Mối tình đơn phương không trọn vẹn
2024-01-17 04:20
Tác giả: Lạc Long
blogradio.vn - Tôi luôn mong chờ được gặp cô ấy mỗi ngày. Tôi muốn tìm hiểu thêm về cô ấy, muốn biết cô ấy nghĩ gì về tôi. Tôi muốn được ở bên cô ấy, muốn được chia sẻ mọi thứ cùng với nhau.
***
Mùa đông về, những cơn gió buốt giá như những mũi kim đâm xuyên qua da thịt, khiến lòng người thêm se sắt. Trong căn phòng nhỏ, tôi ngồi bên khung cửa sổ, nhìn dòng người vội vã qua lại, lòng lại nhớ đến người ấy da diết.
Tôi vẫn nhớ những ngày đầu tiên bước chân vào Đại Học. Tôi là một chàng trai mang nhiều tâm sự, vẻ mặt buồn rượi dường như đã in sâu vào trong tâm trí những người bạn trong lớp. Bởi vì khi ấy, tôi vẫn chưa thể quên đi những ký ức về người yêu cũ.
Mùa đông năm ấy, lớp tôi được giảng viên chuyên ngành dẫn đi xem vở kịch “Bồ Công Anh” tại nhà hát kịch Sài Gòn. Đêm hôm đó, tôi đến trễ vì bận chút việc riêng. Tôi không phải người đến sau cùng mà có một bạn nữ khác cũng giống tôi.
Tôi ngồi bên cạnh bạn nữ đó, kế bên là những người bạn của cô ấy. Khi vở kịch bắt đầu, tôi thấy cô ấy loay hoay và ánh mắt đầy lo lắng. Tôi định hỏi cô ấy có cần giúp gì không thì cô ấy đã nhảy xuống ghế rồi đi ra ngoài cửa. Vừa lúc đó, cô ấy vô tình đánh rơi chiếc bóp tiền. Tôi vội vàng gọi bạn của cô ấy nhưng không ai ngó ngàng đến. Cuối cùng, tôi đành phải nhặt chiếc bóp tiền lên giúp cô ấy.
Một lúc sau, cô ấy trở lại ghế ngồi, trên tay cầm một lon nước ngọt. Có lẽ cô đã tìm thấy món đồ mà cô đã làm rơi. Tôi không hiểu tại sao lúc ấy tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm và vui như vậy.
Khi vở kịch lên đến cao trào, khúc nhạc buồn du dương cất lên. Bao nhiêu kỉ niệm về người yêu cũ ùa về khiến tôi đau đớn. Nhưng tôi luôn dặn lòng mình là một người đàn ông thì không được khóc. Tôi luôn trốn tránh hiện thực sau ngần ấy năm, dường như tôi vẫn chưa thể chấp nhận rằng chuyện tình cũ của tôi đã kết thúc.
Bỗng nhiên, bạn nữ đó bật khóc thành tiếng. Trong đầu tôi muốn dỗ dành cô ấy vì tôi không muốn những giọt nước mắt của mình tuôn rơi. Nhưng rồi, tôi không thể kiềm chế được mà khóc theo. Tôi chưa bao giờ thấy mình khóc dữ dội như vậy, cứ như bao nỗi đau chất chứa trong lòng nay đã hóa thành những dòng lệ lăn dài trên má tôi.
Khi vở kịch kết thúc, tôi và cô ấy đều ngừng khóc. Dường như trái tim tôi đã được xoa dịu, những nỗi đau chất chứa trong lòng nay đã được giải phóng. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và bình yên lạ thường, như thể mùa đông giá rét cũng đã tan biến.
Sau buổi tối hôm đó, tôi đã xin được facebook của cô ấy và nhắn tin cảm ơn cô. Tôi cũng được biết thêm là cô ấy lớn hơn tôi hai tuổi.
Trên lớp, chúng tôi ít nói chuyện với nhau vì ngại ngùng. Tuy nhiên, kể từ hôm ấy, tôi từ một chàng trai mang vẻ mặt u sầu đã hóa thành vẻ mặt rạng rỡ, yêu đời hơn. Tôi luôn mong chờ được gặp cô ấy mỗi ngày. Tôi muốn tìm hiểu thêm về cô ấy, muốn biết cô ấy nghĩ gì về tôi. Tôi muốn được ở bên cô ấy, muốn được chia sẻ mọi thứ cùng với nhau.
Học kỳ 1 trôi qua, chúng tôi vẫn nhắn tin cho nhau hằng ngày, từ những chuyện thường nhật, bài vở đến ước mơ của cả hai. Nhưng khi gặp mặt nhau trên lớp, chúng tôi vẫn chỉ im lặng, không ai nói một câu. Rồi đến đầu học kì 2, cô ấy bất ngờ mời tôi cùng đi trung tâm thương mại. Lòng tôi bỗng rộn ràng như tiếng trống ngày xuân, niềm vui sướng trong tôi như trúng vé số độc đắc vậy.
Tối hôm ấy, cô ấy chờ tôi trước cửa trung tâm thương mại. Tôi tới hơi muộn một chút, nhưng cô ấy vẫn mỉm cười chào đón tôi. Chúng tôi cùng nhau bước vào dạo quanh những gian hàng, ngắm nhìn những món đồ xa xỉ, rồi ra ngoài đi dạo. Dưới ánh đèn đường lung linh, chúng tôi kể cho nhau nghe về sở thích, về những bí mật của nhau.
Đối với tôi, hôm ấy như một buổi hẹn hò. Nhưng có lẽ cô ấy chỉ coi đó là một buổi gặp gỡ bạn bè.
Có một lần, cô ấy mời tôi đi hội sách. Tuy nhiên, tôi chạy deadline vào buổi tối đó và ngủ quên đến tận mười giờ sáng hôm sau. Khi tỉnh dậy, điện thoại của tôi đã hiện lên hàng chục cuộc gọi nhỡ, tôi nhận ra mình đã quá ngu ngốc khi bắt một người con gái chờ mình giữa tiết trời nắng nóng. Có phải tôi là một gã tồi?
Lần ấy, tôi tự trách bản thân mình đến mức mỗi đêm đều nằm trằn trọc, không thể ngủ được. Tôi xin lỗi cô ấy cả ngàn lần, nhưng tôi vẫn cảm thấy day dứt và không thể quên được nỗi đau mà mình đã gây ra cho cô ấy.
Tôi cứ nghĩ rằng, cô ấy sẽ giận tôi lắm. Nhưng cô ấy vẫn đối xử với tôi rất dịu dàng, luôn chủ động nhắn tin với tôi, nhắc nhở tôi về những việc cần làm. Tôi cảm thấy như mình được bao bọc trong vòng tay ấm áp của cô ấy.
Khi sự kiện trong khoa diễn ra, chúng tôi đã hẹn nhau ngồi chung. Tôi đã đến sớm hơn một tiếng đồng hồ và ngồi đợi cô ấy.
Cô ấy như một ngọn lửa ấm áp, xuất hiện ngay khi tôi bước vào khán đài.
Trời đổ mưa to, cộng thêm máy lạnh trong hội trường khiến nhiều người xuýt xoa. Còn tôi thì cảm thấy ấm áp khi được ngồi cạnh cô ấy, như được sưởi ấm bởi ngọn lửa của tình yêu.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mùa xuân, mùa hạ, mùa thu rồi một mùa đông lại đến. Ngày mà tôi nhận ra, mình chỉ đơn phương một người con gái.
Sau thời gian dài nhắn tin, trò chuyện cùng nhau, tôi đã thổ lộ tình cảm của mình với cô ấy. Tôi tưởng rằng cô ấy cũng thích tôi. Nhưng hóa ra, tôi chỉ là một nhà văn viết nên một câu chuyện tình yêu không có thật cho riêng mình. Cô ấy đã có người trong lòng.
Tôi hụt hẫng, đau đớn như một vết dao cứa vào lòng. Tôi biết rằng mình nên giữ khoảng cách với cô ấy, nhưng làm sao tôi có thể làm được khi trái tim tôi vẫn còn yêu cô ấy đến vậy?
Kể từ đó, tôi và cô ấy như hai người xa lạ mặc dù vẫn gặp mặt nhau hằng ngày trên lớp. Chúng tôi ít nhắn tin hơn và thậm chí là không còn một dòng tin nhắn nào nữa. Những buổi hẹn hò của chúng tôi cũng dần dần trở nên thưa dần.
Mùa đông buốt giá, con tim tôi gần như đã đóng băng. Cô ấy vẫn như ngày nào, vẫn là vẻ đẹp dịu dàng ấy. Chắc có lẽ cô đã không còn nhớ gì đến tôi. Còn tôi lại cứ giữ mãi những kỉ niệm tươi đẹp ấy. Rồi đến một ngày cuối đông, mưa rơi xối xả, tôi lại òa khóc nức nở. Những giọt nước mắt lạnh ngắt như nỗi đau cồn cào trong tim tôi. Tiếc thay cho một mối tình đơn phương không trọn vẹn.
© Lạc Long - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Ai Cũng Cần Được Yêu Thương | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Năm 2025, vận may đảo chiều, 4 con giáp gặt hái được nhiều thành tựu về tiền bạc lẫn công danh
4 con giáp nào gặt hái được nhiều thành quả trong năm 2025?
Sự kỳ diệu của những nỗi đau
Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.
Tình lỡ
Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc
Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng.
Cậu chỉ đến một lần phải không?
Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.
Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!
Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.
Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?
Đôi lúc mình tự hỏi rằng: là do bản thân mình hay do các yếu tố bên ngoài nhỉ? Nhưng suy cho cùng nếu chính mình thấy không ổn thì chính xác là nó không ổn bởi cuộc sống này là cho mình, vì mình mà.
Càng lớn càng nhận ra mình cô độc
Đi ăn một mình không đáng sợ, việc đáng sợ là bạn không thể cảm nhận được vị ngon của đồ ăn mang đến. Đi xem phim một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn không tập trung thưởng thức bộ phim một cách trọn vẹn mà chỉ quan tâm đến những cặp đôi xung quanh. Đi du lịch một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn chẳng cảm thấy tốt hơn sau những chuyến đi như thế.
Thói quen "xấu" của Ba
Ba luôn mang những điều tốt đẹp nhất cho anh em tôi. Từ những điều giản đơn là trong bữa cơm hễ có thịt là ba lại nhường cho tôi phần nạc, hay đùi cho đến việc lớn lao là bán con bò để lo học phí đại học cho tôi.
Có 1 trong 5 loại cây này trong phòng khách sẽ khiến gia đình bạn trở nên thuận lợi, may mắn
Trồng cây trong phòng khách có rất nhiều lợi ích.