Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Nếu không làm gì sai trái, ta không có gì phải hổ thẹn khi đối diện với lương tâm mỗi ngày

2020-05-02 01:22

Tác giả: Shayla


blogradio.vn - Dù bạn có rơi vào tình cảnh bị oan uất cũng đừng sợ hãi mà hãy tin rằng “Ta không làm điều sai trái, ta không có gì phải sợ khi đối mặt với lương tâm mỗi ngày”.

Bạn nghĩ như thế nào về việc bị chỉ trích, gán ghép vào một tội danh nào đó?

Bạn cảm thấy như thế nào khi bị đối xử không công bằng mà lại không được biện minh cho bản thân?

Bạn đã từng chứng kiến hay rơi vào một tình huống như vậy chưa?

Tôi, một người đã từng ở trong hoàn cảnh đó, một người đang chứng kiến tình cảnh ấy lặp lại với một người quen của mình. Bạn sẽ không thể tưởng tượng được nó đã và đang diễn ra như thế nào đối với tôi. Tôi biết sẽ có một vài người hiểu được cảm xúc của tôi lúc ấy vì những người đó đã từng trải qua giai đoạn đó.

4

Nhiều người nói rằng “chỉ cần bạn không làm gì trái lương tâm thì cho dù bị oan ức đến dường nào thì cũng sẽ được minh oan”, người ta thường nói là “công lý”. Xin lỗi khi tôi nói rằng tôi không tin hoàn toàn vào điều này, vì bạn thử nghĩ mà xem, chỉ có trong phim ảnh hay truyện con người ta mới biết góc khuất đen tối đằng sau sự thật. Chỉ người xem, người đọc mới biết được suy nghĩ, cảm xúc của các nhân vật thông qua sự tinh tế gián tiếp của đạo diễn, biên kịch.

Vậy bạn hãy thử đặt bản thân là một trong các nhân vật đó, bạn sẽ không bao giờ tìm ra sự thật, sẽ không bao giờ được minh oan. Sự nguy hiểm nhất nằm ở cách thức che giấu tội lỗi, sự đáng sợ nhất nằm ở phương thức “hùng biện” cho tội lỗi đó, và sự ác độc nhất nằm ở lương tâm của kẻ hèn dối trá và những kẻ chỉ trích không chứng cứ.

 Tại sao tôi lại nói là không “chứng cứ”?

Tất cả chỉ dựa trên suy đoán và tự lập luận của những kẻ vờ như thám tử. Những kẻ mà lương tâm và trí khôn logic của họ ở đâu mất trong khi sự chính nghĩa của họ nổi dậy? Trong cuộc sống luôn có những điều tốt đẹp song hành cùng  với những điều tồi tệ xấu xa, theo cách nhìn nhận của tôi thì 50/50. Bên dưới lớp vỏ bọc hoàn hảo tốt đẹp kia có thể là một thứ gì đó xấu xa, bởi vậy người ta thường nói “không gì là hoàn hảo”. Muốn tống giam một tên tội phạm thì pháp luật phải có bằng chứng rạch ròi, nhưng có nhiều tình huống đến pháp luật cũng không thể can thiệp.

nuoc_mat

Một ví dụ điển hình mà tôi nghĩ rằng ít nhất ai trong các bạn cũng đã từng nghe hay thấy ở đâu đó, một vụ mất đồ trong gia đình chẳng hạn. Một ông chồng mất một số tiền trên 2000$, nghi can mà ông chồng đưa ra là người vợ và đứa con trai, vì 3 người đều biết mật mã két sắt. Ông chồng có thói quen rượu bia nên thường hay đãng trí nhưng lại gia trưởng và sĩ diện, người vợ đảm đang là người mẹ tốt nhưng có quá khứ không tốt trong mắt mọi người. Đứa con trai có biểu hiện là một “sociopath” (Sociapath là người rối loạn tâm lý phản xã hội). Vậy bạn tin rằng ai là người trộm số tiền đó?

Dưới đây là cách nhìn nhận, quan điểm của cá nhân tôi. Trong một tập thể dù lớn hay nhỏ, cụ thể ở đây là một gia đình, nơi mọi người đều cảm thấy an tâm khi ở đó, cũng là nơi dễ xảy ra mâu thuẫn nhất mà ta không hề mong muốn. Trách nhiệm cần đề cập trước tiên về vụ trộm cắp thuộc về người bị mất cắp, tại sao thế? Trước tiên, người bị mất cắp phải chịu trách nhiệm với bản thân họ khi chính họ không bảo quản được tài sản cá nhân của mình, xin đừng dùng những lời nói che dấu cho trách nhiệm đó bằng cách nói rằng “đây là ngôi nhà chung và tôi không hề đề phòng họ…”.

Cụ thể ở đây lại là một trụ cột của gia đình, nói những lời như vậy chỉ làm người trụ cột không còn xứng đáng với vị trí họ trong gia đình này nữa. Một người đàn ông thì phải có trách nhiệm nhưng nếu không làm được điều nhỏ nhặt nhất là thừa nhận trách nhiệm đầu tiên trong việc mất cắp thuộc về mình thì tôi nghĩ người đàn ông đó không xứng đáng được những người còn lại tôn trọng và nể phục.

Tiếp theo, bản thân người bị mất cắp phải tỉnh táo, bình tĩnh trong việc phán đoán, giải quyết sự việc này. Tôi đề xuất rằng họ nên thẳng thắn với gia đình mình về vụ trộm cắp để cùng nhau tìm ra hướng giải quyết. Cách cư xử hàng ngày giữa người và người rất quan trọng, bạn tử tế với người khác thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn trong cuộc sống cho dù họ đối xử với bạn như thế nào thì lương tâm của bạn không hề day dứt.

nuoc_mat_4

Người vợ - người mẹ, người mà mọi người tin rằng bà ta là thủ phạm chỉ vì trong quá khứ bà ấy có một vết nhơ lấy cắp. Tôi không thể hiểu nổi con người chúng ta được thượng đế  ban tặng trí khôn để tư duy, để rồi nhìn nhận hay đánh giá một vấn đề, một con người nào đó chỉ dựa trên hình thức biểu hiện bề ngoài. Đánh giá một con người tốt hay xấu dễ đến thế hay sao? Nếu dễ như thế thì sự oan uất đã không hiện diện trên cõi đời này.

Người con trai, một nạn nhân của áp lực gia đình và xã  hội, bây giờ đã có hơn 3 biểu hiện của sociopath, mọi người đều tin rằng anh ta không phải thủ phạm. Như tôi đã nói, sự thật sẽ không bao giờ biết được cho dù bạn cố tìm kiếm nó đi chăng nữa,” sự thật” sẽ song hành cùng “nghiệp”, cho đến lúc bạn phải trả nợ do nghiệp bạn gây ra thì lúc đó sự thật sẽ tự hé lộ. Và chính ngay lúc đó, bạn sẽ hối hận nhưng không thể quay đầu lại sửa chữa những gì mà bạn đã gây ra được nữa.

Ví dụ trên của tôi, kết quả là người mẹ - người vợ bị mọi người lên án, chỉ trích cho dù bà ta có cố gắng biện hộ cũng không có cơ hội, cũng không ai tin bà ta. Kể cả chồng và con trai của bà ta, họ gán ghép bà ta vào tội danh trong quá khứ. Đáng sợ nhất trong cuộc sống này là người chỉ trích và ép tội cho người khác dưới hai hình thức: người dùng lời cay độc mắng nhiết hạ thấp nhân phẩm và kể cả bạo lực; và người che giấu sự cay độc của mình qua lời từ bi và vẻ mặt cảm thông.

Tình huống trên luôn hiện hữu trong cuộc sống chúng ta hàng ngày, từ dạng này sang dạng khác, tôi tự hỏi ta làm được gì khi không phân biệt được đâu là thật đâu là giả, lời nào thật lời nào dối, ai tốt và ai xấu… Câu trả lời của tôi là ta không cần phải làm gì hết, cuộc sống vốn rất công bằng chỉ là do ta chưa nhận ra thôi.

co-gai-11

Người bị oan uất sẽ chịu rất nhiều đau khổ nhưng họ sẽ không bao giờ thấy hổ thẹn với lương tâm của mình, họ sẽ vượt qua tất cả sự khốn khổ và sẽ nhìn thấy con đường hạnh phúc sau đó vì thượng đế ban cho họ lương tâm, có lương tâm thì sẽ có hạnh phúc, và hạnh phúc rất xứng đáng để ta mạnh mẽ đối đầu với cuộc sống.

Tất cả sẽ ngược lại với những người vô lương tâm, người thích chỉ trích phán xét người khác mà quên đi việc xem xét bản thân mình trước. Cho dù ở địa vị ,tầng lớp nào trong xã hội thì người vô lương tâm sẽ không bao giờ được hạnh phúc thật sự như họ mong muốn. Họ chỉ cố khiến người khác tin rằng họ rất hạnh phúc nhưng không, chỉ bản thân họ mới biết chính xác họ muốn được hạnh phúc như thế nào.

Vì thế, mỗi ngày, chúng ta nên sống một cách tử tế với bản thân, gia đình và những người xung quanh như cách bạn muốn được họ đối xử với mình. Tin tôi đi, mỗi lời nói, mỗi hành động cực nhỏ cũng có thể nhận ra ai tử tế và ai không tử tế. Dù bạn có rơi vào tình cảnh bị oan uất cũng đừng sợ hãi mà hãy tin rằng “Ta không làm điều sai trái, ta không có gì phải sợ khi đối mặt với lương tâm mỗi ngày”.

© Shayla Dang – blogradio.vn

Xem thêm Blog Radio

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Shayla

Do unto others

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top