Quê hương biết mấy nhiêu tình
2022-10-18 01:20
Tác giả:
Phùng Văn Định
blogradio.vn - Nay quê hương tôi đã xa rồi ngày xưa ấy. Làng quê đổi thay đến ngỡ ngàng. Xa quê mới thấy nỗi nhọc nhằn, vất vả vương vào sức bền dai của người dân. Dù cho bão tố cứ qua đi rồi lại đến vẫn không sao làm lung lay ý chí kiên cường của người dân quê tôi. Quê hương ơi, biết mấy nhiêu tình.
***
“Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng.
Quê hương, nếu ai không nhớ?
Sẽ không lớn nổi thành ngườl”.
(Quê hương – Đỗ Trung Quân)
Nhà thơ Đỗ Trung Quân gợi hình ảnh quê hương cho ai xa quê mới thấm thía nơi mình sinh ra rồi nhắc nhở “Nếu ai không nhớ sẽ không lớn nổi thành người”, nghe sao nhớ quê hương quá đỗi.
Tôi đã nhiều lần nhìn trong vô hư khi thành công và thất bại trên đường đời nơi đất khách quê người. Sinh ra và lớn lên ở dải đất miền Trung yêu dấu nhưng tôi lại học tập và công tác ở tận đất lạ miền Nam. Dù ở đâu, tôi vẫn yêu quý hai miền quê ấy. Nơi tôi sinh ra hoà lẫn trong hương thơm mẹ nuôi tôi lớn. Nơi tôi học tập, công tác uống nước mát trong, thưởng thức trái ngọt đậm đà vương tận đáy lòng.
Hai miền quê chân chất vị quê, tôi lúc nào cũng yêu đến dâng tràn. Xa quê mới thấy quê mình đẹp hơn bao giờ hết hỡi người ơi! Trở về với ngày xưa, miền quê mà mẹ đã nuôi tôi khôn lớn. Mắt nhạt nhòa lệ đọng khóe bờ mi.
Quê hương là cánh đồng thẳng cánh cò bay tới tận dãy núi xa xa, lờ mờ suốt cả ngày dù mưa hay nắng. Nơi đồng chua, nước mặn ấy đã nuôi tôi khôn lớn thành người, nơi mà mẹ tôi “một nắng hai sương” gồng mình vất vả với ruộng đồng làm ra gạo trắng ngần thơm thoảng vị quê cho tôi thưởng thức. Và cũng chính nơi đó chở che tôi bao tháng ngày còn nhỏ để lớn rồi xa quê biền biệt xứ người mưu sinh, kiếm sống. Tôi vẫn mong sao có ngày trở lại để chia sầu, chia tủi với những nỗi niềm lênh đênh cùng quê hương yêu dấu thân thương.
Tự hào biết bao về mảnh đất rất nghèo mà lòng người thì lại rất giàu. Nỗi nhớ quê hương bồn chồn, day dứt qua bao mùa. Lại thương quê hương đón những trận bão giông, gió giật điên cuồng quật ngã những mái nhà không được kiên cố của tháng bảy, tháng tám như duyên nợ với thiên nhiên.
Những trận mưa nhớ mãi trong đời làm ruộng đồng mênh mông như biển. Nhớ nao lòng đợt gió bấc miên man phả cái lạnh buốt lòng ngày đông rét căm căm. Cây cối khẳng khiu đứng hắt hiu chịu trận. Nhớ cái nóng của gió Tây nam phả lửa rát vào lòng khô không khốc, dày thêm vệt muối mặn lan trắng lưng áo của mẹ, cha. Những buổi trưa hè lặng thinh làn gió. Nước nóng như nấu của tháng 6 bỏng rát đến khó quên. Tất cả đều gợi thương, gợi nhớ khôn nguôi.
Ta ước được nghe giọng nói chứa đựng nét duyên tự nhiên đến vỡ oà, mộc mạc, đặc sánh của bùn đen nơi ruộng sâu xa tít, giản dị đến khiêm nhường giấu trong khóm mía, bụi lau, ngút ngàn dâu xanh bên bờ sông hiền hòa nước chảy. Nghe văng vẳng bến sông xa tiếng gọi đò sang sông trưa hè yên ắng. Vang một tràng cười giòn vô tư hoà tan trong không gian tĩnh mịch đêm trăng mới thấy thương người quê một thuở xa xưa.
Những năm tháng sống xa quê để bươn chải với cuộc sống đời thường, tôi rất nhớ hương vị đặc biệt của quê tôi khi Tết đến, xuân về. Ước gì mình được tận hưởng cái không khí rộn ràng khi hoa đào nở giữa miền Nam? Cảm nhận chút mưa xuân nhè nhẹ rơi trên tóc đến ngỡ ngàng. Nhưng tiếc rằng mùa xuân miền Nam lại đầy nắng ấm hòa chan để cho cành mai vàng kia khoe sắc.
Nhớ quê hương cái nắng hè oi nồng, ngột ngạt của mùi rơm lúa mới. Và cứ nhớ làn gió Lào nắng nóng thổi miên man vào làng quê nghèo như chảo lửa tạt ngang đến ran rát. Nhớ mùa hoa xoan nở tím trên cành ngan ngát, hăng hắc lại thấy Nàng Bân nũng nịu cha đòi rét thương chồng, cũng mùa hoa xoan mà xóm làng trẻ con bị bệnh sởi (nốt hoa xoan) lan tràn đến sờ sợ khó quên.
Thương làng quê mất mùa, mưa giông, bão tố, lũ lụt triền miên ngày hăm mốt, hăm hai tháng tám thuở ấy. Ảnh hình khó quên cả làng hoảng loạn gồng gánh chạy lũ cũng chỉ vì sợ nước cuốn trôi lúc bờ đê xung yếu ngày xưa vỡ tràn, nước mênh mang qua đồng nhấn chìm ruộng đồng trong con nước khiếp đảm.“Tình làng nghĩa xóm” quê nghèo khi hoạn nạn mới thấy được tình yêu quê hương da diết biết nhường nào.
Sống trên mảnh đất của quê hương nắng cháy da người miền Nam yêu dấu. Tôi thèm được cảm nhận cái lạnh mùa đông khi gió bấc xốn xang thổi, khi chiều buông, đêm xuống thiếu bóng dáng người qua lại. Thèm được mặc cái áo choàng Liên Xô rộng thùng thình, quàng cái khăn len tự đan vào cổ, đội mũ trùm kín mặt rảo bước trên con đường làng mưa phùn lất phất bay lạnh thấu thịt, da rồi được rít cái rít kéo dài phát ra từ cửa miệng âm thanh mới nghe thôi đã lành lạnh đáy lòng. Nhả cái hơi khói tỏa ra như làn sương mờ ngày đông rét căm căm của xứ Hàn Quốc. Nghe tiếng kêu kéo điếu cày của đám thanh niên làng sao lâng lâng, bâng khuâng đến thỏa thích. Rồi một tràng cười vang lên dân dã đậm hương quê.
Nay quê hương tôi đã xa rồi ngày xưa ấy. Làng quê đổi thay đến ngỡ ngàng. Xa quê mới thấy nỗi nhọc nhằn, vất vả vương vào sức bền dai của người dân. Dù cho bão tố cứ qua đi rồi lại đến vẫn không sao làm lung lay ý chí kiên cường của người dân quê tôi. Quê hương ơi, biết mấy nhiêu tình.
© Phùng Văn Định - blogradio.vn
Bài tham gia cuộc thi viết Đổi thay. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn thích, để lại bình luận và chia sẻ lên mạng xã hội. Mời bạn tìm hiểu thông tin về cuộc thi viết tại đây.
Xem thêm: Chưa một lần bố nói yêu con nhưng ... | Family Radio
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."
Những năm tháng không quên
Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.
















