Tạm biệt nhé, “rét ngọt” miền Bắc!
2009-02-19 18:00
Tác giả:
(Blog Việt) - Chẳng thể đếm hết được đã bao người phải rỏ nước mắt vì những ngày rét lạnh ở
xứ Bắc này. Những ngày lạnh thời gian tưởng cứ dài mãi ra và đêm trở nên tĩnh mịch, hoang hoải. Lòng người thắt lại khi màn đêm buông.

Hình ảnh: Kỳ Phong
Dẫu biết, nghị lực con người là không tuổi nhưng làm sao chống lại được với sự bất thường liên tục của tự nhiên vốn quá ư khắc nghiệt. Người ta thường mong chờ mùa đông để được hưởng chút buốt lạnh tạt qua mặt nhưng không phải cái lạnh đến tê người như chuỗi ngày qua. Không thể nói được hết những khó khăn mà nó đã gây ra, làm đảo lộn cuộc sống thường nhật. Chỉ biết đây là một mùa đông của những nỗi đau, của bao nỗi sợ hãi (cho mình và cho người). Mùa đông này đã khắc sâu thêm những trống vắng.
Chưa nhiều để có thể thử thách lòng mình, nhưng luồng hơi lạnh đã giúp ta biết mình đang ở độ nào. Dẫu biết nó rất cần để thử mình mà kiểm nghiệm. Nhưng lẽ thường cái gì vượt quá ngưỡng đều gây cho người ta ít nhiều sự bức xúc hay những điều phiền toái. Và đợt lạnh này, dường như đã làm người ta sợ.
Ở với ta hơn một tháng, chứng kiến những niềm vui nỗi buồn, cả những nỗi nhớ nhung hờn giận vu vơ với biết bao kỷ niệm. Nhưng cũng muốn nó đi thật nhanh-như nó đến, để sắc mặt ai đỡ tím tái đi vì lạnh. Để khách bộ hành đỡ thót lòng trong đêm, để giấc mơ ai no tròn đến sáng.
Ngày đầu tiên trong hơn một tháng ta được nhìn thấy ánh nắng mặt trời thoải mái đến vậy. Không phải là cái nắng mỏng tang như nó vốn có của ngày đầu xuân mới mà là những chùm nắng hanh vàng. Đưa tay hứng nắng, đứng chờ nắng ngấm vào da thịt như một người sống bao lâu chưa được thấy ánh sáng. Lại thấy nó giá trị thật nhiều!

Hình ảnh: Kỳ Phong
Trời đã nắng ấm lên sau bao ngày lạnh giá. Cuộc sống bắt đầu được trở lại như những gì trước đợt rét mang lại. Mùi của nắng và mùi phố phường hoà vào nhau tạo nên một cảm giấc lâng lâng lâu rồi ta mới thấy. Bước chân ai lang thang ngoài phố cũng chợt chậm lại để hứng lấy khí trời và không phải trốn tránh cái lạnh khi đêm về.
Tạm biệt nhé, “rét ngọt Miền Bắc”. Đón nắng ấm ban mai về trong xuân muộn. Để năm sau, lại hẹn gặp nhau - nhưng không phải trong nỗi sợ hãi như mùa đông này…
Gửi từ email: Đỗ Hồng - hongtotl - Thanh Hoá.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ
Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.
Không bình thường
Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

