Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình
2017-04-08 01:30
Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga, Tuấn Anh
Dù muốn hay không, chúng ta ai cũng ít nhất một lần trải qua cảm giác cô đơn, đôi khi cô đơn không đáng sợ như những gì bạn nghĩ. Cô đơn như một thứ gia vị của cuộc sống mà nếu biết nêm nếm vừa phải thì cuộc sống sẽ có ý nghĩa hơn. Trong số Thơ Radio của tuần này, mời bạn đến với những bài thơ với chủ đề “cô đơn”. Mở đầu chương trình là bài thơ:
Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình (Người Viết Thơ Đau)
Tôi lại về với cuộc sống trước đây
Không yêu thương hay giận hờn thêm nữa
Tạm thời thôi con tim này đóng cửa
Muốn bình yên sau một thuở mệt nhoài
Ngày hôm nay tôi không thể mỉm cười
Nên không muốn yêu một người nào cả
Đến rất nhanh ra đi thì vội vã
Cuộc đời này hạnh phúc quá xa xôi
Tôi lại về với cuộc sống đơn côi
Như trước đây hồi còn chưa quen biết
Nợ duyên ư, tôi không còn mải miết
Kiếm tìm hoài nên thấy mệt, thấy đau
Nhớ năm xưa khi mọi chuyện bắt đầu
Tôi đâu nghĩ sẽ có ngày dừng lại
Tình yêu đẹp, dư vị tình hoang hoải
Chẳng cầu mong gương vỡ sẽ lại lành
Cũng nhanh thôi như lộc biếc trên cành
Để một mai bên một người thề hứa
Nhưng con tim hiện giờ đành khép cửa
Cần thời gian để chữa vết tương tình
Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình!
Người ta có câu, cuộc sống như một chiếc xe đạp, nếu bạn ngừng chuyển động thì chiếc xe sẽ đổ. Nhưng trong cuộc sống ta cũng cần lắm những khoảng tĩnh lặng một mình, không nói, không nghĩ, không làm gì cả. Chỉ đơn giản là ngồi yên lặng một mình để tự chữa lành những vết thương. Tiếp theo mời bạn lắng nghe bài thơ:
Em một mình nghe biển hát chiều nay (Le Cuong Nhung)
Em một mình nghe biển hát chiều nay
Sóng vỗ đôi bờ hoà chung nhau nhịp thở
Anh biết không biển vẫn ru niềm nhớ
Như thuở chúng mình hai đứa hát bên nhau
Em nghĩ rằng anh sẽ chẳng nhớ đâu
Lâu đài cát quyện chung nhau bờ sóng
Ly café em chẳng còn thấy nóng
Chắc cũng buồn vì sóng sẽ xa anh!
Mưa chiều nay khóc giấc mộng chẳng thành
Anh nơi ấy có còn dành thương nhớ
Bài thơ xưa anh viết còn dang dở
Em lại ngồi ru nốt nửa vần thơ
Anh đi rồi bỏ biển mặn bơ vơ
Bờ cát trắng vỡ oà không hát nữa
Chắc nhớ anh biển không xanh như cũ
Chuyện chúng mình biển mặn hát tình thơ!
Bạn thân mến! Mùa xuân là mùa cây cối đâm chồi nảy lộc, trăm hoa đua nhau khoe sắc thắm. Hẳn mùa xuân đến lòng người sẽ rộn ràng, hân hoan hơn chăng? Nhưng mùa xuân cũng có những ngày mây mù ảm đạm, những cơn mưa phùn ẩm ướt mang những nỗi buồn. Mà chẳng cần biết là xuân hạ thu đông, khi nào lòng người vẫn còn buồn thì mùa ấy vẫn được gọi là “mùa cô đơn”. Tiếp theo mời bạn lắng nghe bài thơ:
Mùa cô đơn (Nhâm Việt Hùng)
Thế là lại về một mùa cô đơn
Không còn em, những ngày đông ấm áp
Chỉ còn anh, giữa những ngày ảm đạm
Gió mùa về, hoang hoải một giấc mơ
Thế là lại về, cái cảm giác bơ vơ
Mỗi lúc một mình, anh đặt tay lên ngực
Rồi thẫn thờ, nghe trái tim thổn thức
Đâu mất rồi hình bóng ấy hỡi em?
Thế là lại về, cái cảm giác đan xen
Chênh vênh nhịp cầu giữa Quên và Nhớ
Anh – kẻ mộng du bên mối tình dang dở
Ngỡ như mình vẫn còn ở bên nhau
Thế là lại về, cái cảm giác thương đau
Điếu thuốc đượm buồn, cháy bên miền kí ức
Nhức nhối lắm, nhưng rồi đành bất lực
Yêu thương đành ngã gục trước thời gian
Thế là lại về, cái cảm giác hoang mang
Khi trái tim anh phủ một màu rêu vữa
Có khi nào, cánh cửa ấy, một lần nữa
Mở lối đón chào, hai kẻ thuộc về nhau?
Câu trả lời, để dành cho những ngày sau…
Bạn vừa được trải qua những cung bậc cảm xúc của các tác giả với những bài thơ về chủ đề cô đơn. Sau tất cả, cô đơn vẫn chỉ nên là gia vị cho cuộc sống muôn màu muôn vẻ. Cô đơn thôi chứ đừng cô đơn nhiều quá. Để khép lại chương trình của tuần này, mời bạn lắng nghe bài thơ:
Đừng tự trói mình với nỗi cô đơn (timbuondoncoi)
Con người cứ trói mình với nỗi cô đơn
Rồi tự làm sâu vết thương nơi trái tim vốn đã nhiều vết xước
Vứt bỏ hạnh phúc và niềm vui mà lẽ ra mình có được
Chỉ để thương nhớ một người.
Con người mải hối tiếc một tình yêu mình định nghĩa "trọn đời"
Rồi tự bỏ rơi những yêu thương bên cạnh
Đến khi đánh mất
Mới thảng thốt nhận ra mình chẳng còn gì.
Con người yếu mềm nên chẳng dám bước đi
Khi đã một lần vấp ngã
Nguyện chối từ tất cả
Sống cùng với đơn côi.
Con người cứ phóng đại những khổ đau chưa vơi
Mà quên nhìn vào những niềm vui từng có được
Quên nhìn về phía trước
Cuộc sống vẫn đợi ta.
Con người tự thu mình rồi lại tự xót xa
Sao chẳng nhận ra mình vẫn còn may mắn lắm?
May mắn vì còn sống
Là còn có thể làm lại từ đầu.
Đau khổ, muộn phiền vốn chỉ là một phần của cuộc sống đa màu
Vượt qua nỗi đau sẽ mỉm cười ngạo nghễ
Từng nếm trải đắng cay, từng tuôn trào dòng lệ
Hạnh phúc trở về càng ngọt xiết bao.
Hãy đứng lên nào và bước tiếp thật mau!
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga, Tuấn Anh
Chú thích:
(1) Haruki Murakami là một trong những tiểu thuyết gia, dịch giả văn học người Nhật Bản nổi tiếng, được yêu mến rộng khắp trên thế giới. Một số tác phẩm nổi tiếng của ông có thể kể đến như Rừng Na Uy, Kafka bên bờ biển, Lắng nghe gió hát,…Những tác phẩm của ông thường thể hiện nỗi cô đơn, băn khoăn, trăn trở của người trẻ trước sự đổi thay của xã hội hiện đại. Chính vì vậy ông được nhiều độc giả trẻ đồng cảm và yêu mến. Murakami còn được mệnh danh là “Nhà văn của giới trẻ”.
(2) Chungking Express (Trùng Khánh Sâm Lâm) là một bộ phim nổi tiếng của đạo diễn Vương Gia Vệ.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ
"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".
Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)
Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.
Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)
Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.
Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)
Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.
Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)
Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.
Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)
Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.
Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)
Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.
Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)
Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...
Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)
Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.
Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)
Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.