Phải tự thương mình sau những năm tháng thương người
2019-04-03 08:35
Tác giả:
blogradio.vn - Phải tự thương lấy mình sau những năm tháng thương người bởi từ đó không ai thấy nhím nhỏ ngồi trên cồn cát nữa có lẽ đã về với rừng xanh, nơi ấy là nhà!
***
Đời là đôi lúc nên lắm khi cô thấy mình thật lạ! Lớn đến tuổi này mà không đủ tiền sắm sửa cho mình một chiếc mặt nạ vui phòng hờ khi trang trí. Mấy năm qua thay đổi cũng nhiều mà từ bỏ cũng nhiều, ngày ấy quy tắc là do cô đặt ra, ép bản thân gồng mình chắn giữ nhưng buồn cười thay đến một ngày gặp một người, cô trở mặt vứt bỏ, bóc vỏ thịt da để quên đi chấp niệm mà bấy lâu kiên trì. Rốt cục sau bao nhiêu chuyện, lòng tự tôn cuối cùng còn sót lại khiến cô nhận thức được niềm thổn thức sẽ phải mang.
Năm tháng vội vã đi qua để lại trong lòng ngực cô là một trái tim in hằn những vết chân của Người lửa hồng không còn đượm nhưng nhịp đập trở nên ổn định bình thản và vững vàng.
Cô và anh chia tay nhau vào mùa hè năm ấy, mùa êm ả như ru vỗ lạ thường chẳng bức bách ngột ngạt nhưng đủ để cô đau đến oằn mình. Hai người cứ như hai hạt cát im lìm, kẻ lặng yên người không nói, kẻ hững hờ người còn lại cũng phớt lờ và dần nhỏ bé trong tim nhau đến nhạt nhòa, vô hình và mất hút, chấm dứt cho một mối quan hệ.
Trong một khoảnh khắc bất chợt đến rồi đi như những cơn mưa đầu hạ vội vã lưa thưa đổ rào, mùi âm ẩm của khí trời bốc lên xộc vào mũi làm nơi tim co rút bóp thắt lại. Cô ngỡ ngần ấy năm có thể quên được nhưng cố quên lại là một dạng trá hình của nhắc nhở lòng lại nhớ nhiều hơn.
Cô nhớ anh! Không trốn chạy, không chối bỏ cũng không phủ nhận anh là một phần của hoài niệm. Quá khứ đau buồn ấy khiến cô càng phải trân trọng hiện tại, cố gắng ở tương lai. Nhớ không đồng nghĩa lòng còn vương mà nhớ để nhắc nhở rằng có một thời ta từng muốn dành một đời để thương ai đó.
Thanh xuân trôi qua rồi, đôi mắt cô biết tên những nỗi buồn tênh của hạ, thấm qua giọt giọt sầu đông rồi đọng lại trên lớp lớp lá thu vàng dịu. Cô chưa từng hối hận vì lần đầu con gái đã dành trọn cho anh, buông xả vấp ngã đứng lên cô làm lại từ đầu. Thâm tâm cô hiểu Tình yêu và Tình dục hai chữ ấy cốt đều có một chữ Tình thể thiếu đứng trước. Yêu là một thời, tình là cả đời và dục chỉ là cao trào ngất trời. Yêu mà không có tình sớm đâm ra tan vỡ ích kỉ, yêu bất chấp. Tình nào mà chẳng đam mê, đam mê nào mà chẳng khơi màu nên ngọn dục.
Sau tất cả, môi mỉm cười nhàn nhạt, ngẩng cao đầu cô vẫn đi tiếp trên con đường mình đã chọn một cách có trách trách nhiệm. Trước kia khi bên anh có những ngả đường cô thèm được ghé nhưng chưa bao giờ được rẽ, giờ bình thản một mình đi qua, ngày tháng sau này cô nghĩ sẽ không cần và không quan trọng nữa.
Đoạn vỡ tan cũng giống như trong một mối quan hệ không phải cứ sát gần, tiếp hợp là hạnh phúc bình yên mà là tìm một khoảng cách an toàn không quá dài đủ để cả hai không ai bị tổn thương. Cô nhủ với mình phải tự thương lấy mình sau những năm tháng thương người bởi từ đó không ai thấy nhím nhỏ ngồi trên cồn cát nữa có lẽ đã về với rừng xanh, nơi ấy là nhà!
© Thơ Thơ - blogradio.vn
Mời bạn xem thêm tại:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông

Lời cuối cho người em yêu
Giá như, cô ấy hay anh có thể thành thật với em ngay từ đầu thì mọi chuyện đã không tệ thế này. Và em sẽ chấp nhận rời xa anh mà cả ba chúng mình chẳng có ai phải chịu bất cứ đau khổ nào cả.

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ
Người sinh vào những ngày Âm lịch này được dự đoán sẽ thành công sớm, tương lai đảm bảo giàu có, sung túc.

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?
Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm
Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.