng “đường về chật chội, trơn trượt, cẩn thận nhé em ơi”
Ngoài kia, mưa vẫn rơi trên lối về tấp nập
Rơi cả trong lòng, rơi ướt nhẹm bờ mi
Đôi lúc trên đường về dội vào những nghĩ suy
Liệu có ai đợi mình vào chiều đông như thế?
© Phạm Thị Như Ý - blogradio.vn
Xem thêm: Cho em thêm niềm tin để chờ đợi được không anh | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những mảnh ký ức (Phần 6)
Tiếng bù lu bù loa láo loạn cả giấc trưa. Bà Bình sang từng nhà gọi, kết quả là băng đảng tan rã, tình cảm sứt mẻ, cả hôm sau đó chúng tôi phải ở trong nhà cấm không được đi đâu chơi. Tôi và con Nguyệt đáng nhẽ thoát, nhưng Thọ đen lại khai ra có cả tôi trong vụ đó nữa. Thật đáng buồn!

Những mảnh ký ức (Phần 5)
Chính vì bọn nhỏ trong xóm đông đúc thế, cùng với đám đàn anh vô cùng láu cá, nghịch ngợm, mà mùa hè nào đối với chúng tôi cũng đều là một khoảng thời gian tuyệt vời, đầy ắp những chuyến phiêu lưu đáng nhớ.

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc
Em gật đầu, vậy là từ đó em thân với lũ trẻ đó nhiều hơn, và không hiểu sao em càng tin lời của dì em nói, em còn nhỏ lắm em sẽ còn có rất nhiều ngày hạnh phúc ở phía trước, rất nhiều ngày hạnh phúc đang chờ em.

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước
Từ những nỗi đau mất mát, chúng ta đã đứng dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính những khó khăn, thử thách đó lại càng làm cho mỗi người dân chúng ta thêm phần gắn kết, yêu thương và sẻ chia.

Những mảnh ký ức (Phần 4)
Một cách duy nhất để được ăn phở đó là “bị ốm”, phải được ốm, không ăn được gì thì sẽ được ăn phở. Thế là trưa nắng thay vì trông thóc, bọn tôi lăn ra phơi người để được ốm và cũng được ốm thật!

Bữa cơm gia đình
Câu hỏi ấy đặt ra với tất cả chúng ta chứ không phải riêng một bất kỳ ai. Xa nhà để phát triển bản thân, ở gần người thân gia đình nhưng vì mối quan hệ xã hội mà ta níu kéo giữ gìn rồi quên đi bữa cơm gia đình, có đáng hay không?

Tết xa quê
Nhớ cha nhớ mẹ mấy lần Mái tranh cũ rích lắm phần xác xơ Giao thừa pháo nổ hững hờ Bếp hồng nơi đó bơ vơ một mình

Những ngày giáp tết
Người quê tôi, vốn hiền hòa, chấc phác trong cuộc sống đời thường, khi xuân về lại càng trở nên dịu dàng và thân thương đến lạ. Từ trẻ tới già lúc này với vẻ mặt thật hân hoan, nụ cười trên môi thì luôn tươi như hoa nở. Tay bắt, mặt mừng đón chào thăm hỏi khi thấy người đi xa mới về.

Lặng lẽ chiều xuân
Chiều nay lặng lẽ bên thềm Ngàn hoa hé nở êm đềm tỏa hương Bếp chiều quyện khói hay sương Chút gì như vấn như vương lòng người.

Những mảnh ký ức (Phần 3)
Mà trời ơi sao cái cơm ý nó ngon không cưỡng lại được, tôi ăn nhiều đến nỗi mà bố tôi còn phải hãm lại không cho ăn nữa. Xong thêm cái món thịt lợn rang cháy cạnh bỏ hành lá, lấy miếng cháy chấm với cái nước mỡ đấy thì đúng miếng ngon nhớ nhất trên đời này.