Nếu không làm gì sai trái, ta không có gì phải hổ thẹn khi đối diện với lương tâm mỗi ngày
2020-05-02 01:22
Tác giả: Shayla
blogradio.vn - Dù bạn có rơi vào tình cảnh bị oan uất cũng đừng sợ hãi mà hãy tin rằng “Ta không làm điều sai trái, ta không có gì phải sợ khi đối mặt với lương tâm mỗi ngày”.
Bạn nghĩ như thế nào về việc bị chỉ trích, gán ghép vào một tội danh nào đó?
Bạn cảm thấy như thế nào khi bị đối xử không công bằng mà lại không được biện minh cho bản thân?
Bạn đã từng chứng kiến hay rơi vào một tình huống như vậy chưa?
Tôi, một người đã từng ở trong hoàn cảnh đó, một người đang chứng kiến tình cảnh ấy lặp lại với một người quen của mình. Bạn sẽ không thể tưởng tượng được nó đã và đang diễn ra như thế nào đối với tôi. Tôi biết sẽ có một vài người hiểu được cảm xúc của tôi lúc ấy vì những người đó đã từng trải qua giai đoạn đó.
Nhiều người nói rằng “chỉ cần bạn không làm gì trái lương tâm thì cho dù bị oan ức đến dường nào thì cũng sẽ được minh oan”, người ta thường nói là “công lý”. Xin lỗi khi tôi nói rằng tôi không tin hoàn toàn vào điều này, vì bạn thử nghĩ mà xem, chỉ có trong phim ảnh hay truyện con người ta mới biết góc khuất đen tối đằng sau sự thật. Chỉ người xem, người đọc mới biết được suy nghĩ, cảm xúc của các nhân vật thông qua sự tinh tế gián tiếp của đạo diễn, biên kịch.
Vậy bạn hãy thử đặt bản thân là một trong các nhân vật đó, bạn sẽ không bao giờ tìm ra sự thật, sẽ không bao giờ được minh oan. Sự nguy hiểm nhất nằm ở cách thức che giấu tội lỗi, sự đáng sợ nhất nằm ở phương thức “hùng biện” cho tội lỗi đó, và sự ác độc nhất nằm ở lương tâm của kẻ hèn dối trá và những kẻ chỉ trích không chứng cứ.
Tại sao tôi lại nói là không “chứng cứ”?
Tất cả chỉ dựa trên suy đoán và tự lập luận của những kẻ vờ như thám tử. Những kẻ mà lương tâm và trí khôn logic của họ ở đâu mất trong khi sự chính nghĩa của họ nổi dậy? Trong cuộc sống luôn có những điều tốt đẹp song hành cùng với những điều tồi tệ xấu xa, theo cách nhìn nhận của tôi thì 50/50. Bên dưới lớp vỏ bọc hoàn hảo tốt đẹp kia có thể là một thứ gì đó xấu xa, bởi vậy người ta thường nói “không gì là hoàn hảo”. Muốn tống giam một tên tội phạm thì pháp luật phải có bằng chứng rạch ròi, nhưng có nhiều tình huống đến pháp luật cũng không thể can thiệp.
Một ví dụ điển hình mà tôi nghĩ rằng ít nhất ai trong các bạn cũng đã từng nghe hay thấy ở đâu đó, một vụ mất đồ trong gia đình chẳng hạn. Một ông chồng mất một số tiền trên 2000$, nghi can mà ông chồng đưa ra là người vợ và đứa con trai, vì 3 người đều biết mật mã két sắt. Ông chồng có thói quen rượu bia nên thường hay đãng trí nhưng lại gia trưởng và sĩ diện, người vợ đảm đang là người mẹ tốt nhưng có quá khứ không tốt trong mắt mọi người. Đứa con trai có biểu hiện là một “sociopath” (Sociapath là người rối loạn tâm lý phản xã hội). Vậy bạn tin rằng ai là người trộm số tiền đó?
Dưới đây là cách nhìn nhận, quan điểm của cá nhân tôi. Trong một tập thể dù lớn hay nhỏ, cụ thể ở đây là một gia đình, nơi mọi người đều cảm thấy an tâm khi ở đó, cũng là nơi dễ xảy ra mâu thuẫn nhất mà ta không hề mong muốn. Trách nhiệm cần đề cập trước tiên về vụ trộm cắp thuộc về người bị mất cắp, tại sao thế? Trước tiên, người bị mất cắp phải chịu trách nhiệm với bản thân họ khi chính họ không bảo quản được tài sản cá nhân của mình, xin đừng dùng những lời nói che dấu cho trách nhiệm đó bằng cách nói rằng “đây là ngôi nhà chung và tôi không hề đề phòng họ…”.
Cụ thể ở đây lại là một trụ cột của gia đình, nói những lời như vậy chỉ làm người trụ cột không còn xứng đáng với vị trí họ trong gia đình này nữa. Một người đàn ông thì phải có trách nhiệm nhưng nếu không làm được điều nhỏ nhặt nhất là thừa nhận trách nhiệm đầu tiên trong việc mất cắp thuộc về mình thì tôi nghĩ người đàn ông đó không xứng đáng được những người còn lại tôn trọng và nể phục.
Tiếp theo, bản thân người bị mất cắp phải tỉnh táo, bình tĩnh trong việc phán đoán, giải quyết sự việc này. Tôi đề xuất rằng họ nên thẳng thắn với gia đình mình về vụ trộm cắp để cùng nhau tìm ra hướng giải quyết. Cách cư xử hàng ngày giữa người và người rất quan trọng, bạn tử tế với người khác thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn trong cuộc sống cho dù họ đối xử với bạn như thế nào thì lương tâm của bạn không hề day dứt.
Người vợ - người mẹ, người mà mọi người tin rằng bà ta là thủ phạm chỉ vì trong quá khứ bà ấy có một vết nhơ lấy cắp. Tôi không thể hiểu nổi con người chúng ta được thượng đế ban tặng trí khôn để tư duy, để rồi nhìn nhận hay đánh giá một vấn đề, một con người nào đó chỉ dựa trên hình thức biểu hiện bề ngoài. Đánh giá một con người tốt hay xấu dễ đến thế hay sao? Nếu dễ như thế thì sự oan uất đã không hiện diện trên cõi đời này.
Người con trai, một nạn nhân của áp lực gia đình và xã hội, bây giờ đã có hơn 3 biểu hiện của sociopath, mọi người đều tin rằng anh ta không phải thủ phạm. Như tôi đã nói, sự thật sẽ không bao giờ biết được cho dù bạn cố tìm kiếm nó đi chăng nữa,” sự thật” sẽ song hành cùng “nghiệp”, cho đến lúc bạn phải trả nợ do nghiệp bạn gây ra thì lúc đó sự thật sẽ tự hé lộ. Và chính ngay lúc đó, bạn sẽ hối hận nhưng không thể quay đầu lại sửa chữa những gì mà bạn đã gây ra được nữa.
Ví dụ trên của tôi, kết quả là người mẹ - người vợ bị mọi người lên án, chỉ trích cho dù bà ta có cố gắng biện hộ cũng không có cơ hội, cũng không ai tin bà ta. Kể cả chồng và con trai của bà ta, họ gán ghép bà ta vào tội danh trong quá khứ. Đáng sợ nhất trong cuộc sống này là người chỉ trích và ép tội cho người khác dưới hai hình thức: người dùng lời cay độc mắng nhiết hạ thấp nhân phẩm và kể cả bạo lực; và người che giấu sự cay độc của mình qua lời từ bi và vẻ mặt cảm thông.
Tình huống trên luôn hiện hữu trong cuộc sống chúng ta hàng ngày, từ dạng này sang dạng khác, tôi tự hỏi ta làm được gì khi không phân biệt được đâu là thật đâu là giả, lời nào thật lời nào dối, ai tốt và ai xấu… Câu trả lời của tôi là ta không cần phải làm gì hết, cuộc sống vốn rất công bằng chỉ là do ta chưa nhận ra thôi.
Người bị oan uất sẽ chịu rất nhiều đau khổ nhưng họ sẽ không bao giờ thấy hổ thẹn với lương tâm của mình, họ sẽ vượt qua tất cả sự khốn khổ và sẽ nhìn thấy con đường hạnh phúc sau đó vì thượng đế ban cho họ lương tâm, có lương tâm thì sẽ có hạnh phúc, và hạnh phúc rất xứng đáng để ta mạnh mẽ đối đầu với cuộc sống.
Tất cả sẽ ngược lại với những người vô lương tâm, người thích chỉ trích phán xét người khác mà quên đi việc xem xét bản thân mình trước. Cho dù ở địa vị ,tầng lớp nào trong xã hội thì người vô lương tâm sẽ không bao giờ được hạnh phúc thật sự như họ mong muốn. Họ chỉ cố khiến người khác tin rằng họ rất hạnh phúc nhưng không, chỉ bản thân họ mới biết chính xác họ muốn được hạnh phúc như thế nào.
Vì thế, mỗi ngày, chúng ta nên sống một cách tử tế với bản thân, gia đình và những người xung quanh như cách bạn muốn được họ đối xử với mình. Tin tôi đi, mỗi lời nói, mỗi hành động cực nhỏ cũng có thể nhận ra ai tử tế và ai không tử tế. Dù bạn có rơi vào tình cảnh bị oan uất cũng đừng sợ hãi mà hãy tin rằng “Ta không làm điều sai trái, ta không có gì phải sợ khi đối mặt với lương tâm mỗi ngày”.
© Shayla Dang – blogradio.vn
Xem thêm Blog Radio
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu