Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa hè không trở lại

2024-09-30 13:00

Tác giả:


blogradio.vn - Người ta vẫn hay nói, thế gian này người ta xa nhau bằng những lời người ta không chịu nói, thế nhưng liệu rằng, thời điểm năm mười lăm tuổi ấy khi nói ra, thì đôi bàn tay nhỏ bé của tôi có thể nắm lấy tay cậu hay không?

***

Làm sao lại có những mùa hè không trở lại? Khi năm nào hè cũng vội vã đến, rồi lại vội vã gói gọn cái màu nắng gắt gao ấy mà rời đi. Tôi không tiếc mùa hạ, bởi hạ năm nào mà chẳng đến, duy chỉ có mùa hè năm ấy, một mùa hè năm tôi mười lăm tuổi đã qua, dư vị của mùa hè trong tôi cứ là cái khoảng nuối tiếc không nguôi. Dù giờ đây đã qua mấy mùa nắng với mưa ngâu, đã qua biết bao cái sự lay động nhỏ bé của đất trời khi đã vào độ sang thu, ấy thế mà dáng vẻ thiếu niên toả sáng nhất bầu trời của chúng ta ở mùa hạ năm đó, thật sự khiến trái tim ai đó rung động, lại càng không muốn rời xa.

Năm đó, chúng ta mười lăm tuổi, cái độ tuổi mới lớn, đầy ngây ngô pha chút những rung động đầu đời. Những thiếu niên ở độ tuổi ấy, mang trong mình ước mơ về ngôi trường cấp ba đã hằng mong ước, mang trong mình những hoài bão khát khao để chinh phục chặng đường tương lai rực rỡ phía trước. Nhưng hình như, cái giá của sự trưởng thành năm mười lăm ấy, chính là sự chia ly khi màu nắng hạ đã neo đậu nơi mái hiên nhà, nơi cửa lớp, nơi bàn học năm nào. Trên cái màu phượng nở, trên cái thân phượng gồ ghề đã yên vị ở cõi đời mấy mươi năm, đã chứng kiến năm tháng những thiếu niên ấy ngày một trưởng thành. Hạ về rồi, tôi của năm đó, cũng ý thức được sự chia ly đang kề cạnh bên tôi và cậu ấy, trái tim thiếu nữ mười lăm ấy thật sự không đành lòng. Nhưng mùa hạ vốn dĩ lại không xem ai là sự ưu tiên tuyệt đối, sẽ chẳng vì ai, mà tháng năm năm ấy sẽ trôi chậm lại thêm một chút. Để rồi tôi chợt nhận ra, mùa hè có chúng ta sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, tháng năm vươn lại màu nắng hạ nơi mái tóc của thiếu niên năm nào, cũng sẽ chỉ còn tồn tại trong trái tim ai đó mà thôi.

Tôi vẫn nhớ rõ, lần cuối cùng, tôi nhìn thấy bóng lưng và nụ cười ấy là một ngày hạ đầy nắng của tháng năm. Cầm trên tay chiếc áo đồng phục quen thuộc, với những lời chúc về tương lai tươi đẹp phía trước, nhưng trên chiếc áo ấy vẫn còn một khoảng trống dành cho một người vô cùng đặc biệt. Khoảnh khắc cậu ấy cầm bút kí lên chiếc áo, tôi đã thật sự muốn đem những rung động trong lòng mình ra để hoà vào nắng hạ, để cậu ấy biết rằng, hoá ra, ở cái khoảng lưng chừng thanh xuân tuổi trẻ, ở năm tháng nỗ lực hết mình ấy, đã từng có một người vì nụ cười cậu mà ôm trong tim mình nỗi tương tư. Thế rồi, sự chia ly của mùa hạ, đã đẩy chúng ta ra thật xa. Chúng ta của năm đó, nỗ lực hết mình vì tương lai phía trước, chúng ta của năm đó là những thiếu niên mang trong mình những hoài bão và ước mơ lớn lao, chúng ta của năm đó dù có nhiệt huyết như thế nào, cũng chẳng thể trở về được nữa. Người ta vẫn hay nói, thế gian này người ta xa nhau bằng những lời người ta không chịu nói, thế nhưng liệu rằng, thời điểm năm mười lăm tuổi ấy khi nói ra, thì đôi bàn tay nhỏ bé của tôi có thể nắm lấy tay cậu hay không?

Hạ theo tháng năm mà chẳng đợi ai cả, hạ đi rồi, bỏ lại sân trường năm ấy cái rung động đầy ngây ngô của tình đầu, bỏ lại nơi này những mối tình dang dở. Nếu có cơ hội, tôi thật sự muốn hỏi rằng, còn không nhỉ? Chúng ta của năm đó, mặc dù trong thâm tâm có lẽ đã biết câu trả lời từ lâu. Chỉ hi vọng rằng, sau này dù có ra sao, chúng ta nhất định phải sống thật hạnh phúc.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Duyên Phận Của Chúng Ta Chỉ Nên Đến Đây Thôi | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?

Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?

Đôi lúc mình tự hỏi rằng: là do bản thân mình hay do các yếu tố bên ngoài nhỉ? Nhưng suy cho cùng nếu chính mình thấy không ổn thì chính xác là nó không ổn bởi cuộc sống này là cho mình, vì mình mà.

Càng lớn càng nhận ra mình cô độc

Càng lớn càng nhận ra mình cô độc

Đi ăn một mình không đáng sợ, việc đáng sợ là bạn không thể cảm nhận được vị ngon của đồ ăn mang đến. Đi xem phim một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn không tập trung thưởng thức bộ phim một cách trọn vẹn mà chỉ quan tâm đến những cặp đôi xung quanh. Đi du lịch một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn chẳng cảm thấy tốt hơn sau những chuyến đi như thế.

Thói quen

Thói quen "xấu" của Ba

Ba luôn mang những điều tốt đẹp nhất cho anh em tôi. Từ những điều giản đơn là trong bữa cơm hễ có thịt là ba lại nhường cho tôi phần nạc, hay đùi cho đến việc lớn lao là bán con bò để lo học phí đại học cho tôi.

Khi một người có 3 kiểu bạn đồng hành này xuất hiện bên cạnh, cuộc sống nhất định không tầm thường: Có được cả 3 càng dễ thành công!

Khi một người có 3 kiểu bạn đồng hành này xuất hiện bên cạnh, cuộc sống nhất định không tầm thường: Có được cả 3 càng dễ thành công!

"Một người có thể đi được bao xa phụ thuộc vào người mà anh ta đồng hành; một người ưu tú đến đâu phụ thuộc vào người anh ta học hỏi; một người thành công như thế nào phụ thuộc vào người anh ta ở cạnh”.

Tôi ước tôi biết hôm nay tôi chết

Tôi ước tôi biết hôm nay tôi chết

“Khát vọng lớn nhất của tuổi trẻ không phải là sống lâu, mà là sống một cuộc đời đầy ý nghĩa.” Hãy nhìn lại xem, bạn có thật sự đang sống không? Bạn có đang bỏ lỡ điều gì không? Hiện thực có khiến bạn hạnh phúc không?

Những câu chuyện Hòa Bình: Con gà bên Campuchia của bác tôi

Những câu chuyện Hòa Bình: Con gà bên Campuchia của bác tôi

Bác tôi kể lại là, đấy là một trong những bữa ăn ngon nhất cuộc đời. Cái vị ngọt của thịt gà, cộng thêm vị cay mặn từ muối ớt, ăn chung với cơm vắt nó giống như được ăn sơn hào hải vị ở nhà hàng 5 sao.

'Khôn ngoan hơn thuật toán’ - cuốn sách sống còn trong thời đại số

'Khôn ngoan hơn thuật toán’ - cuốn sách sống còn trong thời đại số

“Khôn ngoan hơn thuật toán” là cuốn sách giúp con người “sống sót” bằng cách duy trì thế chủ động và đưa ra quyết định thông minh giữa thế giới dễ bị lệ thuộc vào trí tuệ nhân tạo (AI).

Những người lính thời bình

Những người lính thời bình

“Đời người đẹp nhất là hy sinh Cống hiến tuổi trẻ cho Đất Nước Sống đâu phải để cho riêng mình”

Hãy nhớ rằng, trên đời này bạn là duy nhất

Hãy nhớ rằng, trên đời này bạn là duy nhất

Hãy sống thật với bản thân, theo đuổi đam mê và ước mơ của riêng bạn. Khi bạn sống đúng với chính mình, bạn sẽ thu hút những người cùng chí hướng và tạo ra những mối quan hệ ý nghĩa.

back to top