Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Bạn đã hiểu bản thân chưa?

2020-03-22 01:25

Tác giả: hồng ngọc vũ thị


blogradio.vn - Hiểu mình chưa chắc đã đủ, vì thế nên ta cần hiểu cuộc sống. Những kẻ nông cạn thì luôn coi cuộc sống là “không công bằng”, còn với những người thành công thì cuộc sống là một chuỗi “cơ hội” để họ thể hiện mình.

***

Đã bao giờ bạn thức giấc, ngồi dậy và không biết mình là ai? Đã bao giờ bạn quay cuồng trong loay hoay mà không biết mình nên làm gì? Bạn đã từng rất buồn phiền, cảm thấy cuộc đời trống rỗng? Bạn đã từng rơi nước mắt vì mọi thứ bạn muốn  lại chẳng thể diễn ra như bạn nghĩ?

“Có” - đó là câu trả lời cho tất cả.

Cuộc sống là thế đấy, chúng chẳng diễn ra như những gì ta mong muốn, thế giới này luôn vận hành theo cái cách luôn dìm ta xuống, dìm ta xuống tới tận vực thẳm, tận đáy của nỗi đau. Và dường như ta chẳng biết làm thế nào để có thể vượt qua, đã có người tìm đến cái chết để tự giải thoát, cũng có người vẫn âm thầm, lặng lẽ đấu chọi với thử thách của đời người.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, những gì đã qua, ta chẳng thể níu kéo, dĩ vãng mãi mãi là dĩ vãng, quá khứ luôn luôn là quá khứ. Con người cũng chỉ là con người mà thôi, chẳng phải thần thánh hay thế lực siêu nhiên nào cả. Ta chẳng thể ngưng đọng dòng chảy vô tận của thời gian, chẳng thể nào có được trong tay cỗ máy kì diệu có thể trở về quá khứ và thay đổi tất cả. Có chăng cũng chỉ là mơ ước. Một giấc mơ mãi mãi chẳng thể nào chạm tới nổi.

12_con_giap_2_(1)

Ta vẫn thường tự nhủ mình phải sống một cuộc đời ý nghĩa, không được lãng phí một chút bụi thời gian quý giá nào. Nhưng dường như có quá nhiều lỗ hổng len lỏi trong tâm trí mỗi người. Mỗi ngày ta phải trải qua biết bao nhiêu áp lực từ công việc, gia đình cho đến bản thân . Ta kỳ vọng quá nhiều để rồi cái thu lại được chỉ toàn là khổ đau. Ta ước mơ quá lớn để rồi trượt ngã từ đỉnh núi cao đến vực thẳm bóng tối. Ta cố gắng quá nhiều để rồi thất bại cứ lớn dần từng ngày, mài mòn đi đam mê, khát vọng cháy bỏng thưở ban đầu. Mọi thứ như đang thách thức đang lặng lẽ đâm hàng ngàn mũi tên dài nhất, nhọn nhất vào lỗ hổng trái tim mỗi người.

Mệt mỏi với bộn bề cuộc sống này, liệu rằng có ai cho ta mượn bờ vai để nương tựa? Khi ta chìm sâu vào vực thẳm ai sẽ dang rộng vòng tay nâng đỡ ta lên, là nguồn ánh sáng  sọi rọi trong hành trình đánh bại bống tối? Chẳng có ai khác ngoài bản thân mỗi người. Đúng rằng ta nhận được lời động viên, an ủi chân thành từ ba mẹ, bạn bè, đồng nghiệp nhưng nếu ta không ý thức được bản thân thì có lẽ những lời khuyên đó chỉ như “nước đổ lá khoai”.

Chập chững đi những bước đi đầu tiên, ta bị vấp ngã. Cái quan trọng không phải là mọi người nhìn ta với con mắt gì mà cốt yếu chính là ta có đứng dậy và bước tiếp nữa hay không. Cuộc đời là bể khổ. Đúng thế! Nhưng ta không được gục ngã. Hãy cháy hết mình với đam mê, theo đuổi ước mơ, quyết tâm leo lên đỉnh cao của vinh quang, sống một cuộc đời đầy ý nghĩa như bông hoa tươi đẹp nhất. Hãy sống là sao để khi ngoảnh mặt nhìn lại chặng đường mà ta đi qua, không còn sự nuối tiếc mà chỉ còn là những xúc động, bồi hồi về kỉ niệm đẹp nhất trong quãng đời ngắn ngủi.

12_con_giap_1_(1)

Cuộc sống này không chừa bỏ bất cứ một ai. Ta sẽ sớm phải nếm trải mùi vị cay đắng của cuộc đời, nếm mật nằm gai với cuộc sống. Đó là quy luật tất yếu. Thay vì trách cứ bản thân không đủ tốt để hoàn thành công việc một cách xuất sắc, thay vì ngồi than vãn số phận và không biết nên làm gì để thoát khỏi khổ đau, đầu tiên, ta hãy dành một khoảng không tĩnh lặng để ngẫm nghĩ thấu hiểu bản thân, lắng nghe nhịp đập trái tim, xem xét khát vọng mình theo đuổi có đáng không, có phù hợp với khả năng của ta không. Hay, ta nên dừng lại ở đây thôi để thực hiện ước mơ khác có khả quan hơn. Thấu hiểu được bản thân là cả một hành trình gian nan đầy khổ ải, nhưng khi ta biết mình muốn gì và mình có khả năng gì. Đó sẽ là nguồn động lực to lớn thúc đẩy ta tiến lên, rút ngắn khoảng cách đi đến thành công.

 Con người cần có khung trời riêng, điều đó hoàn toàn chính xác. Nhưng khung trời riêng đó không phải để ta ẩn giấu , trốn tránh hiện thực, cách biệt với thế giới bên ngoài, mà là gián tiếp gắn kết ta với mọi người. Như Tố Hữu – nhà thơ cách mạng trẻ tuổi đã từng tâm sự “Tôi buộc lòng tôi với mọi người / Để tình trang trải với muôn nơi/ Để hồn tôi với bao hồn khổ/ Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời.” Ta phải buộc lòng mình với cộng đồng hòa mình vào bầu trời rộng lớn để tô điểm sắc xanh ấm áp, tràn ngập tình thương. Hãy dùng màu lửa riêng của mình để làm rực rỡ thêm cầu vồng đa sắc màu của cuộc sống.

12_con_giap_4_(1)

Hiểu mình chưa chắc đã đủ, vì thế nên ta cần hiểu cuộc sống. Những kẻ nông cạn thì luôn coi cuộc sống là “không công bằng”, còn với những người thành công thì cuộc sống là một chuỗi “cơ hội” để họ thể hiện mình. Thất bại, khó khăn, nghèo khổ quả thực đối với chúng ta là thử thách mà Thượng Đế đã áp đặt vào khung trời riêng của mỗi người, nhưng thực chất ẩn sâu trong gian nan lại ẩn chứa một món quà vô giá mà ta chẳng thể nào có được nếu không nếm trải mùi vị của khổ đau. Món quà vô giá đó là gì ư? Đó là bài học xương máu về thất bại mà ta rút ra được và không bao giờ mắc phải sai lầm đó thêm một lần nữa. Đó là sức mạnh của niềm tin, của ý chí, nghị lực phi thường. Món quà đó còn là suy nghĩ chín chắn, tầm nhìn xa trông rộng, khai phá tiềm năng sáng tạo ẩn giấu bên trong mỗi người. Và, đặc biệt, gian nan còn đưa đến cho ta những người bạn tốt- những người thực sự thấu hiểu và cảm thông với ta. Nhiều điều thú vị đến thế, cớ sao ta không mỉm cười bắt tay với khó khăn, thử thách của cuộc sống?

Đã có lúc, bản thân tôi buồn phiền, chán nản với hành trình trần thế của mình. Tôi đã khóc, đã quyết tâm từ bỏ tất cả, sống một cuộc sống an nhàn, vô vị, tẻ nhạt. Nhưng, niềm đam mê cháy bỏng với nghề, khát khao chạm tới vinh quang của thành công đã đánh thức tôi khỏi bóng tối tuyệt vọng. Vì thế mà tôi luôn ý thức rõ ràng giữa việc thấu hiểu bản thân và cảm thấu cuộc sống. Trên con đường chinh phục thành công của mình, tôi sẽ luôn cố gắng không ngừng nghỉ, quyết đoán, vững tin. Còn bạn, bạn sẽ làm gì để cuộc sống này trở nên có ý nghĩa? Giữa lụi tàn và tỏa sáng, bạn chọn lối đi nào?

© Hồng Ngọc – blogradio.vn

 

Xem thêm: Làm người khó nhất là thấu hiểu chính mình

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

hồng ngọc vũ thị

Không sóng to, gió lớn không là biển. Chẳng nhiều cay đắng chẳng là yêu"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tiếng chim hót vang lừng

Tiếng chim hót vang lừng

Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.

Những bước chân vội vã

Những bước chân vội vã

Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

back to top