Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mối tình chúng mình chẳng thể có một kết thúc viên mãn như từng mơ

2024-03-22 16:55

Tác giả: An Tường


blogradio.vn - Mà có lẽ là đúng, vì vậy, lúc anh rời xa, em đã chẳng thể chấp nhận được, cứ nghĩ rằng mất anh em sẽ chẳng thể sống hạnh phúc được, sẽ chẳng thể yêu thêm ai nữa. Ngày đó em cứ như một kẻ điên, cứ điên cuồng đuổi theo anh, gạt bỏ hết lòng tự trọng mà em từng tôn thờ để níu kéo anh ở lại.

***

Tuổi trẻ nên có một lần ngông cuồng theo đuổi tình yêu của mình, mất mặt cũng được, đau đớn cũng được, nhưng ít ra sau này sẽ không hối hận nói một tiếng "Đã từng bỏ lỡ".

Ngày chúng mình lựa chọn đi hai con đường riêng, cũng là ngày em biết mối tình của mình đã chẳng thể có một kết thúc viên mãn như mình từng mơ.

Mối tình của chúng mình đã từng có biết bao người mơ ước, ghen tỵ. Đến bây giờ nghĩ lại em cũng không hiểu sao ngày đó em yêu anh, sao ngày đó em lại cố chấp đến vậy, một mực bên anh chẳng rời, mặc kệ người ta bảo em ngu ngốc. Nhưng em chưa từng hối hận, chỉ là nếu em của bây giờ sẽ không hành động một cách điên cuồng như vậy.

Mối tình của chúng mình chẳng có những cuộc đi chơi xa, chẳng có những quán xá xa hoa, hào nhoáng, chỉ là những lần quanh quẩn trong bữa cơm nhà, ở bên gia đình kể những câu chuyện thường ngày, hay chỉ là những lần em nổi hứng làm đủ món quái dị cho anh ăn. Ngày đó anh chiều em lắm, em nói gì anh cũng nghe theo, chẳng để em phải buồn. Em muốn ăn gì, anh sẵn sàng chạy một quãng đường dài để đưa đến cho em. Mẹ em vẫn thường nói anh chiều em sinh hư. Mà có lẽ là đúng, vì vậy, lúc anh rời xa, em đã chẳng thể chấp nhận được, cứ nghĩ rằng mất anh em sẽ chẳng thể sống hạnh phúc được, sẽ chẳng thể yêu thêm ai nữa. Ngày đó em cứ như một kẻ điên, cứ điên cuồng đuổi theo anh, gạt bỏ hết lòng tự trọng mà em từng tôn thờ để níu kéo anh ở lại.

Những năm tháng mình yêu nhau có hạnh phúc và cả những thử thách mà mình đã chẳng thể nắm tay nhau cùng vượt qua. Anh đã từng là người sợ em lo lắng, dù đi đâu làm gì cũng báo cho em. Anh đã từng là người làm gì cũng hỏi ý em trước, xem cảm xúc của em là quan trọng nhất. Dù ở xa nhưng anh luôn cho em cảm giác tin tưởng đến vậy. Nhưng rồi chúng mình cũng đã chẳng thể vượt qua được cái gọi là "yêu xa" ấy. Vì khoảng cách địa lý mà mình đã chẳng thể biết được cuộc sống của người kia xảy ra những chuyện gì, gặp gỡ những ai. Chúng mình dần trở nên mất cảm giác an toàn, ích kỷ và có những mối nghi ngờ không tên. Anh và em đã chẳng thể đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của người kia mà suy nghĩ, chỉ biết đến bản thân đã hi sinh nhiều như thế nào. Và em của giờ đây mới hiểu được sao ngày đó anh thường mệt mỏi và bỏ rơi em như vậy. Vì bây giờ em mới biết cuộc sống bận rộn có thể khiến con người ta quên hết tất cả, chỉ mong sao có được một giấc ngủ thật ngon, chẳng cần nghĩ ngợi chuyện ngày mai. Em của ngày đó thật trẻ con, anh nhỉ?

Em cũng không nhớ rõ mối tình này đã lấy đi bao nhiêu nước mắt của em. Ngày anh bảo "Mình dừng lại đây thôi", em như chết lặng. Mối tình mà em cứ ngỡ mình sẽ mãi yêu nhau đến già, chẳng bao giờ thay đổi. Vậy mà trong phút chốc lại vỡ tan. Ngày đó em cứ nghĩ mãi rằng em đã làm gì sai khiến anh hết yêu em rồi. Nhưng sau này em hiểu, chúng ta ở bên nhau quá lâu sẽ trở nên nhàm chán. Giống như em, đi mãi một đôi giày rồi có ngày cũng muốn đổi sang đôi giày mới vậy. Em không sai và anh cũng không sai. Con người có quyền theo đuổi những sở thích, đam mê của mình. Và giờ đây điều em theo đuổi chính là tương lai mà em đã chọn lựa. Còn anh phải tiếp tục đi tiếp con đường anh đã chọn, mà cuối con đường đó sẽ có người đứng chờ anh, không phải là em.

Chúng ta của bây giờ đều có những cuộc sống riêng, những mối quan hệ riêng và những cái đích cần phải tiến tới. Cuộc sống của em giờ đã đi vào quỹ đạo, không còn bấp bênh như lúc ban đầu. Em cũng có những người muốn tìm hiểu nhưng chẳng hiểu sao em đều từ chối. Không phải vì họ không tốt mà có lẽ vì em sợ phải bắt đầu với một mối quan hệ mới, phải tập quen với một con người mới. Thì thôi, em chờ một chữ duyên, rồi sẽ xuất hiện một người em yêu hơn anh.

Mối tình của chúng mình rất đáng trân trọng, tình yêu của anh từng dành cho em cũng là điều em trân trọng và biết ơn nhất. Vì ngoài tình yêu ra thì trên hết mình còn tình thân và tình bạn, phải không?

© An Tường - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Điều Em Muốn Là Bình Yên Và Tĩnh Lặng | Blog Radio 905

An Tường

Đừng bao giờ để tình yêu xuất hiện hai chữ "chịu đựng".

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai nói là tôi không thích cậu?

Ai nói là tôi không thích cậu?

Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

back to top